Xuyên sách về thập niên: Hạnh phúc bên chồng cùng nuôi 2 con - Chương 136
Cập nhật lúc: 2024-10-17 18:35:35
Lượt xem: 136
Tháng mười một ở thôn quê lạnh vô cùng, nhưng rốt cuộc cũng là khoảng thời gian nghỉ làm ruộng hiếm có, một vài người không chịu nổi nhàn rỗi đều ra ngoài tìm người để tám chuyện, nói nhà kia thế này, này đó thế nọ.
Con dâu nhà họ Đinh cũng là một người trong số đó.
Nhắc tới cũng là duyên phận, ngày hôm đó cô ta muốn đi qua tìm con dâu nhà họ Tiền nói chuyện phiếm, nhưng đi được nửa đường thì gặp anh cả của Thẩm Tòng Quân là Thẩm Tòng Dân.
Cũng chẳng trách được con dâu nhà họ Tiền lại nói vậy, quả thật dáng dấp của Thẩm Tòng Dân cũng là m.ô.n.g lớn eo hẹp, vừa nhìn một cái là đã thấy rất cường tráng.
Có thể không cường tráng sao? Bởi vì có tiền trợ cấp Thẩm Tòng Quân gửi về nên làm việc cũng chểnh mảng, ăn muốn ăn ngon, làm muốn là ít, lại còn hay khoác lác, bởi vì còn muốn tranh cử chức đội trưởng.
Nhà họ Thẩm có Thẩm Tòng Quân là nhặt được, còn anh cả Thẩm Tòng Dân và chú ba Thẩm Tòng Kim là con ruột.
Dĩ nhiên, ở trong lòng ông Thẩm, bà Thẩm thì Thẩm Tòng Dân cũng kém hơn chú ba Thẩm Tòng Kim, nhưng Thẩm Tòng Dân cũng chẳng phải là đèn cạn dầu, đâu có thể trơ mắt nhìn một mình chú ba độc chiếm tiền trợ cấp chú hai gửi về chứ?
Nếu như bọn họ không có lợi thì nhà họ Thẩm bên kia đã sớm làm ầm ĩ lên rồi, cũng chẳng cần chờ tới bây giờ Thẩm Tòng Quân giải ngũ trở lại.
Bởi vì có tiền trợ cấp, cộng thêm chểnh mảng lười biếng không làm việc, Thẩm Tòng Dân quả thật không giống như vẻ khô khan giống như một cụ già của những người đàn ông nhà quê.
Thật là có chút m.ô.n.g to eo hẹp, ngồi mát ăn bát vàng, bây giờ trên người anh ta còn khoác một cái áo bành tô của quân đội, đó là Thẩm Tòng Quân gửi về cho ông Thẩm.
Nhưng lại bị anh ta lấy mất, bởi vì ông Thẩm mua xe đạp cho chú ba Thẩm Tòng Kim mà anh ta không có, cho nên mới đòi cái áo bành tô quân đội này, cộng thêm ba mươi đồng tiền.
Chuyện này mới coi như xong, sau đó còn mua đồng hồ đeo tay cho chú ba, là hai người bọn cứng rắn moi được từ miệng chú ba năm mươi đồng, nếu không thì chuyện này cũng không thể giải quyết xong được.
Mặc dù ngoài miệng chú hai tức giận, nhưng nói thế nào thì anh cả cũng sinh được bốn đứa cháu trai, còn có thể làm gì chứ? Cũng chỉ có thể lùi một bước mong được yên bình.
Còn đủ loại phương diện khác nữa, tóm lại là chú ba có thì bọn họ phải có, cho nên có thể sống không thoải mái được sao?
Ăn phải ngon, làm thì ít, ăn mặc cũng rất đẹp, đi ra ngoài với dáng vẻ hăm hở kia, nếu ai không biết còn tưởng rằng có người có chút thân phận nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/xuyen-sach-ve-thap-nien-hanh-phuc-ben-chong-cung-nuoi-2-con/chuong-136.html.]
"Yo, anh cả Thẩm muốn đi đâu thế? Trời lạnh như vậy mà." Con dâu nhà họ Đinh nhìn anh ta, tim đập hơi nhanh, nói.
"Mặc dù trời lạnh, nhưng cô thấy tôi mặc quần áo như vậy, tôi có thể lạnh được sao?" Thẩm Tòng Dân đắc ý nói.
Con dâu nhà họ Đinh cười nói: "Đúng rồi, tôi vừa nhìn cái áo bành tô quân đội này của anh là đã biết ấm rồi, chăn nhà tôi cũng không chắc có thể so được với cái bành tô quân đội ấm áp này của anh, ban đêm khi ngủ cũng lạnh c.h.ế.t người."
Thẩm Tòng Dân còn muốn đi đánh bài, nếu không thì sao lại nói anh ta sống rất an nhàn, rất hưởng thụ chứ.
"Ai yo." Nhưng anh ta vừa mới quay người thì con dâu nhà họ Đinh đã kêu lên.
Thẩm Tòng Dân vừa quay đầu lại thì thấy cô ta bị ngã, nói: "Sao vậy, cô đừng có lừa tôi đấy nha!"
"Anh Thẩm, anh nói gì vậy, tôi là người như vậy hả, anh còn không tới đỡ tôi đi, sợ là chân của tôi bị trẹo rồi." Con dâu nhà họ Đinh nhìn trái nhìn phải một hồi, thấy không có người nên đánh bạo nói.
Cô ta cũng không biết là tại sao mình lại nói như vậy nữa, nhưng cô ta thấy dáng vẻ m.ô.n.g to eo nhỏ, cường tráng này là trong lòng lại rất yêu thích.
Nếu như cô ta mà có một đứa con trai giống như Thẩm Tòng Dân, vậy đời này của cô ta cũng coi như có người để trông cậy vào, không giống như tên chồng ở nhà của cô ta, phế vật vô dụng, chẳng làm được việc gì cả!
"Anh Thẩm~" Con dâu nhà họ Đinh thấy Thẩm Tòng Dân bất động, lập tức năn nỉ một câu: "Anh đỡ tôi một chút đi."
Thẩm Tòng Dân đối mặt với hai mắt của cô ta, tim cũng đập hơi nhanh, chuyện gì vậy, đây là chuyện gì vậy, người đàn bà này...
Anh ta nhìn xung quanh một hồi, thấy không có ai, trực tiếp đưa tay ra kéo con dâu nhà họ Đinh dậy.
Con dâu nhà họ Đinh nắm lấy bàn tay ấm áp dễ chịu của anh ta mà tim đập rất nhanh, người đàn ông này thật là có lực, cô ta không muốn buông ta anh ta ra.
"Cô... cô mau buông ra." Thẩm Tòng Dân lại nhìn xung quanh một chút.
Hôm nay thật sự là rất lạnh, bình thường cũng không có ai muốn ra ngoài, cũng là con dâu nhà họ Đinh quá rảnh rỗi nên bây giờ mới ra ngoài tìm người tán dóc.