Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Sách Thành Vợ Của Phản Diện Chuyên Tìm Đường Chếc - Chương 58

Cập nhật lúc: 2024-09-17 18:52:48
Lượt xem: 168

Tôn Mỹ không nghĩ đến là chuyện này, lập tức tiếp lời, "Chúng tôi không có việc gì, chuyện của cô quan trọng hơn."

Đây đúng là một người tốt, thế mà còn cố ý đến đây nói một tiếng.

Tôn Mỹ bị cô làm cho cảm động không thôi.

"Vậy thì thế đi, chúng tôi phải đi rồi." Dung Yên nói với Tần Dư một tiếng.

Hai người xoay người rời đi.

Tần Dư có chút tò mò, nhưng mà cậu ấy cũng không mở miệng ra hỏi.

Hai người về đến ga tàu hỏa, lấy phiếu gửi đồ.

"Chốc lát nữa, xe lửa sẽ đến, nhớ kỹ, em phải theo sát chị." Dung Yên không yên tâm dặn dò một câu.

Trước kia cô có bao giờ phải nhọc lòng những chuyện như thế này, hiện tại……Cô cảm giác bản thân mình có chút giống một bà mẹ già.

Tần Dư gật mạnh đầu, cả người căng thẳng, khẩn trương hơn hẳn bất kỳ lúc nào.

Dung Yên đưa hành lí nhẹ cho cậu ấy.

Thật ra cũng không nhiều, nặng nhất là cái túi hàng sản vật vùng núi mua từ vợ của đại đội trưởng.

Túi này thì cô cầm.

Cúi đầu nhìn thoáng qua hình tượng của bản thân……Khóe miệng không nhịn được mà giật giật.

Có phải bây giờ cô được tính là nông dân vào thành phố không?

Không nghĩ đến bản thân ngày xưa gọn gàng xinh đẹp mà sẽ có một ngày như vậy……Kiếp trước chắc là cô thiếu rất nhiều công đức.

Không bao lâu sau, Tần Dư nghe được tiếng kêu to từ xe lửa, cậu ấy kích động, "Lửa, xe lửa đến."

"Được, chờ một lát, em lên xe trước đi, chị ở ngay sau em." Dung Yên vừa dứt lời không lâu.

Xe lửa cũng dừng tại trạm.

Cô cũng không vội mà lên xe lửa, sau khi mọi người đã xuống xe gần hết, lúc này mới đẩy Tần Dư đang cứng đờ đi, "Đi thôi! Nên lên rồi."

Tần Dư lập tức hồi thần, sau đó vội vàng đi lên xe lửa.

"Vị trí ở bên kia." Ánh mắt Dung Yên tốt, rất nhanh đã biết là nơi nào.

Hai người cùng nhau chen qua lối đi nhỏ.

Sau đó Dung Yên đối chiếu với vé xe lửa một chút, thì phát hiện ra chính là vị trí này.

Nhưng mà, vị trí này đã bị một người đàn ông trung niên có thân hình cường tráng cùng với một người đàn bà có khuôn mặt khắc nghiệt ngồi rồi.

Rõ ràng, người chiếm vị trí của bọn họ là hai mẹ con.

Tần Dư nhìn thấy chị dâu dừng ở đây, tất nhiên cậu ấy cũng đứng ở bên cạnh cô.

Đầu nhỏ phản ứng cũng không chậm, biết vị trí hai người này đang ngồi chính là của bọn họ.

Cả người lập tức căng chặt.

Dung Yên nhìn hai người này đang giả ngu, cũng không có khách sáo cùng với bọn họ, cô giơ vé xe lửa trong tay lên.

"Đồng chí, làm phiền một chút, vị trí hai người này ngồi chính là của chúng tôi."

Người đàn ông chẳng qua là nhìn xéo cô một cái, sau đó lại nhắm mắt lại, còn người đàn bà, thì bà ta lại càng không thèm để ý.

Dung Yên nhìn bộ dạng này của bọn họ, hiển nhiên là muốn tiếp tục đoạt vị trí của cô.

Cô lại lần nữa bình tĩnh mở miệng, "Chỗ các người đang ngồi chính là vị trí của tôi, làm phiền nhường một chút."

Đôi mắt của Tần Dư bừng bừng lửa giận, nhưng mà người đàn ông này có thân hình cường tráng, cậu ấy không dám tiến lên kéo ra.

Cậu ấy thì không sao, bị đánh vài cái cũng được, nhưng mà chị dâu thì lại không thể.

Cho nên cậu ấy chỉ có thể dùng ánh mắt phẫn nộ trừng về phía đám người đang chiếm chỗ kia.

Những người khác trên khoang xe cũng có nhìn qua, lúc trước Dung Yên đi ngang qua, bọn họ đã chú ý đến cô.

Bởi vì cô có vẻ ngoài rất xinh đẹp.

Bây giờ, lại không nghĩ đến lại đối mặt với một người đàn ông cao to như vậy.

Không cần phải nói, chắc chắn là điều bất lợi cho cặp chị em này.

Người đàn ông mở mắt, ông ta trừng về phía Dung Yên, "Nói nhảm cái gì? Chúng tao cũng đã mua vé, tâm trạng của tao đang tốt thì bọn mày mau rời đi."

Lúc này, bà lão bên cạnh cũng lên tiếng, "Sao vậy, chúng tao cứ ngồi ở vị trí này, bọn mày làm gì được tụi tao?"

Lúc bọn họ lên xe, chỉ có vé đứng, hơn nữa đã tìm vài khoang xe mà vẫn không thấy có chỗ trống, cũng chỉ có thể ngồi trên đất nguyên một ngày."

Lần này có người xuống xe lửa thì bọn họ mới có vị trí để ngồi, cho dù nói cái gì thì bọn họ cũng không nhường vị trí này.

Huống chi đây vẫn là một con nhóc mảnh mai, bọn họ sẽ nhường lại chỗ cho mới là lạ.

Dung Yên cười nhạo một tiếng, cô nhướng mày, "Các người thật sự không đi?"

"Không đi, đừng đứng ở chỗ này lải nha lải nhải quấy rầy đến giấc ngủ của tao. Mau biến nhanh đi, nếu không, tao cũng sẽ không khách khí với bọn mày." Người đàn ông hung thần ác sát nói.

Sau khi ông ta nói xong, còn cố ý khoe nắm tay của mình một chút.

Trong mắt của bà lão kia cũng toàn là đắc ý, con trai của bà ta có sức lực, lớn lên vừa cao lại vừa khỏe, còn không hù c.h.ế.t cái con nhóc này sao?

Mọi người khắp nơi đang chuẩn bị nhắm mắt lại ngủ.

Lúc hành khách cho rằng cô bé này sẽ nước mắt lưng tròng khóc lóc rời đi.

Chỉ thấy cô bé nhìn ốm yếu từ trên xuống dưới, chỉ nói với cậu bé kia, "Đứng xa ra một chút."

Sau đó một màn không thể tưởng tượng nổi đã xảy ra.

Cô bé kia thoạt nhìn gió thổi qua là có thể ngã xuống……Mười phần bạo lực đem hành lí trên người ném qua bên cạnh, trực tiếp nắm lấy đầu tóc người đàn ông kia, dùng sức lôi kéo, lôi người đàn ông đó ra khỏi chỗ ngồi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/xuyen-sach-thanh-vo-cua-phan-dien-chuyen-tim-duong-chec/chuong-58.html.]

Này còn chưa đủ, cô đạp ngã người đàn ông xuống mặt đất, sau đó dẫm một chân lên mu bàn tay của người đàn ông kia.

Người đàn ông đau đớn hét lên.

Mọi người: ……?

Có phải là ngược rồi hay không?

Bà lão kia cũng bị một màn này dọa sợ, bà ta không nghĩ đến con trai mình lớn lên cao to khỏe mạnh, vậy mà đã bị cô gái nhỏ này dẫm ở trên mặt đất.

Nhanh chóng phản ứng lại, lập tức đứng dậy, chuẩn bị đánh vào người Dung Yên, rất muốn cào lên trên mặt cô.

Nhưng mà Dung Yên làm sao có thể cho bà ta cơ hội này, còn chưa dùng đến hai cái tay, đã khống chế được bà ta.

Sau đó đẩy, làm cho hai mẹ con bọn họ thay phiên ngã xuống đất giống như La Hán.

Dung Yên từ trên cao nhìn xuống bọn họ, biểu tình bình tĩnh, ánh mắt lạnh lùng chưa từng có, làm khí tràng trên người cô càng trở nên mạnh mẽ.

Đôi môi đỏ mọng khẽ mở ra, “Cút.”

Lời vừa nói ra, hai mẹ con không biết vì lý do gì đã mất đi ý định phản kháng.

Vừa hay đúng lúc nhân viên bảo vệ đến đây, "Đã xảy ra chuyện gì?"

Hai mẹ con bọn họ muốn cáo trạng Dung Yên tội đánh bọn họ.

Nhưng lúc này, Tần Dư nhanh hơn một bước, "Bọn họ chiếm đoạt vị trí của chúng tôi, còn muốn đánh chị dâu của tôi nữa."

Nhân viên bảo vệ nhìn người nhu nhược xinh đẹp, rồi nhìn về phía hai người còn đang nằm trên đất.

Thật khó có thể tưởng tượng đã xảy ra chuyện gì.

Nhưng mà, hai người trên mặt đất nhìn rất đồi phong bại tục, "Các ngươi còn không mau đứng lên?"

Có lẽ người đàn ông cũng đã chú ý đến tư thế này có chút không tốt, vì thế nhanh chóng đẩy mẹ già của ông ta ra.

Cũng vào lúc này nhân viên bảo vệ đã thấy rõ mặt người đàn ông, họ vẫn nhớ rõ mặt người đàn ông này.

"Lại là các ngươi? Không phải các người mua vé đứng sao? Sao còn chiếm vị trí của nhà bọn họ làm gì?"

Lên xe lửa đã lén đi lên, sau đó bị họ phát hiện được thì mới mua vé đứng.

Kết quả, lại gây sự ở chỗ này.

Vẻ mặt người đàn ông cứng đờ, "Chúng tôi cũng chỉ là ngồi tạm một chút mà thôi, vị trí này trả lại cho bọn họ thì được, nhưng mà……"

Ông ta chuyển chủ đề, "Chuyện cô ta đánh tôi và mẹ của tôi thì không thể để yên, thế nào, cũng phải bồi thường tiền thuốc men……"

Vẻ ngoài xinh đẹp, quần áo còn tốt, nhất định là người có tiền.

“Ông có biết tống tiền là tội gì không?” Dung Yên lạnh mặt hỏi.

Vì tiền, đương nhiên người đàn ông này không thể cứ lùi bước như vậy, ông ta gân cổ: "Cái gì mà tống tiền? Trong khoang xe này có ai mà không nhìn thấy cô chủ động đánh chúng tôi? Hơn nữa, mẹ tôi vẫn nằm trên mặt đất. Chắc chắn bà ấy đã bị thương không đứng dậy nổi."

Bà lão nghe xong lời của con trai, lập tức phối hợp hét lên, "Ai da, xương cốt của bà già tôi cũng bị đánh gãy rồi……"

Người đàn ông nhìn thấy mẹ già như vậy, thì trong lòng rất đắc ý, hôm nay nếu như không moi được mười đồng tám hào từ trên tay con nhỏ này, thì con trai ông ta sinh ra sẽ không có lỗ đít.

Mặt nhân viên bảo vệ đen lại, "Các người không cần gây sự nữa, nếu lại gây sự thì sẽ đuổi các người xuống."

Lúc này người đàn ông chỉ nghĩ đến tiền, mới không sợ đâu.

"Nhân viên bảo vệ các người cũng không được thiên vị cô ta bởi vì cô ta lớn lên xinh đẹp, tôi và mẹ tôi đã bị đánh ngã xuống đất……Đây chính là sự thật, không riêng gì người trên khoang xe thấy được, mới vừa rồi các người không thấy được sao? Tôi mặc kệ, nếu như cô ta không bồi thường tiền thì không được đâu. Còn có, vị trí này cũng phải nhường cho tôi và mẹ tôi, mẹ tôi đã bị cô ta làm cho bị thương."

Nhân viên bảo vệ bị ông ta nói cho tức giận không thôi.

Lúc đang muốn mở miệng, không ngờ cô bé nhìn xinh đẹp kia trực tiếp nắm lấy tay người đàn ông, cũng không biết cô ra tay như thế nào, chỉ thấy tay người đàn ông kia cứ thế rũ xuống……

Đôi mắt của nhân viên bảo vệ trợn to.

Giây tiếp theo, người đàn ông mới nãy còn ồn ào mà bây giờ tiếng la hét thảm thiết đã vang khắp khoang xe.

"A, tay của tôi……"

Mà người làm ra chuyện này, khóe miệng cong lên một nụ cười lạnh.

"Nhìn thấy không? Đây mới là tôi khi đả thương người khác! Ông còn nói chỗ nào bị thương? Tôi đều có khả năng chứng thực cho ông, rốt cuộc……Tôi không có hứng thú với việc cõng nồi, chỉ có thể đi chứng thực nó mà thôi."

Mọi người: ……

Lai lịch người này như thế nào?

Sao cô lại lợi hại như vậy?

Ngày mùa đông, nhưng người đàn ông đau đến nỗi chảy cả mồ hôi.

Mà vốn dĩ bà lão còn đang nằm ở lối đi nhỏ, thấy con trai thống khổ hét lên, bà ta liền lăn long lóc nhanh chóng bò dậy.

"Con trai cả, tay con sao rồi?"

"Mẹ, tay của con đã bị con tiện nhân này bẻ gãy……"

Người đàn ông còn muốn nói gì nữa, nhưng khi chạm đến ánh mắt của Dung Yên, nháy mắt nghẹn lại, nói cái gì cũng không ra.

Ông ta bắt đầu sợ con bé tuổi không lớn này.

Vừa nãy, ông ta cũng không biết tại sao tay này lại thành như vậy, thật là đáng sợ.

Bà lão lúc này mới nhớ đến đầu sỏ gây tội, bà ta xoay người đánh về hướng Dung Yên……

Dung Yên không chút hoang mang mở miệng, "Nếu như không nghĩ đến tay của con trai bà có thể lành lại, thì cứ việc tiến tới."

Lời này làm cho bà lão dừng bước tại chỗ.

Loading...