XUYÊN SÁCH LÀM NỮ PHỤ ÁC ĐỘC TRONG TRUYỆN PỎN - C8
Cập nhật lúc: 2024-07-30 12:56:38
Lượt xem: 3,283
8.
Hắn ôm tôi vào lòng, trên người còn mang theo hơi nước lạnh lẽo.
Tôi quay lưng về phía hắn, ngay đến thở cũng không dám.
Toàn bộ Thẩm gia đều là địa bàn của hắn, hắn muốn ngủ ở đâu thì ngủ ở đó.
Tôi thậm chí còn chẳng có nổi một cái giường hoàn chỉnh thuộc về mình.
Tôi ấm ức lặng lẽ dịch người về phía trước, cách hắn tra tấn người khác thực sự có hiệu quả.
Tôi bị một hơi ôm trở về, Thẩm Dục nhàn nhạt liếc qua cái ổ chó dưới giường: “Không muốn ngủ trên giường à?”
Tôi yên lặng rơi nước mắt, lắc đầu.
Hắn thỏa mãn nhếch khóe môi, thu cái tay đang ở trên lưng tôi lại.
Lúc ăn sáng, tôi nhìn thấy *Thẩm Dao đi từ trên lầu xuống, chiếc váy dài làm nổi bật lên hào quang động lòng người của cô ta.
*Nhận lại gđ rồi nên đổi họ từ Giang Dao sang Thẩm Dao nha.
Kịch bản vẫn phát triển bình thường, cô ta được nhận về Thẩm gia, trở về làm thiên kim thật, đối lập hoàn toàn với kẻ giả mạo là tôi đây.
“Sao cô còn chưa cút khỏi nhà tôi? Chiếm đoạt cuộc sống của tôi mấy chục năm mà vẫn còn có mặt mũi ở lại à!”
Thẩm Dao hơi hếch cằm, chán ghét nhìn tôi, bỗng lật mâm cơm lên.
Sữa bò đổ lên người tôi, tí tách tí tách chảy xuống khiến tôi chật vật vô cùng.
Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.
“Thật sự xin lỗi, mong cô tha thứ cho tôi, tôi không cố ý cướp đi cha mẹ và anh trai cô. Chúng ta ở chung hòa bình có được không?”
Tôi cố gắng tìm trong cuốn tiểu thuyết m.á.u chó về đoạn thiên kim thật giả chạm mặt, cố ý dùng giọng điệu trà xanh chọc giận cô ta.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/xuyen-sach-lam-nu-phu-ac-doc-trong-truyen-pon/c8.html.]
“Cái đồ tu hú chiếm tổ, thứ ký sinh trùng không biết xấu hổ, mau đuổi ả ra ngoài cho tôi!”
Tôi còn đang tự khen mình diễn hay trong lòng, lòng tràn đầy mong đợi cô ta sớm đuổi tôi đi.
“Ai dám?” Giọng nói của Thẩm Dục rất bình tĩnh, hắn đem trứng hấp tới đặt trước mặt tôi.
Đường được cố ý bỏ nhiều hơn.
“Anh, em mới là đại tiểu thư Thẩm gia, cô ta chiếm đoạt vị trí của em nhiều năm như vậy, anh có biết em phải chịu bao nhiêu khổ cực không?”
Thẩm Dao khóc đến mức hoa lê đái vũ, tôi nhìn thấy mà thương.
“Thân phận của cô sẽ không thay đổi, đừng làm em ấy khó xử.” Thẩm Dục nhìn vết bẩn trên váy tôi, hơi nhíu mày lại.
Trong lòng tôi hơi phiền muộn, tương tác giữa nam nữ chính có phải như này đâu.
So với tôi thì Thẩm Dao còn ngạc nhiên hơn, tự lẩm bẩm: “Anh, tại sao chứ?”
Thẩm Dục không tiếp tục xích tôi lại, nhưng sự tự do của tôi vẫn bị hạn chế, bị nhốt trong biệt thự Thẩm gia.
Hắn bề bộn nhiều việc, dựa theo kịch bản, gần đây hẳn là hắn phải bận rộn để củng cố thế lực của mình.
Cho nên trong thời gian không có mặt hắn, chẳng ai dám cản trở Thẩm Dao.
Cô ta là nữ chính của thế giới này, có một sự hấp dẫn tự nhiên với những người xung quanh.
Quản gia và những người làm mới đến rất nhanh đã đồng cảm với những gì cô ta phải trải qua, trở nên khắt khe với tôi hơn.
Tựa như những cỗ máy được thiết lập sẵn.
Lúc Thẩm Dục trở về, Thẩm Dao cả người ướt sũng lao vào lòng hắn.
“Anh, Giang Ly muốn gi*t em.”