Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên sách, ta trở thành chính thất đanh đá của phản diện - Chương 120

Cập nhật lúc: 2024-07-29 21:51:40
Lượt xem: 264

Chuyện này xảy ra quá nhanh không kịp chuẩn bị, nằm ngoài dự tính của hắn ta.

Trình tiểu nhị gia tức giận đến mức g.i.ế.c người cũng hết cách, đã thành kết cục đã định.

Trên thực tế, Trình Phong cảm thấy cho dù Diệp Gia đã gả cho người khác, cô nương của hắn ta vẫn là cô nương của hắn ta. Hắn ta xưa nay không thèm để ý đến thứ gọi là trinh tiết, cho dù cô nương của hắn ta có tấm thân xử nữ hay không, Diệp tam vẫn là Diệp tam. Trình tiểu nhị gia tính tình ngông cuồng, ở tận đáy lòng không để vị hôn phu của Diệp Gia vào mắt. Vẫn luôn đợi thời cơ chín muôồi, g.i.ế.c c.h.ế.t tướng công xấu số của Diệp Gia, cướp cô nương của hắn ta vê.

Nhưng sau khi gặp được trực tiếp Chu Cảnh Sâm từ lần trước, hắn ta đã mất tinh thần một thời gian.

Những năm qua vào nam ra bắc, Trình Phong đã nuôi được một cặp mắt biết nhìn người ác. Tiểu tử của Chu gia vừa nhìn đã biết là rông phượng trong loài người, trên mặt chứa đựng sự hòa nhã lễ độ, thực chất bên trong không dễ chọc và bá đạo, hắn ta vừa nhìn đã biết.

Hôm đó mặc dù Trình Phong không đối đầu chính diện với Chu Cảnh Sâm, chỉ là mặt đối mặt, nhưng hắn ta vẫn có trực giác nhạy bén. Thứ hai, bề ngoài của tiểu tử kia vậy mà tốt như vậy, làm cho lòng người khó chịu. Kiến thức của cô nương gia hơi hạn hẹp một chút, giống như bị người kia ngoắc ngoắc ngón tay cũng có thể bị cám dỗ. Trước kia Trình Phong dám tặng đồ cho Diệp Gia một cách trắng trợn, nhưng hôm nay lại không có nhiều can đảm như vậy.

Yên tĩnh một lúc lâu, hai người đã lâu không gặp, lúc này ánh mắt Trình Phong nhìn chằm chằm vào Diệp Gia có chút tham lam.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/xuyen-sach-ta-tro-thanh-chinh-that-danh-da-cua-phan-dien/chuong-120.html.]

Vì lo lắng thân phận của nhau hắn ta kiềm chế thu hồi ánh mắt, chỉ hỏi Diệp Gia có muốn đến quán trà bên cạnh ngồi một chút không: "Lan này ta đi Giang Nam, đi qua rất nhiều nơi trên đoạn đường này, mang theo rất nhiều món đồ thú vị về. Có y phục và trâm hoa thịnh hành nhất của Yên Kinh, phụ nhân cô nương của Giang Nam thích son phấn nhất, nàng tất nhiên sẽ thích. Mới gọi A Tang về lấy, lát nữa sẽ đưa tới."

"Đa tạ ý tốt của ngươi, nhưng mà không có công không nhận lộc, đồ của Trình nhị gia ta không thể lấy.' Diệp Gia không phải nguyên chủ, không thể nào nhận đồ của hắn ta. Không biết rõ nguyên chủ chung đụng với hắn ta như thế nào, Diệp Gia đành phải tỏ ra lạnh nhạt.

Trình Phong nhíu mày, có chút không thích ứng với thái độ của Diệp Gia. Hắn ta muốn nói lời gì đó, lo lắng xung quanh toàn là người nên lại nuốt xuống. Một đại nam nhân như hắn ta không thèm để ý những lời đồn nhảm, nhưng Diệp Gia là nữ tử, lại làm việc trên trấn quanh năm. Trên trấn có vài lời đồn gân đây hắn ta cũng có nghe nói tới, nhớ lại lần trước Diệp Gia bị người ta đập đầu đẩy xuống nước, thật ra hắn ta có thể hiểu được sự thay đổi trong thái độ của nàng.

Suy nghĩ một lát, biết điều lùi lại mấy bước. Diệp Gia thấy hắn ta lùi lại, trong lòng thở phào nhẹ nhõm. Trình tiểu nhị gia nóng tính làm việc dường như không quá liều lĩnh. Diệp Gia nói thẳng trong nhà còn có việc phải làm, không thể nói chuyện nhiều với hắn ta được, cáo từ trước.

Dứt lời, thay đổi phương hướng đi về phía cổng thị trấn.

Trình Phong không cản nàng. Nghĩ mấy ngày nữa lại phải đi chở hàng, sợ là lại không gặp được nàng một khoảng thời gian dài. Nên theo sát không xa không gần nói: "Gia nhi, nếu như cuộc sống trong nhà nàng khó khăn, cứ nói với ta. Trong tay ta vẫn còn có chút tiên dư, nàng câm dùng đi."

"Không cần, ý tốt của Trình tiểu nhị gia ta xin chân thành ghi nhớ, nhưng giữa ngươi và ta không thân cũng chẳng quen, không thể nhận ngân lượng của ngươi." Diệp Gia dừng bước, quay đầu nhìn về phía hắn: "Hơn nữa, ta không thiếu tiền."

Trình Phong cứng đờ, vẻ mặt có chút tổn thương.

Loading...