Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên sách, ta trở thành chính thất đanh đá của phản diện - Chương 68

Cập nhật lúc: 2024-07-29 14:32:32
Lượt xem: 329

Chương 68: Cha, Đại Tau Hai Người Có Tính Toán Gì Vậy? (1)

Ông Tôn đương nhiên hiểu. Gật đầu, lái xe bò rời đi.

Lần trước, Diệp Gia bị Diệp Trương thị kéo về, hai tay trống trơn không mang theo bất cứ thứ gì. Nhưng lúc đó, nàng bị thương nặng và không có tiên. Lần này, huynh đệ ruột tới tận nơi tìm nói nương bị bệnh, Chu Cảnh Sâm lần đầu tiên theo nàng ve nhà mẹ đẻ, hai người tất nhiên không thể đi tay không.

Diệp Thanh Giang áy náy nhìn muội muội và muội phu, muốn nói rằng khi về nhà không phải mua gì cả. Nhưng nghĩ đến cảnh tượng ở nhà, cúi đầu xuống không nói gì.

Diệp Gia không mua nhiều, chỉ đến chợ ngói bắt con gà cắt thịt. Suy nghĩ rồi đến cửa hàng điểm tâm để mua một ít đường, nhét đồ vào trong tay Chu Cảnh Sâm rồi theo Diệp Thanh Giang quay về Diệp gia.

Diệp Gia Trang nằm ở phía nam thị trấn, xa hơn thôn Vương Gia một chút. Nhưng cũng không xa lắm, đi bộ thì đi khoảng một khắc đồng hồ. Ba người bọn họ không đi nhanh, lo lắng vết thương ở chân của Chu Cảnh Sâm tái lại. Diệp Thanh Giang lần đầu tiên nhìn thấy tam muội phu này, nói thật là kinh ngạc đến mức không nói nên lời. Dù có suy nghĩ nát óc cũng không dám nghĩ rằng tam muội nhà mình gả cho nam tử trông giống thiên tiên như thế này.

Muốn mở miệng nhiều lần, nhưng khổ nổi là ăn nói vụng về. Nói được hai câu lại không biết nói gì tiếp, Chu Cảnh Sâm thấy thế nên hàn huyên trò chuyện với hắn ta.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/xuyen-sach-ta-tro-thanh-chinh-that-danh-da-cua-phan-dien/chuong-68.html.]

Nếu Chu Cảnh Sâm thật sự muốn tiếp xúc với người khác, có thể hợp ý với tất cả mọi người. Trên đường đến Diệp Gia trang bao xa? Khi đến cổng thôn của Diệp Gia trang, Diệp Thanh Giang đã thân thiết gọi hắn là muội phu. Chu Cảnh Sâm nhìn thì không nói gì nhiều, nhưng hắn chỉ cần dựa vào vài câu đã nhìn thấy hết mọi chuyện của Diệp Thanh Giang. Ngay cả muội muội giả Diệp Gia này cũng biết cuộc đời 23 năm này của Diệp Thanh Giang.

Năm mười một mười hai tuổi đi học nhưng không có tài năng, mười sáu mười bảy tuổi bỏ về nhà nuôi dê trồng trọt. Tuy nhiên, do sức khỏe yếu từ nhỏ nên thực chất mọi việc trồng trọt đất đai đều do một tay cô vợ trẻ làm. Nếu không phải vì kết hôn với một nàng dâu có năng lực, cuộc sống trong nhà sẽ là một mớ hỗn độn.

Diệp Gia ở bên cạnh nghe vậy sững sờ, khi nói đến kỹ năng ăn nói, người này vậy mà còn giỏi hơn nàng đã có kinh nghiệm ở chỗ làm việc.

Trong sân Diệp gia yên tĩnh có rất nhiều người đến, tất cả đều đến thăm Diệp Tô thị. Sau khi đến thăm, bọn họ đều không ở lại Diệp gia dùng cơm. Diệp Tố thị lần này thật sự bị bệnh nặng, đêm qua ngã xuống đất phun ra một ngụm m.á.u đến bây giờ vẫn chưa tỉnh lại. Hôm nay sân Diệp gia yên tĩnh, người lớn trẻ con đều cúi đầu làm việc, không dám nói tiếng nào.

Diệp Gia và Chu Cảnh Sâm đi tới, đúng lúc đụng phải Diệp Trường thị đang đi ra ngoài đổ nước. Mặt Diệp Trương sưng nửa bên, đầu cúi xuống. Thấy Diệp Gia không dám lên tiếng, đổ nước xuống đất rồi lùi vào trong phòng không ra ngoài. Diệp Thanh Giang nhìn chằm chằm cửa phòng Diệp Trương thị, ánh mắt tràn đầy thù hận, nhưng lại kiêng kị vì đây là tẩu tử của mình. Đại ca đang trấn thủ biên cương ở trong doanh địa không về được, cho dù có bao nhiêu oán hận, hắn ta cũng chỉ có thể nuốt xuống. Hắn ta quay đầu lại vẫy tay gọi Diệp Gia và Chu Cảnh Sâm vào nhà. Căn phòng không lớn, trong nhà chính có một lão đầu gầy gò lưng gù Người này Diệp Gia nhận ra, lần trước đã từng gặp. Đó là Diệp Vương Sơn, cha của nguyên chủ.

Diệp Vương Sơn thấy Diệp Gia đã trở vê cũng không nói gì, chỉ ngẩng đầu nhìn người thanh niên cao lớn mang theo thứ gì đó ở bên cạnh.

Đây là lần đầu tiên ông ta gặp con rể, ông ta có chút sững sờ giống như Diệp Thanh Giang. Nhưng Chu Cảnh Sâm lại mở miệng, đi theo Diệp Giai gọi một tiếng cha, ông ta mới hoàn hồn gật đầu liên tục.

Loading...