Xuyên sách về thập niên: Hạnh phúc bên chồng cùng nuôi 2 con - Chương 260
Cập nhật lúc: 2024-10-20 22:54:20
Lượt xem: 73
Hiện tại cũng như vậy, chẳng qua trợ cấp không có nữa rồi, bởi vì trong nhà còn có vợ cùng con trai con gái phải nuôi nữa, không thể so với ngày xưa được.
Vệ Thế Quốc vác mấy đồ này lên liền trở về nhà.
Lén lén đi qua đưa cho thầy của anh một phần trứng gà với bột gạo.
Lúc anh trở về nhà liền nhìn thấy đèn trong nhà đang còn sáng.
Bên trong truyền đến tiếng khóc của con trai, trên gương mặt đông cứng vì lạnh của Vệ Thế Quốc không tự chủ mà treo lên một nụ cười.
Tô Tình đang thay tã cho anh trai Tiểu Vệ, thằng nhóc thối này cực kỳ thích sạch sẽ, mới đái ra hai lần thôi mà đã phải thay mới rồi, bằng không không yên tĩnh.
Vệ Thế Quốc tới ngoài cửa rồi mới nhỏ tiếng gọi vợ, lúc này mới đẩy cửa đi vào.
Tô Tình ngáp một cái hỏi: "Anh có mệt lắm không?"
"Không mệt, vợ à em vất vả rồi." Vệ Thế Quốc sáp lại gần hôn vợ một cái, nói.
Tô Tình cười trợn mắt nhìn anh một cái.
Thay tã dọn dẹp sạch sẽ cho anh trai Tiểu Vệ xong rồi, còn vỗ phấn rôm nữa, lúc nãy cũng uống xong sữa, lúc này đang rất thoải mái mà chơi một mình, nghe thấy âm thanh của cha, còn nhìn phía của cha của mình, nhìn thấy người xong, lập tức nở một nụ cười với cha.
Trong lòng của Vệ Thế Quốc đều tan chảy cả rồi, lại dựa gần hôn hôn con trai, thằng nhóc rất vui vẻ.
"Anh thu dọn một chút đi, chuẩn bị đi ngủ nữa." Tô Tình nói.
"Vợ à em đi ngủ đi, chút nữa con gái để anh dỗ cho." Vệ Thế Quốc nói.
Anh trai Tiểu Vệ đều đã tỉnh rồi, em gái Tiểu Vệ còn sẽ chịu yên sao? Anh em cùng ăn cùng ngủ, quả nhiên không bao lâu, em gái liền hừ hừ rồi.
Vệ Thế Quốc nhanh chóng đổi tã cho con gái, sau đó mới để mẹ lũ trẻ cho nó b.ú sữa.
Cho b.ú sữa xong rồi phần còn lại đều giao cho anh cả, Tô Tình ngáp một cái nhìn anh dỗ con, trên mặt lộ vẻ mãn nguyện.
Người đàn ông qua loa này tuy rằng nhìn có vẻ thô lỗ nhưng thực ra lại là một người rất chu đáo, tỉ mỉ, chỉ cần anh ở trong nhà, anh sẽ trông tụi trẻ, ngoại trừ khi lũ trẻ đói rồi mới tìm cô, còn những lúc khác thì anh đều sẽ ôm đi.
Đời sau những người đàn ông có thể làm tới bước này đều là người đàn ông tốt, chứ đừng nói tới đàn ông của thời đại này.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/xuyen-sach-ve-thap-nien-hanh-phuc-ben-chong-cung-nuoi-2-con/chuong-260.html.]
Cho nên Tô Tình cũng không có gì để chê bai anh cả.
Qua không bao lâu hai anh em lại ngủ tiếp rồi, lúc này Vệ Thế Quốc mới ôm lấy vợ của mình chuẩn bị đi ngủ.
Tay của Tô Tình liền thò vào trong quần áo của anh mà sờ soạng.
"Vợ à, em muốn sao?" Vệ Thế Quốc hỏi.
Tô Tình mơ mơ hồ hồ nhìn về phía anh? Cái gì cơ?
Vệ Thế Quốc liền hiểu rõ rồi, lúc trước vì mang thai nên không thể làm, bây giờ vợ của anh muốn rồi, anh chỗ nào lại không thỏa mãn vợ mình chứ?
Liền lật lại người đem vợ mình hôn đến đầu óc mơ hồ, sau đó từ trong chăn vươn ra một cánh tay tìm mò chiếc hộp sắt thần bí, rất nhanh đã sờ tới, từ trong hộp cầm ra một cái để dùng.
Ngoài phòng gió rất lạnh, nhưng ổ chăn trong phòng lại rất ấm áp.
Có đồ tối hôm qua Vệ Thế Quốc mang về, ngày thứ hai trong nhà đương nhiên sẽ hầm thịt ăn rồi, chẳng qua Tô Tình thì rảnh rỗi, nhưng Vệ Thế Quốc thì lại không rảnh như thế.
Anh ăn xong bữa sáng, đem theo bánh vợ thầy Cung làm cho liền cùng mấy người Thẩm Tòng Quân, Vương Thiết ,Vương Cương ra ngoài đi nhặt củi.
Sau thời gian rảnh rỗi, nghỉ ngơi sau vụ mùa thì phải chuẩn bị củi đốt để dùng qua mùa đông, đây là thứ mà nhà nông phải chuẩn bị, tuy nhiên sau vụ thu người người nhà nhà đều được chia cho không ít rơm rạ.
Chỉ là đồ mà đốt cháy lâu hơn vẫn là mấy cái củi đốt kia mà thôi, loại rơm rạ không cháy được lâu, mùa đông trong lòng bếp phải có củi khô, nếu không giường còn chưa kịp ấm đã nguội lạnh rồi.
Vệ Thanh Lan lúc này có thể tính là đã dưỡng tốt xương cốt thân thể rồi.
Năm nay cô ta sinh non, nguyên nhân là do vụ thu hoạch mùa thu làm việc quá mệt nhọc.
Năm nay điểm công của nhà cô ta cũng rất cao, cho nên cũng nắm chặt thời gian để làm việc, một chút lười biếng cũng không dám, bởi vì anh hai của cô ta bây giờ đêu sẽ không trợ cấp cho cô ta nữa.
Cô ta mà còn lười biếng nữa, nhà chồng làm sao nhìn nổi cô ta chứ? Không nhìn thấy cô ta ở nhà rảnh rỗi trông con, còn Lý Thắng Cường thì làm mệt muốn c.h.ế.t ở bên ngoài cũng có ý kiến rồi sao?
Cho nên nhân lúc điểm công cao, cô ta không làm cũng phải đi làm, nhưng còn chưa làm cái gì, đứa con trong bụng cô ta không biết tại sao mà sinh non.
Chuyện này khiến Vệ Thanh Lan đau lòng một trận, con trai năm nay bốn tuổi rồi, mẹ chồng cô ta cũng không ít lần nói làm sao vẫn không có thai tiếp, có phải thân thể cô ta có vấn đề gì không?
Vệ Thanh Lan không dám cãi lời mẹ chồng, nhưng trong lòng cũng rất sốt ruột, nói móc thân thể cô ta không tốt bằng chị cả cô ta và anh hai cô ta nữa. Chứ không sao cô ta lại mong anh hai cô ta phân cho bản thân chút đồ tốt là bù đắp chứ?