Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên sách, ta trở thành chính thất đanh đá của phản diện - Chương 535

Cập nhật lúc: 2024-08-01 22:20:36
Lượt xem: 83

Lúc mới bắt đầu người Lưu gia còn bồn chồn lo lắng sẽ bị lộ tẩy, nên cho vào rất ít. Sau đó, một ngày thu về được cả đấu vàng, thì bị đồng tiền che mờ đôi mắt, càng ngày thả càng nhiều. Có thể kiếm được nhiều tiền, thì là gì còn ai quan tâm đến những chuyện khác nữa? Không phải người thân trong nhà mình ăn thì nào có ai rảnh quan tâm nhà khác sống c.h.ế.t ra sao.

Sắc mặt người Lưu gia trắng bệch như tờ giấy, bị người khác thẳng thừng vạch trần cả người run rẩy lẩy bẩy.

Chưởng quỹ Lưu gia đứng ở đăng trước, đứng mũi chịu sào bị một nam tử cường tráng đ.ấ.m cho một quyền vào mặt, lập tức nhổ một ngụm ra một cái răng. Đám phụ nhân thì nghĩ đến hài tử nhà mình ăn phải thứ đó, cũng nổi trận lôi đình lao vào cấu xé cùng. Từng người một động tay động chân, những người khác trong lòng sợ hãi cũng đồng loạt xông tới.

Nha dịch vẫn nhớ kỹ mệnh lệnh của cấp trên, sợ đám người liều lĩnh này sẽ đánh c.h.ế.t người nên rút đao ra vút một tiếng rồi lớn tiếng quát: "Tất cả lui lại hết cho ta! Kẻ nào dám động thủ nữa"

Có lời đe doạ của nha dịch mới có thể áp chế được cơn thịnh nộ của đám thực khách, bọn họ không dám đến quá gần, nhưng trong lòng vẫn không nuốt trôi được cục tức này.

Ngay khi vụ việc của Lưu gia bị truyền ra ngoài, khiến cho khắp thị trấn xôn xao âm ïĩ không hề nhỏ. Không nói đến mấy nhà thương hộ cũng kinh doanh thịt đang cười trên nỗi đâu của người khác, mà mấy người có tậm tư xấu xa cũng vì chuyện này mà cảm thấy vô cùng hoảng sợ. Nhưng người của quan phủ vẫn ở đây, bọn họ không dám liều lĩnh. Dù sao Quách Hoài cũng đã gây dựng được độ uy tín của mình.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/xuyen-sach-ta-tro-thanh-chinh-that-danh-da-cua-phan-dien/chuong-535.html.]

Trên thực tế, từ sau khi Quách Hoài thượng vị đã phải chịu không ít rắc rối. Toàn bộ huyện thành đều hiểu Quách Hoài là một tên lớn mật không dễ trêu chọc. Một tên lưu manh không sợ chết, chuyện gì cũng dám làm. Thỉnh thoảng sẽ khai đao với một số địa chủ lớn và thương hộ lớn. Lúc này nếu như Quách Hoài thẩm vấn điều tra ra chuyện gì đó, hoặc là Lưu gia nói bậy làm liên luy đến trên đầu Ngô gia, thì e là Ngô gia chắc chắn sẽ bị Quách Hoài lột mất một lớp da.

Những lời đàm tiếu lan truyền hồi lâu, lúc người Lưu gia bị áp giải rời khỏi trấn Đông Hương, còn có không ít người tức giận chạy theo ném rau héo.

Quách Hoài động tác cực kì nhanh nhẹn, không đến mấy ngày liền niêm phong cửa hàng Lưu gia lại.

Di chứng của việc bỏ thêm nguyên liệu không dễ dàng tiêu trừ, rất nhiều người bị Lưu gia dọa sợ, hiện giờ cũng không dám mua thực phẩm nấu chín ở bên ngoài về ăn nữa. Công việc kinh doanh của Chu gia cũng bởi vậy mà dính chút ảnh hưởng, Diệp tứ muội ngày nào cũng lo lắng khiến tóc rụng mất không ít.

"Không sao, không cần gấp gáp, từ từ sẽ đến thôi." Loại chuyện này xảy ra, thực khách cũng phải sa sút tinh thân mất một khoảng thời gian, tình huống như này cũng khá bình thường: "Tính hay quên của con người cũng khá lớn, chờ khi mấy chuyện ồn ào này qua đi, việc kinh doanh tự nhiên sẽ tốt lên thôi."

Diệp tứ muội cũng chỉ đành gật đầu, kiên nhẫn chờ đợi.

Tuy nói như vậy, nhưng Diệp Gia cũng sẽ không bỏ mặc chuyện này quá lâu. Thất thu mất một khoản lợi nhuận, cửa hàng kinh doanh đương nhiên cần phải bắt đầu lại. Diệp Gia suy nghĩ hồi lâu, sai Hỷ Lai ra trấn tập hợp ve một đám ăn mày. Tặng cho đám ăn mày ở khắp các hang cùng ngõ hẻm này một bữa ăn no nên và chút tiền thưởng, để bọn họ đi tuyên truyền khắp đường phố rằng cửa hàng Tây Thi muốn chỉnh đốn lại, bán thịt hạ giá mạnh tay.

Loading...