Xuyên sách, ta trở thành chính thất đanh đá của phản diện - Chương 283
Cập nhật lúc: 2024-08-01 20:56:54
Lượt xem: 210
"Câm miệng." Chu Cảnh Sâm lạnh lùng liếc hắn ta, sau đó nhàn nhạt cất tiếng: "Ngươi là trợ thủ của ta, ta tin rằng ngươi chắc chắn có năng lực hoàn thành tốt. Vì vậy, chuyện này ta giao cho ngươi."
Liễu Nguyên: "..." Hãy làm người đi Chu Cảnh Sâm!
"Thần tiên đánh nhau, tiểu quỷ gặp nạn. À, nói sai rồi, Thẩm Hải là thần tiên của môn tử nào cơ chứ?" Vừa rồi Liễu Nguyên cùng lắm chỉ đùa giỡn hai câu, cũng có nghĩa là hắn ta sẽ thật sự bỏ qua. Hắn ta và Chu Cảnh Sâm vẫn luôn đi cùng nhau từ lúc mới chập chững ra đời cho đến khi thăng tiến, hiện giờ hắn ta còn là trợ thủ của Chu Cảnh Sâm. Cho dù Chu Cảnh Sâm gặp phải chuyện gì hắn ta cũng sẽ đứng mũi chịu sào. Nghe lệnh làm việc cũng phải chú ý chừng mực, chuyện này là sao?
"Không phải trên tay ngươi có đồ của Thẩm Hải sao?" Liễu Nguyên thấy Chu Cảnh Sâm không nói lời nào, lại nói: "Biết giữ bình tĩnh thật đấy."
Không bình tĩnh thì phải làm sao chứ? Bọn họ còn chưa biết được rõ Oghuz là người thế nào. Mới đến đã đối đầu với Thẩm Hải, tranh giành đối chọi không hề nhượng bộ chút nào. Bất kể quyền hạn chức vị ai trên ai dưới, ít nhất việc này cũng chứng tỏ Oghuz không phải là một người thông minh. Không sợ kẻ ngốc, chỉ sợ kẻ ngốc nghếch mà không nhận ra thực tế. Ai biết hạ gục được Thẩm Hải, sẽ có thêm yêu ma quỷ quái gì?
Chu Cảnh Sâm trâm ngâm một lát, sửa sang lại y phục rồi chuẩn bị về nhà.
"Ø2 Ngươi đi đâu vậy? Ngươi cứ mặc kệ chuyện này như vậy sao? Thật sự ném cho ta à?" Liễu Nguyên vừa thấy hắn muốn đi, vội vàng tiến lên ngăn hắn lại.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/xuyen-sach-ta-tro-thanh-chinh-that-danh-da-cua-phan-dien/chuong-283.html.]
Sắc trời bên ngoài doanh trướng đã dần tối, làn mây đỏ rực đốt cháy nửa khoảng trời, dường như bầu trời đã bị thiêu rụi. Chu Cảnh Sâm ghét bỏ liếc Liễu Nguyên một cái, dứt khoát không vòng vo với hắn ta. Hắn lạnh lùng cười nhạo nói: "Chỉ một mình Thẩm Hải đã có thể ngăn cản được ngươi rồi sao? Liễu Dư Cảnh, ngươi có giả ngu thì cũng đủ rồi đấy, còn giả bộ nữa lại thành ra quá đáng. Nếu ngươi không ứng phó được chút chuyện nhỏ này, vậy đúng thật là đã được nuông chiều đến vô dụng ở đất Tây Bắc này rồi."
Liễu Nguyên: "...
Bởi vì trong tên chữ của Liễu Nguyên cũng có một chữ Cảnh, nghe không khác tên chữ của Chu Cảnh Sâm là bao. Chu Cảnh Sâm rất ít khi gọi tên chữ của hắn ta. Đã bao nhiêu năm không có người nào gọi tên chữ của Liễu Nguyên, giờ đột nhiên bị gọi như vậy, không hiểu sao lại có cảm giác kì diệu như thê nghe trưởng bối trách cứ vậy.
"Chuyện này giao cho ngươi xử lý." Chu Cảnh Sâm cũng không quay đầu lại: "Ba ngày sau ta muốn nhìn thấy kết quả."
Nói xong, hắn cũng không quay đầu lại mà cứ thế rời đi. Phương pháp xử lý chuyện này của Liễu Nguyên khá đơn giản thô bạo. Tuân theo mệnh lệnh đi làm việc, chẳng qua, hắn ta lại nhân danh Thẩm Hải mà hành động. Khi lan truyền tin đồn khắp nơi, hắn ta cố tình lưu lại dấu vết, nhìn có vẻ cẩn thận kỹ lưỡng nhưng lại vừa khéo để người ta có thể bắt được nhược điểm. Quả nhiên, lời đồn còn chưa truyền ra ngoài, Oghuz đã dẫn người trực tiếp đến chặn cửa lớn phủ đệ Thẩm Hải. Một đám nam nhân phía Luân Đài tới, cầm theo cả vũ khí với bàn tay còn dính m.á.u khiến người Thẩm gia sợ tới mức gao khóc thảm thiết.
Oghuz có một nhóm thân tín, huyết thống cũng không được thuần khiết mà hỗn tạp hệt như Oghuz. Bên ngoài không được ngoại tộc tiếp nhận, ở Đại Yến lại bị kỳ thị. Bị cả hai bên bài xích nhưng lại có sức chiến đấu rất tuyệt vời. Nếu không, phía trên đã xử tử nhóm người này từ lâu, đâu cần tống cổ đi xa như vậy?
Thẩm gia bị một đám lính càn quấy phá nát tanh bành, đồ sứ đồ ngọc quý giá vỡ nát đầy đất, ngay cả Thẩm Hải cũng bị Oghuz đánh vỡ đầu. Mới sáng sớm, trên đầu hắn ta đã buộc một cái băng gạc trắng, hùng hổ đến doanh địa tìm người tính sổ.