Xuyên Sách Thập Niên 80: Xé Mặt Cả Nhà Ông Bố Cặn Bã - Chương 26-4
Cập nhật lúc: 2024-10-30 20:39:09
Lượt xem: 24
Ô Lâm Lâm ôm lấy cánh tay của bố mình: “Bố, sau khi đăng ký xong, căn nhà gỗ này có phải tất cả đều là của chúng ta giống như trước đây không?”
Nghe được hai chữ “trước đây”, Ô Thiện Bình dừng lại một chút.
Một bàn tay đập vào đầu Ô Lâm Lâm, Thân Tú Vân mắng: “Nha đầu con, sao có thể giống như trước đây? Từ nay trở đi, hơn mười gian phòng từ trên xuống dưới trong căn nhà này, tất cả đều là của một nhà bốn người chúng ta ở.”
“Vậy con và Trâu Khải muốn ở nguyên một tầng!” Ô Lâm Lâm ôm bố mình nũng nịu, “Bố, có được không?”
“Không cho con ở thì cho ai ở.” Ô Thiện Bình cười nói:“Chẳng những trong nhà gỗ tuỳ con chọn, chờ lấy được tiền, cũng cho con chọn một chiếc ô tô.”
“Thật sao, một chiếc ô tô sao?” Trong đầu Ô Lâm Lâm lập tức xuất hiện một người phụ nữ xinh đẹp tao nhã, xoay người bế một cô bé trắng như tuyết vào trong xe ô tô, quản gia mở ra cánh cửa màu đen, xe trượt ra khỏi nhà gỗ, nhanh chóng rời đi trên đường cái trong ngõ Ngô Đồng, trên đường đi bị tất cả những người khác ghen tị: “Con muốn một chiếc ô tô Austin nhỏ!”
Nụ cười trên mặt Ô Thiện Bình lập tức cứng đờ.
Một cái tát vang nặng hơn lại giáng xuống đầu Ô Lâm Lâm.
“Con mau đi ngủ đi!”
Thân Tú Vân đuổi con gái đi, vuốt ve lưng chồng: “Đại ca, ông có chuyện gì muốn làm à?”
Thành công làm Ô Thiện Bình chuyển hướng sự chú ý: “Trước tiên tôi sẽ sửa sang lại căn nhà gỗ này, chúng ta cũng sẽ mua một chiếc ô tô, thuê về một quản gia, một người gác cổng, một đầu bếp, người làm vườn, bảo mẫu dọn dẹp vệ sinh cũng không thể thiếu, không thể để cho bà vất vả.”
Thân Tú Vân ôm lấy vai chồng, áp mặt vào: “Đại ca, ông đối với tôi là tốt nhất, ở cục quản lý bất động sản có anh, Cục Công Thương có em, lần này tuyệt đối sẽ không xảy ra chuyện gì đâu.”
Ô Thiện Bình nắm chặt tay bà ấy nói: “Nhà máy gỗ số 1 sắp được giao cho gia đình Trâu gia, nhưng chúng tôi vẫn có cửa hàng ba tầng ở đường Hoài Hải, ngoài ra chúng tôi còn có cổ phần ở một số nhà máy khác. Chỉ tính cổ tức những năm thì ít nhất cũng có mấy chục vạn tiền mặt, cộng thêm tài sản tịch thu năm đó... Không tính khoản này, chính là sau này yên ổn nhận cổ tức, tiền cũng sẽ càng ngày càng nhiều, gia đình bốn người chúng ta sẽ tiêu không hết được.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/xuyen-sach-thap-nien-80-xe-mat-ca-nha-ong-bo-can-ba/chuong-26-4.html.]
“Đầu óc chúng ta cũng không phải là không thông minh, sẽ không ngồi ăn núi lở.” Nghe chồng nói, Thân Tú Vân cảm thấy nỗi hoảng sợ một ngày một đêm vừa rồi đã dịu xuống” “Đại ca, không ngờ chúng ta lại thật sự đợi được một ngày này, cuối cùng chúng ta cũng có thể quang minh chính đại trở thành chủ nhân của ngôi nhà gỗ này.”
Ô Thiện Bình nghe được lời này, trong lòng đột nhiên dâng trào cảm xúc, hận không thể lập tức chạy đi đăng ký: “Đợi được, cuối cùng cũng đã đợi được rồi.”
Hai vợ chồng ôm nhau, tiếp tục trò chuyện chở lấy được tài sản trong tay, sẽ mua cái gì, làm việc gì, nếu có thể ra nước ngoài thì thật là tốt, có thể đáp máy bay đến Anh xem một chút.
Ở nước ngoài mua đồng hồ thương hiệu nổi tiếng, mua kim cương ba carat, năm carat, mười carat!
Sau này mỗi tháng tổ chức tiệc một lần, mỗi một lần, đều sẽ đeo một viên kim cương lớn!
Đến lúc đó, bà ấy sẽ trở thành đối tượng ghen tị của tất cả phụ nữ ở Thượng Hải phải ghen tị.
...
“Anh đưa em đi làm à?”
Thủy Lang mặc cái áo sơ mi trắng mà Chu Quang Hách nhờ bà ngoại may trong ngày cưới, một cái áo khoác đen kiểu cán bộ được may riêng, quần dài cũng là mới may, là Chu Quang Hách đã mua sau khi nhận được giấy chứng nhận, mang giày da vẫn luôn chưa mang tới.
“Anh đạp xe đưa em đi.”
Chu Quang Hách xách một ấm nước nóng đựng sữa đậu nành vừa mua ở bên ngoài, trong nồi hấp sắt lấy ra bánh nướng, bánh quẩy và bánh gạo, nhìn Thủy Lang đang đứng trước gương tết tóc, anh hỏi: “Ăn bánh quẩy quấn bánh nướng sao?”
“Em sẽ ăn một quả trứng và một tách cà phê.”
Thủy Lang tết hai b.í.m tóc dài vừa phải, cô vốn nghĩ nên buộc tóc đuôi ngựa thấp là tốt nhất, nhưng thời đại này chính là như vậy, nếu tóc cô không giống người khác thì chính là kẻ lạc loài. Cô lại không thích để buộc tóc ngắn thống nhất, trắng gây ra rắc rối cần thiết, đành phải tết tóc thật gọn gàng, bóng mượt.
“Em không ăn bánh quẩy quấn bánh nướng sao?” Chu Quang Hách kinh ngạc: “Cũng không ăn bánh gạo sao?”