Xuyên sách về thập niên: Hạnh phúc bên chồng cùng nuôi 2 con - Chương 257
Cập nhật lúc: 2024-10-20 22:53:46
Lượt xem: 89
"Chị không cần sợ, nếu như chị chăm sóc tốt cho bản thân chị rồi, sau này Tiểu Ngư liền không có mẹ kế nữa, hơn nữa không phải em nói chị, trên người chị không có nổi hai lạng thịt, buổi tối Diệu Tổ ôm chị không chê đau tay sao?" Tô Tình nói.
A Tú đỏ mặt, buổi tối lúc bị Diệu Tổ ôm, anh ta xác thực có nói cô ấy quá gầy, bảo cô ấy đừng có giữ đồ ăn không ăn nữa.
"Nuôi bản thân thật tốt, mới có thể sinh con dưỡng cái cho Diệu Tổ, anh ấy đối tốt với Tiểu Ngư, nhưng nếu như có thể cùng chị sinh con, anh ấy chắc chắn sẽ rất vui vẻ, em thấy anh ấy cũng không phải loại người có con của bản thân rồi thì sẽ không đối tốt với Tiểu Ngư nữa đâu, bằng không cũng sẽ không một lòng một dạ mà cưới chị về, chị cứ việc sinh con đi, chị xem anh ấy thích hai đứa nhà em biết nhường nào?" Tô Tình nói.
A Tú rất ngượng ngùng, cô ấy không sợ mang thai đứa con của Diệu Tổ, cũng không sợ Diệu Tổ đối xử với Tiểu Ngư không tốt, như Tô Tình đã nói, nếu như vậy Diệu Tổ đã không kiên quyết lấy cô ấy.
Nhưng mà bụng cô ấy bây giờ không có động tĩnh gì cả.
"Thân thể của Diệu Tổ chắc chắn không có vấn đề gì, hai người cưới nhau lâu như vậy mà bụng vẫn không có động tĩnh gì, nguyên nhân chắc chắn do là phía chị rồi, chị gầy như vậy, mang thai rồi tương lai sinh ra cũng rất khó nuôi, nghe lời em là không sai đâu, đừng có đối bản thân không nỡ ăn gì như vậy nữa." Tô Tình lúc nói chuyện, đã đem cháo bột làm nóng.
Cô liền đi ra đút cho anh trai Tiểu Vệ, cũng để A Tú tự mình đi tới ngồi ở ghế dài.
A Tú rất thích nghe thanh niên tri thức Tô bói chuyện, âm thanh êm tai như chim sơn ca vậy, lời nói nào cô ấy cũng nghe vào.
"Năm nay em muốn nuôi thêm ba con gà, nhưng em không nói cho người khác, chỉ nói cho chị thôi đấy, lén lén nuôi ở sau nhà, dùng rơm rạ che lại ai mà biết được chứ? Lỡ may có người tới loại bỏ, chẳng qua để bỏ đi là được, cũng chẳng phải cái gì ghê gớm, trong nhà nuôi thêm ba con gà liền có nhiều trứng gà hơn chút rồi, dù cho người lớn hay trẻ con đều có thể bồi bổ." Tô Tình vừa cho anh trai Tiểu Vệ ăn, vừa nói với A Tú.
A Tú gật gật đầu, thanh niên tri thức Tô nói có thể lén lút nuôi, vậy cô ấy liền lén lút nuôi là được rồi!
"Chị không biết sao, trong thôn cũng không ít người đang lén nuôi đâu, nếu không chị nghĩ rằng trứng gà của em chỗ nào mà dễ đổi như vậy." Tô Tình nhỏ tiếng nói.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/xuyen-sach-ve-thap-nien-hanh-phuc-ben-chong-cung-nuoi-2-con/chuong-257.html.]
A Tú kinh ngạc, Tô Tình cười nói: "Cái này chị cũng không biết ư? Lúc bắt gà con bắt nhiều một chút, nói sợ nuôi không sống, cứ nuôi dần dần đều lớn cả, lúc trước là lúc trước, nhưng hiện tại ai còn chui vào ổ gà nhà người ta mà đếm nữa chứ?"
A Tú cười gật đầu, lý lẽ này không sai.
"Chuyện gà con thì đơn giản, chủ yếu là sức khỏe hiện tại của chị, vẫn còn phải điều dưỡng một chút, Diệu Tổ cùng người ta đổi trứng gà về nhà, chị cứ ăn, chị càng ăn anh ấy càng vui vẻ, cũng sẽ càng có cảm giác vinh dự nuôi cả nhà, cảm thấy có thể đem lại hạnh phúc cho chị, có thể thỏa mãn tâm ý của một người đàn ông, chị xem em đây này, trước giờ em đều không khách khí với Thế Quốc nhà em đấy, cái gì cũng ăn nhiều hơn anh ấy cả." Tô Tình nói.
A Tú cười chỉ hai đứa trẻ, phải cho hai đứa ăn đấy.
"Hai anh em chúng nó cũng là nguyên nhân, nhưng lúc chưa có hai đứa nó, em cũng làm như vậy đó." Tô Tình không để ý nói: "Chị nghe em là không sai đâu, phụ nữ càng ăn đàn ông liền có thể kiếm nhiều hơn, ăn là ăn, không nghèo đâu."
A Tú cười rồi lại cười, Tô Tình nhìn anh trai Tiểu Vệ không ăn nữa, tính toán lượng ăn cũng đã no rồi, liền hỏi Tiểu Ngư: "Tiểu Ngư, em trai ăn no rồi, ăn không nổi nữa rồi, còn dư nhiều như vậy, cháu có muốn ăn không?"
Tiểu Ngư không tự chủ mà nhìn hướng mẹ của mình, A Tú cũng liền gật đầu, Tiểu Ngư lúc này mới vui mừng nhìn thím Tô.
Tô Tình vừa cười đút cho Tiểu Ngư, Tiểu Ngư ăn rất vui vẻ, cháo bột này thật là ngon quá đi.
A Tú cũng không ngồi lâu, ngồi một lúc liền về nhà trước nấu ăn, Tiểu Ngư ở lại Tô Tình bên này chơi đùa, cũng chỉ xa mấy bước chân, bản thân đều có thể đi về nhà.
Tô Tình cầm tã vải ra giặt rửa, hai anh em hiện tại năm tháng hơn rồi, so với lúc trước càng thêm linh động, lúc bốn tháng liền biết lật, như bây giờ để trên giường bản thân nằm không thoải mái rồi, liền thoáng chốc lật người lại, gần đây thì đang tập bắt đồ vật, bắt tới thứ gì đều có thể nhét vào trong miệng, con người lúc còn nhỏ thật là khiến người ta lo lắng mà.
Tã vải cũng dùng rất là nhanh, chỉ trong chớp mắt là có thể xếp đống không ít, Tô Tình còn có chút phát sốt, mùa đông tới rồi mấy cái tã vải biết làm thế nào đây?