Xuyên sách về thập niên: Hạnh phúc bên chồng cùng nuôi 2 con - Chương 110
Cập nhật lúc: 2024-10-15 10:01:42
Lượt xem: 138
Vệ Thế Quốc ho khan một tiếng, lãng sang chuyện khác nói: "Vợ à, thịt dê hầm củ cải này khi nào mới xong vậy? Anh đói rồi."
"Còn chưa xong đâu, tiếp tục hầm đi, hầm nhừ rồi ăn mới ngon." Tô Tình cũng không có tiếp tục nắm chặt không buông.
Cô chuyển sang nói tới đối tượng của Vương Mạt Lị - Thẩm Tòng Quân, nói: "Cái người gọi là Thẩm Tòng Quân kia, anh có biết không?"
"Sao đột nhiên lại hỏi đến anh ta?" Vệ Thế Quốc hỏi.
"Cuối năm nay Mạt Lị muốn xem mắt với anh ta, chẳng lâu sau thì muốn xuất ngũ trở về rồi, tình cảm của em với Mạt Lị không tệ, cũng nên hỏi hỏi xem không phải sao." Tô Tình nói.
"Thẩm Tòng Quân có thể, nhà họ Thẩm có chút chuyện tranh chấp." Vệ Thế Quốc sơ lược nói.
"Không phải là một người sẽ nghe lời cha mẹ đánh vợ chứ?" Tô Tình liền hỏi.
Vệ Thế Quốc cười cười: "Sẽ không đâu, Vương Mạt Lị muốn gả cho anh ta thì không tệ đâu, nhà họ Vương bên này cũng không phải là đèn cạn dầu, nếu có không công bằng thì bọn họ sẽ làm chủ cho con gái nhà mình."
Lúc này Tô Tình mới không nói gì nữa, lúc bốn giờ rưỡi thì hai người liền ăn cơm tối, sườn dê hầm củ cải, ăn cực kỳ ngon.
Đợi đêm đến, Vệ Thế Quốc liền xách theo hộp đồ ăn ra khỏi cửa đi đến chuồng bò kia.
Bên trong hộp đồ ăn đầy ắp sườn dê củ cải, nóng hầm hập, xách qua cho thầy của anh ăn.
"Vợ em dang mang thai song sinh, sao còn cầm qua đây cho thầy vậy." Thầy Cung nói.
Sau khi lại lần nữa kiểm tra xác định là thai sinh đôi, Vệ Thế Quốc cũng qua báo tin mừng cho thầy của anh, cho nên thầy Cung cũng biết.
"Em mua hơi nhiều một chút." Vệ Thế Quốc nói: "Nhân lúc còn nóng thầy mau ăn đi."
Thầy Cung cười cười, cũng ăn, sườn dê còn có một ít củ cải, đều ăn xong rồi.
"Thầy, vợ của thầy lúc nào thì tới, con phải tính ngày lành đi đón bà ấy mới được." Vệ Thế Quốc nói.
"Không cần đi đón đâu, đến lúc đó có người đưa bà ấy lại đây, đoán chừng cũng vài ngày nữa thì sẽ tới." Thầy Cung cười nói.
Bởi vì bạn già có thể đến bên này, thầy Cung cả người đều có sức sống lên không ít, hai người lúc đầu đều bị điều đi đến hai nơi khác nhau, bao nhiêu năm nay đều chưa có gặp mặt rồi?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/xuyen-sach-ve-thap-nien-hanh-phuc-ben-chong-cung-nuoi-2-con/chuong-110.html.]
"Thầy, thầy ở đây ban đêm lạnh không?" Vệ Thế Quốc nói.
"Ban đêm thì lạnh đó, nhưng mà có cái chăn của con, ban đêm đi ngủ cũng không có bị đông lạnh." Thầy Cung nói.
Cái chăn kia nhìn bên ngoài vừa rách nát vừa cũ, nhưng bên trong đều là bông vải mới, mặc dù ban đêm lạnh, nhưng cũng có thể giữ ấm, ông không thấy lạnh.
Tháng ngày như vậy đương nhiên là gian nan, nhưng thầy Cung hiện giờ lại nhìn thấy hi vọng rồi, lúc trước nhiều năm như vậy cũng đều sống được, không phải sao?
Bạn già cũng sắp tới rồi, tin tưởng không bao lâu ông cũng có thể sửa sai, ông sẽ chờ!
Vệ Thế Quốc cùng thầy của anh nói chuyện một hồi, cũng liền trở về.
Tô Tình vẫn chưa có ngủ, thắp đèn đang đan áo len, nhìn thấy anh trở về thì nói: "Rửa chân đi, chuẩn bị đi ngủ."
"Được." Vệ Thế Quốc liền đi múc nước ấm, rửa sạch chân sau đó mới lên giường đất nằm cùng vợ anh.
"Hôm nay thật lạnh, bên thầy của anh thật sự không có vấn đề chứ?" Tô Tình hỏi.
"Mấy năm trước anh đã mua cho thầy quần lông cừu rồi, trên người thầy còn có một cái áo len, cái chăn kia cũng rất giữ ấm." Vệ Thế Quốc nói.
Lúc này Tô Tình mới không nói gì nữa, thời đại này những phần tử trí thức này đều chịu khổ, nhưng mà rất nhanh liền có thể lập lại trật tự, chịu đựng rồi lại chịu đựng, bình minh cũng sắp tới rồi.
"Thầy nói vài ngày nữa vợ của thầy sẽ đến." Vệ Thế Quốc nói.
Tô Tình nói: "Nhà bên em đã quét dọn xong rồi, chắc chắn có thể để cho vợ của thầy ở tốt!"
"Có vợ của thầy ở đây thì anh cũng yên tâm rồi." Vệ Thế Quốc nói.
Tô tình không phải là cũng nghĩ như vậy sao, một lần phải sinh hai đứa, không chỉ trên thân thể có áp lực, trên tinh thần cũng có.
"Hai người các con phải ngoan ngoãn nha, mẹ của các con là lần đầu tiên làm mẹ, không có kinh nghiệm như vậy, các con phải hiểu chuyện ngoan ngoãn một chút." Vệ Thế Quốc sờ sờ bụng của cô, nói.
Tô Tình cười cười, nói: "Nói cứ giống như anh không phải là lần đầu tiên làm cha vậy đó."
Trên thực tế anh làm một người cha rất tốt, trong quỹ đạo vốn có, anh là một người vừa làm cha vừa làm mẹ, làm thật sự rất tốt, chỉ là không chịu nổi vận mệnh vốn có cho nên mới sẽ đi đến một bước kia.
Vệ Thế Quốc vui vẻ, nghĩ đến năm sau bản thân mình có hai đứa con trai con gái dễ thương, trong lòng đều là ấm áp, có người đàn ông nào không thích những ngày tháng có vợ có con cuộc sống ấm áp, thật sự an nhàn, khiến cho thân thể và tinh thần của con người ta được thả lỏng.