Xuyên sách, ta trở thành chính thất đanh đá của phản diện - Chương 630
Cập nhật lúc: 2024-08-03 18:56:49
Lượt xem: 105
Thật ra Diệp Gia không tức giận, chỉ là chuyện này không lớn không nhỏ. Dù sao Chu Cảnh Sâm cũng đàn làm một số chuyện không thể lộ ra bên ngoài. Nếu là bị người có tâm phát hiện rồi đuổi đến chặn đường, đến lúc đó chỉ có đường chết.
Nàng cau mày, nhất thời không có tâm trạng nói chuyện với này hai người. Cho người sắp xếp phòng cho bọn họ, còn bản thân thì trở vê phòng của mình
Chu Cảnh Sâm đang ở trong phòng, đang ngôi ở bên cửa sổ đọc sách, pha trà. Trong khoản thời gian này hắn khó có được thời gian nhàn nhã. Thằng nhãi còn không muốn ra khỏi cửa. Diệp Gia đi qua, thuật lại ngắn gọn những lời của người trung niên kia một lần. Nàng có chút lo lắng có thể xảy ra chuyện ngoài ý muốn khác hay không. Chu Cảnh Sâm nghe xong lại không có phản ứng bất ngờ nào. Còn kéo Diệp Gia đến bên người hắn, nói ba chữ: "Là Liễu Nguyên."
Diệp Gia ngạc nhiên, trừng mắt nhìn, nhanh chóng ý thức được chỉ sợ chuyện này từ đầy là do Chu Cảnh Sâm cố ý: "Là chàng cố ý để bọn họ đến đây sao?"
"Ừm.
".. Nói, tướng công, khoảng thời gian chàng ở Quy Tư bận rộn chính là làm việc này sao?" Hắn không nói, Diệp Gia còn không dám to gan đoán. Hắn vừa nói như thế, Diệp Gia lại hồi phục lại tinh thân một chút.
"Gần như thế." Thế này cũng là nhờ đời trước. Có nhiều chuyện biết trước những điểm quan trọng nên hắn có được nhiều lợi ích hơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/xuyen-sach-ta-tro-thanh-chinh-that-danh-da-cua-phan-dien/chuong-630.html.]
Diệp Gia thấy hắn chậm thở ra một hơi. Vuốt nhẹ hai má, bình tĩnh lại: "Vậy bây giờ chàng muốn làm thế nào? Nhận lấy gia nghiệp của Dương gia, giúp bà Dương đuổi con cháu bất hiếu, báo thù cho lão đồ hộ sao?”
"Đương nhiên." Thực tế thì, yếu mục đích chính Chu Cảnh Sâm tới nơi này là nắm trong tay An Tây Đô hộ phủ. Một là vị trí của An Tây Đô hộ phủ đích quan trọng, không thể rơi vào tay người khác. Thứ hai, Chu Cảnh Sâm đã chọn đúng thời gian. Thừa dịp triều đình chưa có phản ứng đã làm hết mọi sự chuẩn bị, phòng ngừa triều đình và Đột Quyết hai mặt giáp công đối với Bắc Đình Đô hộ phủ, mới có thể sắp xếp được ổn thỏa.
Tuy rằng binh lực của An tây đô binh lính thường trú này chỉ dựa vào số lượng cũng đã đủ uy hiếp. Một khi xảy ra xung đột, đây quả thật là một trở ngại lớn đối với việc Chu Cảnh Sâm đang muốn làm.
Lúc đầu hắn không muốn nắm bắt nó, ở An Tây đều hộ phủ có rất nhiều người, thế lực trong đó lại phức tạp. Cần phải kéo xuống một người nắm giữ quan trọng mấu chốt dẫn đến sự hỗn loạn roi mới nhân cơ hội nắm giữ nơi này. Ai ngờ vận khí của nương tử hắn mạnh mẽ, trên đường đã tìm được một nhân vật quan trọng. Phải biết rằng ở đời trước hắn mất gần này gần hai năm mới tìm được Bà Dương điên điên khùng khùng này. "Việc của ta vốn là vì hổ phù mà đến, bắt Kiều Chính Uyên là đương nhiên." Đương nhiên Chu Cảnh Sâm sẽ không giấu Diệp Gia: "Chuyện vốn phải làm, thuận tiện giúp người Dương gia, cớ sao lại không làm?”
Diệp Gia trợn mắt nhìn hắn, không biết có phải là nàng ảo giác hay không. Diệp Gia luôn có cảm giác Chu Cảnh Sâm đã sớm biết trước mọi chuyện.
Người nọ không né tránh để Diệp Gia tùy ý đánh giá, mỉm cười thu lại bản ghi chép trong tay.
Nửa sau của tháng ba, thời tiết ấm dần, vạn vật sống lại. Ngoài cửa sổ, cây cối đã đ.â.m chôồi nảy lộc, An Tây đều hộ phủ thật sự ấm áp hơn nhiều so với Bắc Đình. Ánh nắng vàng nhạt xuyên qua từng chiếc lá, lại giống như dòng nước chảy xuôi đến áo bào trắng của Chu Cảnh Sâm.
Làn da hắn trắng cực kỳ, tóc đen như gấm, đôi con ngươi lại pha sắc độ đen như chu sa, phối cùng màu xanh tươi mát này lại tạo ra một cảm giác trong sáng. Cây mộc trâm hắn thường dùng đã được tháo xuống, hiện giờ đang dùng dây cột tóc do Diệp Gia để buộc cao mái tóc đen của hắn. Hai đầu tua rua của sợi dây buộc tóc rơi bên ngực, lại vì hắn vẻ nên một nét đẹp vốn đã trong trẻo nhưng lạnh lùng lại thêm vẻ đẹp mộc mạc.