Xuyên sách về thập niên: Hạnh phúc bên chồng cùng nuôi 2 con - Chương 524
Cập nhật lúc: 2024-10-30 14:49:02
Lượt xem: 55
Bà Đường mắng: "Sao cô lại ngu muội như thế, đó là phương thuốc cổ truyền gì, đó rõ ràng chính là thuốc tuyệt tử trước kia!"
Giang Ngọc Trân suýt chút nữa không chịu nổi đả kích, sắc mặt trắng như tuyết: "Thuốc tuyệt…… Tuyệt tử?"
"Nếu không thì sao, chẳng lẽ bản thân cô không có cảm giác sao, mỗi tháng kinh nguyệt của cô thế nào hẳn là cô biết rõ nhỉ? Tình huống thân thể cô như này, tôi cũng chưa từng gặp qua người nào có tố chất thân thể kém như vậy." Bà Đường nói.
"Bà Đường, vậy…… Cháu còn có thể cứu chữa sao?" Giang Ngọc Trân vội nói.
"Tôi viết một phương thuốc cho cô, 50 đồng tiền, tự cô đi hiệu thuốc bốc thuốc, dùng hai tháng có thể chậm rãi loại trừ độc tố còn dư trong cơ thể, điều trị ổn kinh nguyệt cho cô, còn con cái, cái này chỉ có thể xem mệnh, có lẽ sau khi điều chỉnh ổn kinh nguyệt sẽ có, có lẽ cũng sẽ không có, chuyện này tôi không cách nào bảo đảm." Bà Đường nói.
Giang Ngọc Trân nói: "Ngay cả bà nội Đường cũng không trị được sao?"
"Chỉ có thể tận lực điều dưỡng, phần còn lại cô có thể đi tìm thầy thuốc trung y khác xem, phương thuốc này của tôi cô muốn hay không?" Bà Đường nói.
Giang Ngọc Trân đương nhiên muốn, kinh nguyệt quả thực là vấn đề lớn của cô ta, sau khi sảy thai chưa có lúc nào bình thường.
Bà Đường viết phương thuốc thu tiền, để bọn họ đi.
Cung Như Thư để chị họ ra ngoài trước, mím môi thấp giọng nói: "Bà nội, cháu ở trường học rất tốt, bà và ông nội không cần lo lắng cho cháu."
Bà Đường liếc mắt nhìn đứa cháu gái này một cái, không nói gi.
Cung Như Thư lại cười, sau đó mới ra ngoài.
Cùng chị họ ra khỏi cửa, sau đó mới nhỏ giọng hỏi chị họ cô rốt cuộc là chuyện như thế nào, sao lại còn từng sảy thai?
Giang Ngọc Trân không muốn nói, nói: "Đều là chuyện đã qua, em cũng đừng hỏi!" Dù sao trong lòng cô ta cũng hận đến muốn chết.
Tên khốn kia chơi không cô là hai năm không nói, thế nhưng còn muốn khiến cô ta không sinh con ở bên hắn cả đời, thật sự là loại súc sinh không bằng cầm thú!
Cô ta cũng không phải chưa từng hoài nghi, dù sao cũng suýt chút nữa mất nửa cái mạng, nhưng hắn nói là như vậy không sai, cô ta cũng nghe.
Hiện giờ cô ta lại có khả năng cả đời cũng không thể sinh con!
Vốn cô ta còn muốn cho qua, nhưng hiện giờ tuyệt đối không thể buông tha cho hắn, hắn không chỉ lừa gạt một mình cô ta đâu, còn có người khác!
Giang Ngọc Trân lập tức gửi thư tố giác xuống công xã nông thôn, cô ta biết một lãnh đạo khác muốn đẩy ngã hắn, cô ta đúng lúc đưa d.a.o cho người kia!
Giang Ngọc Trân bày ra những chuyện lãnh đạo kia từng làm, cùng với chuyện tham ô, sau khi những việc này được chứng thực, lãnh đạo kia rất nhanh đã ngựa.
Đương nhiên chuyện trả thù này cũng không thể cứu được tổn thương thân thể của Giang Ngọc Trân.
Chỉ chớp mắt thời tiết liền hoàn toàn lạnh, nửa tháng trước, trời cũng đã có tuyết rơi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/xuyen-sach-ve-thap-nien-hanh-phuc-ben-chong-cung-nuoi-2-con/chuong-524.html.]
"Đắp người tuyết." Sáng sớm Dương Dương liền nói, trước đó tuyết nhỏ, cho nên không cách nào đắp, nhưng tối hôm qua tuyết rất lớn, Tô Tình liền nói có thể đắp người tuyết, vậy nên, buổi sáng vừa lên vẫn còn nhớ rõ.
Hiện tại năng lực nói chuyện biểu đạt cũng thật sự càng ngày càng mạnh, trên cơ bản cái gì cũng nói được.
Nguyệt Nguyệt tỏ vẻ tán đồng cũng muốn đi đắp người tuyết.
Tô Tình mặc tốt quần áo cho bọn nó, nói: "Chú nhỏ các con hôm nay sẽ đến đây, đến lúc đó kêu chú đắp cùng các con."
"Mẹ đắp." Dương Dương nói.
"Mẹ phải bắt đầu vẽ phác họa nha." Tô Tình nói, mang Dương Dương và Nguyệt Nguyệt ra ăn cơm sáng.
Chị Lan đã hấp bánh bao và màn thầu hương sữa, còn nấu sữa đậu nành.
"Chị dâu đã thức dậy chưa?" Tô Tình hỏi.
"Tỉnh rồi." Đỗ Hương mang hai anh em Minh Diệp và Minh Hiên ra, còn Minh Húc còn nhỏ, vẫn còn ngủ trong phòng.
Hiện giờ Đỗ Hương đã ở cữ xong, ở cữ chăm sóc rất tốt, cho nên dáng người chị ấy cũng có chút mập ra.
Lúc mang thai ăn uống không tồi, sinh con xong cũng không bị ốm đi, hiện tại cả người đều đầy đặn.
"Qua đây ăn cơm, đợi lát nữa cậu nhỏ của mấy đứa đến, mặc quần áo ấm áp cùng cậu đi đắp người tuyết." Tô Tình cười nói.
Bọn nhỏ đương nhiên rất vui.
Bà Đường cũng mặc quần áo ra ăn cơm.
Tô Tình hỏi bà: "Mẹ, thân thể cha sao rồi?"
"Tối hôm qua ngâm chân, ngủ không tồi, giờ vẫn còn ngủ trong phòng." Bà Đường nói.
Hai ngày nay thân thể của ông có chút không thoải mái, chủ yếu chính là ở bên ngoài chơi cờ gió lạnh, sau khi trở về cũng không để bụng, cho nên bị cảm mạo, tuổi đã lớn, cho nên thân thể có chút không thoải mái, ngày hôm qua còn ho.
Tô Tình nói: "Để cha ở nhà nghỉ ngơi cho tốt, ngày mai cũng đừng ra ngoài."
Bà gật đầu.
Tô Cảnh Quân rất nhanh đã tới đây, qua đây cùng đắp người tuyết với cháu trai cháu gái, mà Tô Tình đi vào nhà, bắt đầu vẽ bản thảo.
Đừng tưởng rằng trông cô kiếm tiền rất dễ dàng, thật ra cũng không dễ, bởi vì những thứ này cũng không dễ dàng vẽ ra, cũng là chuyện rất hao phí tinh thần.
Tô Tình hiện giờ cũng không phải vẽ quần áo đương thời, mà là quần áo mùa xuân sang năm.