Xuyên sách, ta trở thành chính thất đanh đá của phản diện - Chương 576
Cập nhật lúc: 2024-08-03 16:42:53
Lượt xem: 117
Lại nói tiếp son môi cổ pháp rất đơn giản, sáp ong và thuốc nhuộm thực vật tự chế lẫn vào các loại mùi hương tinh dầu, định hình làm lạnh là được.
Hiện giờ niên đại còn chưa có rệp son, đời sau chế tác son môi chọn dùng rệp son, là mới bắt đầu từ thế kỷ mười chín. Rệp son này vốn từ Mexico và Trung Mỹ, ký sinh ở trên cây xương rồng. Hiện giờ Đại Yến không có.
Sáp ong không khó lấy, khó chính là thực vật thuốc nhuộm và tinh dâu. Dùng các loại hoa chế tác thực vật thuốc nhuộm, sợ là màu sắc không có biện pháp dễ làm cho như vậy. Thứ hai hiện giờ còn chưa có kỹ thuật rèn luyện tinh dầu thành thục.
Diệp Gia biết có vài loại phương pháp tinh luyện tinh dầu. Tỷ như chưng cất lấy ra, cùng loại với tinh dầu hoa hồng. Nghiền ép chiết ra, cùng loại với tinh đầu cam quýt. Còn có tính bốc hơi dung môi, phương pháp hút chiết các loại... Nàng biết nguyên lý, nhưng không phải sinh hóa chuyên nghiệp, thiết bị và bước đi thí nghiệm đều không được tốt. Nhưng tỉnh luyện tinh dâu cần đại lượng nguyên liệu, phí tổn đoán chừng không rẻ.
Rẻ về cách làm, chính là đổi dùng dầu khác.
Nhưng lại dù tính thế nào đều là một khoản vốn lớn. Vạn sự khởi đầu nan, từ kinh phí đầu tư đã có thành phẩm cũng là một đại công trình. Nhưng có lẽ có thể để Dư thị mân mê ở trong nhà xem trước. Nếu bà ấy có thể mân mê thành phẩm đến không tồi, lại suy xét mở rộng sản xuất.
Ngồi ở phòng khách một lát, Diệp Gia quay đầu đi về phía phòng của Dư thị. Dư thị đang ở trong phòng khâu vá xiêm y.
Hiện giờ dạy dỗ tiểu hài tử đọc sách cũng không cần bà ấy tự tay làm lấy, hai huynh muội Nhuy tỷ Nhi và Tôn Tuấn đều đi theo Linh Đang đọc sách biết chữ. Dư thị chỉ ngẫu nhiên chỉ dạy, đại đa số thời điểm nhìn chằm chằm làm ăn trong xưởng. Lúc nhàn hạ lại thích làm một ít thêu thùa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/xuyen-sach-ta-tro-thanh-chinh-that-danh-da-cua-phan-dien/chuong-576.html.]
Ban đầu nhặt thêu thùa tới là vì dưỡng gia sống tạm, sau đó đơn thuần là sợ mình rảnh rỗi miên man suy nghĩ tìm chuyện để làm. Hơn nữa trong nhà có nhi tức vóc người bộ dạng không tôi và cách ăn mặc của nàng, bà sẽ thường xuyên làm xiêm y cho Diệp Gia. Thấy Diệp Gia tiến vào, vội buông kim chỉ trong tay xuống: "Sao canh giờ này đến đây? Cơ thể của Doãn An như thế nào?"
"Uống thuốc đã ngủ rồi." Diệp Gia đi đến mép giường ngồi xuống, ở bên ngoài phòng trồng trọt cây cối. Dưới bóng râm, gió nhẹ từ từ đưa vào phòng, cũng không có nóng nực lắm.
Dư thị nghe nói Chu Cảnh Sâm ngủ, tâm buông một nửa: "Ngủ được thì tốt, để nó ngủ một giấc thật ngon."
Diệp Gia cũng nghĩ như vậy, hai người mới vừa ngồi xuống, Anh Đào đã đi bưng trà lạnh pha tốt lên. Diệp Gia uống một ly xuống, cân nhắc mở miệng, nói: "Lúc trước không phải nương muốn thử làm phương diện buôn bán sao?”
"Hả?" Đoạn thời gian này Dư thị sai người vơ vét dược liệu cao hoa lê, mới thu một đám dược liệu, vừa lúc rảnh rỗi.
"Gia Nương là tính mở rộng làm ăn sao?"
"Vâng.' Vì thế Diệp Gia nói đại khái tiêu dùng trong nhà đoạn thời gian này: "Vẫn là Tây Bắc bên này không an bình, chúng ta cần phải chuẩn bị tốt hoàn toàn. Chỉ là dự trữ lương thực, tìm người chế tác áo bông... Chính là một khoản tiêu phí không nhỏ. Hiện giờ Ngô gia chặt đứt một con đường tiền của nhà ta, làm ăn của Trình gia lại bị trắc trở, cần phải mưu tính đường ra khác. Bằng không vây c.h.ế.t ở nơi này, miệng ăn núi lở, nhà chúng ta cũng không có đường lui."
Dư thị không phải lão phụ nhân không biết chuyện kia, tính toán sổ sách, trong lòng nàng tự nhiên cũng hiểu rõ Diệp Gia sốt ruột: "... Nói có đạo lý. Không biết chuyện lương thực, sợ là dược liệu cũng chuẩn bị một ít. Bằng không thật sự chiến tranh, một là lương thực không đủ ăn, hai chính là bị thương không có dược liệu cứu mạng.'
Lời này lại chỉ điểm cho Diệp Gia, một người luôn có sơ hở: "Xác thật, dược liệu cũng rất quan trọng.'