Xuyên sách, ta trở thành chính thất đanh đá của phản diện - Chương 465
Cập nhật lúc: 2024-08-01 22:01:58
Lượt xem: 122
Lòng hiểu ký của lão đầu này nặng như vậy thì không nói, chỉ nói đến chuyện bên này Diệp Gia sắp xếp ngày mai cho Thu Nguyệt đến Ngô gia một chuyến, liên bàn bạc với Dư thị ngày mai nên mua hạt giống cây lúa thế nào.
Trên thực tế, người trồng lúa ở huyện Kashgar bên này không nhiều, phần lớn người ta trông là những loại cây trông như lúa mì, cao lương, ngô, ... Như vậy cũng không phải nói rằng không có cây lúa, nếu như thật sự không có, Diệp Gia đến cửa hàng lương thực cũng sẽ không mua được gạo. Thật ra trong cửa hàng lương thực có bán hạt giống cây lúa, nhưng hạt giống cây lúa này cũng được chú trọng, Diệp Gia biết hạt giống cây lúa ở hậu thế đã có hơn mười loại.
Nàng không nói rõ được là thế nào, nhưng nàng biết cảm nhận. Biết rõ hạt gạo của Đông Bắc ngon, cũng biết ngô của Ninh Hạ thơm, còn từng nếm thử gạo của Giang Tây cống nạp. Rốt cuộc cũng có nghiên cứu đến việc nơi này trông loại lúa nào sẽ tốt hơn.
"Vậy chi bằng mỗi loại đều trông một ít?" Dư thị tất nhiên là biết gạo có rất nhiều loại, ngày xưa bà ấy thường ăn chính là loại gạo đỏ, khó trông thế nào bà ấy không rõ, Nhưng Dư thị biết loại gạo này là cực kỳ ngon: "Đây là lân đầu chúng ta trồng, có thể mua được loại nào thì trồng thử xem.
Diệp Gia nghe bà ấy nói như vậy cũng cười lên, quả thực là như vậy. Lần đầu trông cây trông, cho dù là có suy tính nhiều đến đâu thì cũng phải có kinh nghiệm mới có thể đưa ra phán đoán. Vẫn chưa bắt đầu trồng thì đã khó tránh khỏi có hơi rối rắm trong chuyện này một chút. Hơn nữa bây giờ cũng không có dụng cụ đo lường như ở hậu thế, có nhiều phán đoán cũng cần tìm tòi thực địa.
Nàng liền không xoắn xuýt nữa, thực sự không được việc thì kéo theo Trương Xương Lễ cùng đến cửa hàng lương thực cũng được.
Hai người bàn bạc hôi lâu, Diệp Gia cũng mệt rồi. Nói với Dư thị một tiếng liền về phòng nghỉ ngơi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/xuyen-sach-ta-tro-thanh-chinh-that-danh-da-cua-phan-dien/chuong-465.html.]
Hôm sau trời vừa sáng, Diệp Gia liền cùng Dư thị mời Trương Xương Lễ cùng đến chợ sành.
Mặc dù nói cửa hàng lương thực có hạt lúa giống, nhưng nếu đã muốn mua, các loại lúa giống mỗi loại đều mua một ít. Trên thị trường lúa giống có bốn, năm loại, Diệp Gia mua mỗi loại một tạ. Bọn họ sợ không đủ nên không chỉ mua mỗi hạt giống lúa nhiều mà còn mua hạt giống cây cải dầu, hạt giống cây bông tơ, thậm chí là dây cây nho, nhìn thấy cái gì cũng mua về. Ngoại hạt giống cây lúa cần vận chuyển về nhà để ươm giống, dây cây nho đã ươm giống ở trên thị trường thì một mạch vận chuyển đến thôn trang.
Trương Xương Lễ cũng là một khi bắt đầu làm việc thì không cần ăn cơm, chạy theo cả một buổi sáng, trở vê viện tử uống một hớp nước đã vội vàng kêu ông Tôn lái xe đưa ông ta qua đó.
'Cày bừa vụ xuân không đợi người...
Cùng lúc đó, Ngô gia sáng sớm không đợi được Diệp Gia chỉ nhận được một câu nói từ tôi tớ của Chu gia, trong lòng ít nhiều cũng có chút lo sợ bất an.
Ngô lão gia vốn dĩ không xem trọng tiểu phụ nhân Diệp Gia này lắm.
Một là Diệp Gia tuổi còn nhỏ, mới mười mấy tuổi. Nghe nói trước khi xuất giá chỉ là một con gái của một học trò nhỏ ở trong thôn, tính tình khá thô thiển. Trong lòng Ngô lão gia liền cảm thấy người nhà quê thiếu hiểu biết, dễ bị đánh lừa, mặc dù nói dáng dấp thì đúng điệu, thực tế lại không để tâm lắm. Hai là trong lòng Ngô gia vẫn còn oán hận Chu gia, cho dù ông ta kiêng nể về thân phận quan của người ta, những làm việc ít nhiều cũng sẽ biểu lộ ra.
Hôm trước sau khi thấy Diệp Gia liên phát giác ra, thấy Diệp Gia nói chuyện với người khác thì khách sáo, dáng vẻ ngại ngùng đó liền tạo thêm cho Ngô gia không ít sự tự tin. Biết được tính tình của người ta không tệ, điệu bộ của Ngô gia đương nhiên liền đứng đắn lên.