Xuyên sách, ta trở thành chính thất đanh đá của phản diện - Chương 430
Cập nhật lúc: 2024-08-01 21:52:41
Lượt xem: 141
Nếu bây giờ quay trở về với thân phận người thường thì ắt sẽ có không ít người không thể thích ứng nổi. Nhất là mấy cô nương có dung mạo không hề tâm thường trong đám người này lại còn có tâm thế vô cùng cao ngạo. Bọn họ đã từng thấy qua nhiều đồ quý vật tốt mà thậm chí còn tốt hơn gấp không biết bao nhiêu lân so với những thứ mà Diệp Gia đang dùng trên người. Tuy nói bây giờ Diệp Gia chính là nữ chủ tử của bọn họ nhưng khoảng thời gian này căn bản là họ chưa từng thấy nàng tới Thẩm phủ bao giờ, bọn họ ở Thẩm phủ được cung phụng, được ăn uống đàng hoàng tử tế, hoàn toàn trái ngược với việc đi ở trong mấy gian nhà đất thô sơ cũ kỹ ở Bắc Doanh bên kia.
Một số người có tâm mắt hạn hẹp thì đã bắt đầu rục rịch động tâm tư nên dĩ nhiên là sẽ không nhìn thẳng vào Diệp Gia, càng đừng nói đến việc cảm thấy hứng thú với chuyện mà Diệp Gia nói.
Trong lòng bọn họ nghĩ gì thì Diệp Gia đều nhìn ra được cả, nhưng nàng chỉ cười chứ cũng chẳng hề để tâm.
Từ trước đến nay Diệp Gia đều không chút để tâm đến cách nhìn của những người không có giá trị gì với mình. Nàng cho rằng, đối với những người không thể trợ giúp được gì cho cuộc đời cũng như tương lai của bản thân nàng, mọi lời nói đều là vô nghĩa. Nàng tới một lần, muốn thử vận khí một chút xem có nhìn trúng ai có thể làm việc cho nàng hay không. Nếu gặp được thì sẽ dẫn người đi. Còn nếu không có thì cũng thôi.
"Vậy được." Diệp Gia cũng nói rõ trước mặt tất cả mọi người: "Mấy ngày sau ta sẽ lại tới."
Nàng không quan tâm đến chuyện phải bố trí cho những người còn lại kia ra sao mà chỉ nói mấy câu với lão nô rồi cùng với ông Tôn trở vê. Trước khi rời đi, nàng còn liếc mắt nhìn một chút cái gọi là "ngựa gây Dương Châu'* kia, nhìn cái dáng vẻ kia, vậy mà lại thật sự không nhìn ra được qì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/xuyen-sach-ta-tro-thanh-chinh-that-danh-da-cua-phan-dien/chuong-430.html.]
(*) Ngựa gầy Dương Châu: hay còn gọi là Dương Châu sấu mã, là một cụm từ mang tính chất làm nhục phái nữ. Vào thời nhà Minh: "Ngựa gầy" chỉ những bé gái có vẻ ngoài xinh đẹp được mua lại sau đó dạy dỗ thành tiểu thư khuê các hoặc gái lâu xanh sau đó bán cho các quan lớn làm đồ chơi. Họ chỉ được xem là món đồ chơi chứ không được xem là con người chân chính.
“Thôi vậy, đi thôi.'
Bên Thẩm phủ đã có lão nô ở lại. Cả tộc Thẩm Hải đều bị bắt giữ, rất nhiều tôi tớ người hầu được nuôi trong nhà cũng bị tịch thu sung công. Hiện giờ chỉ còn lại bốn năm lão nô vì tuổi tác đã cao nên không bán đi được ở lại trông coi phủ đệ, vừa vặn tiện thể cũng được ban thưởng cho Chu Cảnh Sâm cùng với tòa phủ đệ này luôn. Thế nên bây giờ dĩ nhiên là mấy người họ cũng đã trở thành người hầu của Diệp Gia, những lời mà Diệp Gia vừa nói, bọn họ tất nhiên đều ghi tạc trong lòng. Rời khỏi Thẩm phủ, quay về Chu gia, trong viện tử đã có rất nhiều người đang chờ nàng. Họ đều là những người đến tặng quà cho Diệp Gia, Diệp Gia có chút không quen, nhưng suy nghĩ một chút thì nàng đã lập tức hiểu ra. Chu Cảnh Sâm đã trở thành giáo úy của khu đóng quân, vậy nên hiện giờ thân phận của nàng cũng được nâng lên theo.
Thật ra không chỉ có mỗi Diệp Gia mà Dư thị bên này cũng vậy, ngày nào cũng có hết người này tới người kia muốn mời bà ấy tới làm khách. Diệp Gia đại khái đã hiểu ra, đây chính là cái gọi là "ngoại giao giữa các phu nhân" ở hậu thế, nhưng Chu Cảnh Sâm cũng không có ý để cho Diệp Gia và Dư thị đi xã giao, hắn chỉ bảo Diệp Gia cứ làm theo ý mình muốn là được.
"Nếu những việc này mà còn cần thê tử phải bận tâm thì đó là do ta vô dụng."
Đây chính là nguyên văn lời của Chu Cảnh Sâm, Diệp Gia cũng cảm thấy rất có lý.
Nhắc mới nhớ, sau khi Lâm Trạch Vũ đi Tây Vực cùng với A Cửu thì gian phòng phía tây vẫn cứ để trống, Diệp Gia đi vào nhìn một chút, dự định để nếu lại có người tới nữa thì sẽ bố trí cho họ ở trong gian phòng này.