Xuyên Sách Thành Pháo Hôi, Chống Lại Mệnh Xui Xẻo - PN 4
Cập nhật lúc: 2024-06-05 19:47:31
Lượt xem: 139
Nhưng tận thế của đời trước trước, thời điểm loài người phát hiện tác dụng tinh thể là hai năm sau, lúc đó số dân đã giảm bớt thần tốc, gần như đã tận diệt, coi như phát hiện tinh thể có tác dụng có thể thanh lọc đất đai, loài người cũng chịu tổn thất nặng nề, đoán chừng phải qua cực kỳ lâu mới có thể bình phục.
Đường Niệm Niệm không có nhớ lại chuyện cũ, chuyên tâm c.h.ặ.t x.á.c sống.
Lúc đám Thẩm Kiêu chạy tới, vừa hay nhìn thấy một người đội mũ giáp, đang vung búa rìu c.h.ặ.t x.á.c sống. Thân hình người này mảnh mai, trông thân hình này hẳn là phụ nữ, nhưng võ nghệ lại vô cùng lợi hại, đối mặt với mấy chục con xác sống biến dị đều không chút sợ hãi.
"Đi trợ giúp!"
Không chờ xe dừng hẳn, Thẩm Kiêu đã gấp gáp nhảy xuống xe, chộp đại đao vọt tới.
Những người khác có hơi bất ngờ trợn tròn mắt, trước kia đội trưởng cứu người đều là người cuối cùng, sao hôm nay tích cực như vậy?
"Niệm Niệm!"
Thẩm Kiêu kêu một tiếng, dù là đeo mũ giáp, được bao bọc cực kỳ chặt chẽ từ đầu đến chân nhưng anh cũng chỉ liếc mắt là nhận ra là cô vợ nhà mình.
Đường Niệm Niệm quay đầu lại, lấy ra cây đại đao kia từ không gian, ném qua: "Mau mau tiêu diệt bọn chúng!"
Trong khi nói, cô trở tay bổ một búa, bổ đứt đầu của một con xác sống.
"Được!"
Thẩm Kiêu nhận đại đao, như hổ thêm cánh, chỉ một nhát đã c.h.é.m c.h.ế.t một con xác sống, chờ những binh lính khác chạy tới, xác sống đã bị diệt một nửa.
Chưa đến mười lăm phút, tất cả xác sống đã ngã xuống, phần lớn là Thẩm Kiêu và Đường Niệm Niệm g.i.ế.c chết, bọn họ một người dùng búa rìu, một người dùng đại đao, đều là một nhát chặt một đầu.
Các binh sĩ đều la lối ở trong lòng. Quả không hổ là vợ của đội trưởng, cách cặp vợ chồng này c.h.ặ.t x.á.c sống giống nhau như đúc. Chỉ là dáng người của chị dâu bọn họ không có cường tráng lực điền như bọn họ nghĩ!
Mặc dù thấy không rõ mặt, nhưng vóc người này chắc chắn là một người đẹp, đội trưởng của bọn họ thật là có phúc!
Trên mặt đất có một mảng lớn xác sống đã chết, mùi tanh hôi nồng nặc. trong lòng bàn tay Thẩm Kiêu xuất hiện một đám lửa màu lam, anh đã thức tỉnh dị năng Hệ Hỏa và Hệ Lôi Điện, nhưng anh càng ưa thích dùng đại đao c.h.ặ.t x.á.c sống, sau đó dùng lửa thiêu xác sống để dọn dẹp hiện trường.
"Đừng đốt!"
Đường Niệm Niệm ngăn cản anh, đi đến trước mặt xác sống thủ lĩnh, búa rìu bổ cái đầu đã đứt thành hai nửa, óc văng khắp nơi, cô cầm cây côn mò mẫm trong óc bấy nhầy hồi lâu, móc ra được một viên tinh thể màu lam nhạt, dùng nước rửa sạch sẽ, tinh thể xinh đẹp giống một viên bảo thạch.
"Móc tinh thể trong đầu bọn nó ra, có tác dụng hữu ích!"
Đường Niệm Niệm không thích móc óc xác sống, quá thối.
Các binh sĩ đều phấn khích, đánh xác sống lâu như vậy, nhưng bọn họ không biết trong đầu xác sống có món đồ tốt thế này, nghĩ đến những xác sống đã lãng phí trước kia, bọn họ đều đau lòng đứt ruột đứt gan.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/xuyen-sach-thanh-phao-hoi-chong-lai-menh-xui-xeo/pn-4.html.]
"Chỉ có trong đầu xác sống biến dị mới có tinh thể, xác sống phổ thông không có!" Đường Niệm Niệm nói.
Mọi người lập tức an tâm, những xác sống trước kia bọn họ tiêu diệt đều là xác sống phổ thông, hôm nay mới gặp được nhóm xác sống biến dị đầu tiên.
Tất cả tinh thể trong đầu xác sống đều được móc ra. Trong nhóm binh sĩ có một dị năng giả Hệ Thủy, đầu ngón tay người đó tuôn ra nước sạch, người đó dùng nước cọ rửa sạch sẽ tinh thể. Tổng cộng có hơn bốn mươi viên. Phần lớn đều là tinh thể màu trắng, có mấy viên màu hồng, còn có một viên là màu lam, chính là của xác sống thủ lĩnh đó.
"Xác sống biến dị càng lợi hại, màu sắc tinh thể càng đậm."
Thẩm Kiêu đã nhìn ra quy luật, Đường Niệm Niệm cho anh một ánh mắt khen ngợi. Chính là như vậy, cô nhớ vua xác sống ở tận thế trong kiếp trước. Dùng hết toàn lực của căn cứ cũng phí hết sức chín trâu hai hổ mới có thể tiêu diệt, tinh thể trong đầu là một viên tinh thể có màu tím vô cùng mỹ lệ, có thể thanh lọc một tòa thành. Và mỗi thành thị đều sẽ có một con vua xác sống.
*
Góp nhặt tất cả tinh thể, Thẩm Kiêu quăng ra một ngon lửa, trong nháy mắt tất cả xác sống đã bị đốt thành tro tàn.
Đường Niệm Niệm tháo nón bảo hộ xuống, lắc lư mái tóc đen nhánh, để lộ khuôn mặt xinh đẹp vô song của cô, tất cả mọi người nhìn ngây người. Chị dâu càng đẹp hơn tưởng tượng của bọn họ, số của đội trưởng đỏ quá, khiến cho bọn họ cảm thấy ghen ghét.
"Chào chị dâu!"
Thẩm Kiêu dẫn theo hai mươi người, đều là các anh em sinh tử cùng chung hoạn nạn anh đã chọn kỹ lựa càng, bọn họ tranh nhau chào hỏi Đường Niệm Niệm.
"Xin chào!"
Đường Niệm Niệm khẽ cười, lấy ra một bình sô cô la từ trong ba lô, mở ra, mùi hương sô cô la nồng nàn đập vào mặt, sau khi các binh sĩ ngửi thấy hương vị, không khỏi phấn chấn tinh thần.
"Một người một viên."
Đường Niệm Niệm bảo Thẩm Kiêu chia sô cô la, không phải cô hẹp hòi, số sô cô la này là Thẩm Kiêu đặc chế ở kiếp trước. Sử dụng hạt ca cao trồng trong không gian cộng thêm nước linh tuyền làm nên, một viên là đủ, nhiều sức khỏe không chịu được.
Các binh sĩ một người ăn một viên, vị sô cô la vô cùng đậm, hơn nữa sau khi ăn thân thể rã rời lập tức dồi dào sức sống, bọn họ có thể g.i.ế.c thêm một đám xác sống biến dị.
Tất cả mọi người không phải đồ ngu, lập tức hiểu số sô cô la này rất đặc biệt hơn nữa Đường Niệm Niệm rõ ràng là dị năng giả không gian, vừa rồi cô lấy ra một cây đại đao từ trong không khí, tất cả mọi người đã nhìn thấy, có điều bọn họ đều không nói ra, trong lòng biết là đủ.
Nơi này cách căn cứ nhà nước còn mấy chục dặm, Đường Niệm Niệm và bọn họ cùng về căn cứ, trên đường thuận tiện nói tình huống trước mắt của căn cứ.
"Vật tư thiếu thốn cực độ, thỉnh thoảng người căn cứ Phi Ưng còn đến khiêu khích, phần lớn vật tư chung quanh căn cứ đã bị Phi Ưng lấy đi, chính phủ đã phái ra tiểu đội thu thập, tiểu đội đó còn chịu tập kích của Phi Ưng, thương vong rất lớn, có không ít dị năng giả đã d.a.o động, thoát khỏi chính phủ đi tìm Phi Ưng làm nơi nương tựa, thành chó săn của Phi Ưng!"
Đường Niệm Niệm không có chút hảo cảm nào với Phi Ưng, mặc dù cô không muốn gia nhập phe chính phủ, nhưng cô chỉ là không muốn chịu trói buộc thôi, nhưng những chuyện cướp bóc đốt g.i.ế.c này cô cáng ghét hơn, chuyện mà những dị năng giả Phi Ưng làm đều đang phạm vào những chuyện cô ghét.
Cô chọn mấy chuyện ác Phi Ưng làm nói, gần như mỗi chuyện đều là không có luân lý, không có chút nhân tính nào, các binh sĩ nghe mà lòng đầy căm phẫn, chỉ hận không thể lập tức đi tiêu diệt căn cứ Phi Ưng.
"Trước tiên hội họp với chính phủ!"
Giọng Thẩm Kiêu lạnh lùng nghiêm nghị. Theo anh, Phi Ưng đã tiến vào giai đoạn đếm ngược rồi, không vội cái nhất thời này.