Xuyên sách, ta trở thành chính thất đanh đá của phản diện - Chương 741
Cập nhật lúc: 2024-08-05 20:24:33
Lượt xem: 45
Nhưng thời gian quá gấp nên nhiều thứ chưa được chuẩn bị tốt. Cho dù vũ khí đã được tẩm độc, thì vẫn cần phải có thời gian để bố trí. Vào thời cổ đại, quặng sắt thật sự rất hiếm mà vũ khí cũng không hề dễ kiếm.
Trình Phong mỉm cười gật đầu rồi đi ra ngoài. Lân này cậu ta không đi một mình mà còn có một sư đệ di cùng.
Cậu ta ra ngoài tìm sư đệ, thì thầm với sư đệ đó rồi phái người nhanh chóng khởi hành tới trấn Lý Bắc.
Mọi người vừa rời đi, thư phòng trở nên yên tĩnh.
Người của Oghuz không thể trở về từ tiền tuyến nên Diệp Thanh Hà đã dẫn quân tới hỗ trợ. Những người duy nhất vẫn còn ở trấn Toái Diệp vào lúc này là thân tín của Oghuz là Vadim và Varda. Không cần phải nói, hai người này sức chiến đấu rất mạnh, cũng không thua kém gì Ba Trát Đồ. Tuy nhiên, không vừa thô vừa gây giống như hắn ta, hai anh em này khi chiến đấu có phần điên rô giống như ma quỷ. Tốt hơn hết ở lại để bảo vệ Diệp gia.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/xuyen-sach-ta-tro-thanh-chinh-that-danh-da-cua-phan-dien/chuong-741.html.]
Cuộc tấn công đột ngột của Ô Hoàn vào trấn Toái Diệp đã xảy ra. Dựa theo tốc độ truyền tin của chim bồ câu, lẽ ra lúc này trấn Lý Bắc đã nhận được tin tức truyền tới rồi. Tuy nhiên Tôn Ngọc Sơn tạm thời không thể đến được mà trấn Lý Bắc là một vị trí chiến lược quan trọng hơn cả trấn Toái Diệp. Nếu như trấn Lý Bắc bị chiếm giữ, người dân ở trấn Đông Hương đến tận Luân Đài sẽ phải gánh chịu một đòn nặng nề. Diệp Gia thật sự nghi ngờ Ô Hoàn tới trấn Toái Diệp là để dụ hổ ra khỏi hang, cho nên trấn Lý Bắc tuyệt đối không được lung lay. Tuy nhiên trấn Đông Hương có thể hỗ trợ một chút, Ba Trát Đồ...
Khi nghĩ đến Dư thị, Tiểu Thuật Bạch, Diệp tứ muội và những người khác đang ở thị trấn Đông Hương. Chu Cảnh Sâm cho Ba Trát Đồ tới bảo vệ trấn Đông Hương và duy trì sự an toàn ở đó. Khi Diệp Gia nghĩ đến thỉnh cầu của Ba Trát Đồ sau khi hắn ta được chuyển tới trấn Đông Hương, nhịp tim nàng đông cứng lại.
Lực lượng binh lính của trấn Đông Hương không thể huy động được, một khi đã điều động, có lẽ lúc đó nàng mới là người hỗn loạn trước.
Tẩm độc vào vũ khí là phương án dự phòng, nhưng tác dụng lại quá thấp. Ưu tiên hàng đầu bây giờ vẫn là khuyến khích người dân địa phương tham gia chiến đấu. Ưu điểm và nhược điểm của kẻ địch và quân ta đều rất rõ, nhưng bên phía trấn Toái Diệp cũng không hoàn toàn gặp bất lợi.
Diệp Gia hít một hơi thật sâu, nhanh chóng bình tĩnh và làm nguội lại bộ não đang nóng lên của mình.
Lợi thế của Bắc Đình là sân nhà của họ chính là trấn Diệp Toái. Nếu ở sân nhà mà bị đánh tới chạy bán sống bán c.h.ế.t thì thật đúng là lừa mình dối người, việc nắm rõ trong lòng bàn tay địa hình của trấn Diệp Toái là lợi thế của người dân nơi đây. Mặc dù tất cả các đường hầm của nàng chưa được hoàn chỉnh nhưng hầu như các đường hầm quan trọng đều đã được hoàn thành. Chỉ cần tập trung vào lối chiến đấu du kích, sử dụng chiêu trò quấy rối là chính mà đánh công kích là phụ, thì thật sự rất dễ khiến đám người Ô Hoàn sụp đổ. Rốt cuộc thì chúng đã rời xa quê hương hàng ngàn dặm mà hành trang mang theo không thể duy trì được trong một thời gian dài. Cho dù là một người lính trẻ, thì cũng là một con người, mà con người ai cũng sẽ mệt mỏi.