Xuyên sách, ta trở thành chính thất đanh đá của phản diện - Chương 361
Cập nhật lúc: 2024-08-01 21:25:24
Lượt xem: 197
Nếu hắn biết được, có lẽ hắn sẽ bứt rứt oan uổng trong chốc lát, rồi cũng sẽ tùy theo ý nàng. Dù sao đi nữa thì thuốc mỡ này được sử dụng đúng cách, vết nứt da trên mặt hắn đã hoàn toàn khỏi sau nửa tháng bôi thuốc. Ngay cả một dấu vết cũng không có. Diệp Gia thỉnh thoảng tới mang đồ ăn cho hắn, nhìn gương mặt của hắn, nàng tấm tắc lấy làm kỳ lạ.
"... Không ngờ loại thuốc mỡ này lại có tác dụng tốt như vậy." Trên người Diệp Gia không có khuyết điểm nào lớn, kỳ thật sau khi bôi lên ngoại trừ cảm thấy trơn bóng, nàng không thấy hiệu quả rõ rệt nào cả. Ngược lại, chính Chu Cảnh Sâm đã giúp nàng nhìn thấy cơ hội kinh doanh lần này.
Sau khi trở về, Diệp Gia bắt đầu suy nghĩ.
Thuốc mỡ này được chế ra bởi một lão đại phu ở hiệu thuốc trong thị trấn. Vì nó không có tên tuổi, giá bán lại hơi đắt. Những người có vết nứt da ở mặt và tay đều là người lao động. Với giá của loại thuốc mỡ này, những người cần nó thì không đủ tiền mua, hoặc những người có đủ tiền thì không cần mua. Mỗi lần lão đại phu làm hơn chục lọ, Dư thị luôn tận dụng mua vê.
Dư thị mua về không chỉ cho riêng mình dùng mà còn cho Diệp Gia sử dụng. Nàng thường xuyên bị thúc giục lau mặt và bôi cơ thể. Sau đó, Diệp Gia thấy tay chân Diệp ngũ muội đỏ bừng vì bị đông lạnh, đưa cho Ngũ muội và Tứ muội mỗi người một lọ. Nói cách khác, chỉ có mấy nữ tử ở Chu gia biết thứ này có thể thoa lên mặt.
Diệp Gia cân nhắc liệu nàng có thể mua phương thuốc này, lại chuẩn bị mánh khóe tốt, nàng có thể bán nó với giá của sản phẩm chăm sóc da không nhỉ?
Đầu năm nay, các gia đình phú quý luôn luôn phải dưỡng da, nếu mánh khóe tốt, giá có thể tăng gấp bội. Tính toán trong đầu, Diệp Gia nhìn thời tiết mà có chút sốt ruột. Hiệu thuốc hẳn là không đóng cửa phải không? Nhân dịp hôm nào trời đẹp nàng sẽ đi xem một chuyến.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/xuyen-sach-ta-tro-thanh-chinh-that-danh-da-cua-phan-dien/chuong-361.html.]
Mùa đông giá rét này, mỗi ngày một lạnh hơn.
Tới tháng chạp, trời càng lúc càng lạnh, thật sự giống như nước nhỏ giọt biến thành băng. Thậm chí Diệp Gia hoài nghi ngay cả cửa nàng cũng không ra được. Nhưng nàng vẫn phải gửi xà phòng thơm cho Trình gia. Thương đội của Trình gia sẽ khởi hành vào ngày mười lăm tháng giêng năm sau, họ đã thỏa thuận ít nhất ba nghìn khối xà phòng thơm, bọn họ đang làm việc không ngừng nghỉ. Tới giữa tháng chạp, cuối cùng đã làm xong ba nghìn khối xà phòng thơm.
Nhân lúc một ngày không có tuyết rơi, Diệp Gia định đi giao đồ cho Trình gia. Cùng lúc đó, Trình gia cũng đã thu vê được một mẻ xà phòng thơm. Các thương hộ ở Luân Đài đã làm chúng từ sớm, chịu khó vận chuyển chúng đến đây trong thời tiết đầy tuyết.
Trương quản sự xem xét từng cái một, ngoài trừ không thơm bằng thứ Diệp Gia gửi đến lần đó, thì hiệu quả tẩy rửa vết bẩn gần như giống nhau.
Mặc dù Trình gia yêu cầu Diệp Gia gửi ba nghìn khối, nhưng không có nghĩa là bọn họ chỉ nhận xà phòng thơm từ một nhà của Diệp Gia. Họ có nhiêu cửa hàng như vậy, vận chuyển đến năm nước Tây Vực, mỗi nhà đều để một ít nhưng cũng không nhiều. Bây giờ Trình gia muốn trao đổi hàng hóa, đương nhiên phải đi nhiều nơi để lấy xà phòng thơm. Chỉ những người đã sử dụng mới biết nó tốt hay xấu, vả lại những người đã sử dụng thì không thể phân biệt được trong ngày một ngày hai, ít nhất cũng phải mười ngày nửa tháng.
Đây là lần đầu tiên Trình gia sử dụng nguồn cung cấp từ Tây Bắc nên họ tất nhiên cũng tuyển chọn, nói khách hàng địa phương tự mình lựa chọn. Đến lúc đó nhà nào bán chạy hơn sẽ được Trình gia sử dụng.
Diệp Gia vẫn chưa biết Trình gia đang âm mưu gì ở đây, cũng thiệt thòi cho nàng sản xuất đủ. Nếu không ngay cả võ đài còn chưa kịp lên thì đã bị quét xuống.
Xà phòng thơm của Diệp Gia được giao đến Trình gia vào cuối tháng chạp.