XUYÊN THÀNH BẠCH NGUYỆT QUANG CỦA NAM CHÍNH - Chương 158
Cập nhật lúc: 2024-09-22 18:50:37
Lượt xem: 25
Đôi mắt nàng tỏa ra ánh sáng vàng kim rực rỡ, Thiên Nhãn nhanh chóng mở ra. Nam nhân mắt mù cau mày, hắn như cảm nhận được điều gì đó, nghiêng đầu nhìn về phía này, rồi chậm rãi quay lại, tay vẫn không ngừng cầm bánh hoa quế cho vào miệng.
Hắn ăn rất ưu nhã, nhưng động tác nhai rất nhanh, chỉ thoáng chốc đã ăn xong miếng bánh quế thơm ngon trên chiếc khăn lụa. Nhưng hắn vẫn không dừng lại, tiếp tục lấy ra một hộp bánh hạch đào, thậm chí còn rót cho mình một tách trà sữa bò, rồi nhâm nhi với bánh.
Hương thơm trong phi chu càng thêm ngào ngạt.
Ngay cả Tiêu Dao Du cũng không nhịn được mà thường xuyên quay qua nhìn, sao người này mang nhiều đồ ăn quá vậy.
Còn nữa, hắn sao mà ăn khỏe dữ vậy trời.
Chậc, thơm quá đi.
Dường như Bạc Tinh Vĩ cảm nhận được ánh mắt của Tiêu Dao Du, hắn giơ chiếc bánh hạch đào qua một chút: “Cô nương có muốn nếm thử không? Bánh hạch đào và trà sữa bò của Thiên Hương Cư rất ngon.”
Tiêu Dao Du lúng túng nói: “Không, không cần đâu, cảm ơn.”
Nàng ta chậc lưỡi trong lòng.
Thiên Hương Cư quả thực là nức tiếng gần xa, nhưng chỉ mở một cửa hàng duy nhất ở Đông Châu. Tại sao tên này lại mang trà bánh mua ở Thiên Hương Cư tận Đông Châu, đến Lư Tô Thành ở biên giới Trung Châu để ngồi phi chu chứ?
Tiêu Dao Du quay đầu lại định nói gì đó với Kỳ Niệm Nhất, lại phát hiện Kỳ Niệm Nhất đang cau mày thật chặt, sắc mặt khó coi nhìn chằm chằm Bạc Tinh Vĩ.
“Sao vậy?” Tiêu Dao Du thấp giọng hỏi.
Kỳ Niệm Nhất quay đầu lại: “Không có gì.”
Cố Diệp Phi
Vừa rồi nàng muốn dùng Thiên Nhãn để quan sát thân phận thực sự của nam nhân tự xưng là Bạc Tinh Vĩ này.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh/chuong-158.html.]
Nhưng không ngờ Thiên Nhãn vậy mà không thể nhìn ra được danh tính của hắn.
Dưới Thiên Nhãn, toàn thân hắn chỉ là hư vô.
Nàng không thể nhìn thấy bất cứ cái gì về hắn: họ tên, thân phận, tu vi, quá khứ,... Sau khi vượt qua vô số thời gian và không gian, trong ánh mắt cuối cùng, nàng chỉ nhìn thấy một bản đồ sao vĩnh cửu đan xen với vô số đường tinh tuyến.
Khi nàng thu hồi ánh mắt, Bạc Tinh Vĩ đã uống hết bình trà sữa, hắn lau khóe miệng rồi ngủ thiếp đi.
Kỳ Niệm Nhất vẫn không chịu thua, tiếp tục dùng Thiên Nhãn nhìn xung quanh, nhưng đến lượt những người khác thì vẫn bình thường.
Nói cách khác, không phải là Thiên Nhãn bị hỏng, mà là nó chỉ không có tác dụng với nam nhân trước mặt mà thôi.
Hắn là ai?
Tiêu Dao Du đã thiết lập một kết giới cách âm, với nghề nghiệp là người buôn bán tin tức, nàng ta bắt đầu nói cho Kỳ Niệm Nhất nghe sự tình của Nam Hoa luận đạo.
“Nếu như ngươi muốn lọt vào ba thứ hạng đầu thì cũng không sao, theo ta biết, có ba người là Nguyên Anh Cảnh trong Nam Hoa luận đạo, bọn họ là mối đe dọa lớn nhất của ngươi.”
Tiêu Dao Du bắt đầu đếm: “Ngoài Ngọc Trùng Cẩm đã đề cập trước đó thì còn có Diệu Âm tiên tử của Cửu Chuyển Âm Khuyết và Lục Thanh Hà của Thượng Dương Môn. Lục Thanh Hà đã là Nguyên Anh trung kỳ, hắn và Ngọc Trùng Cẩm là ứng cử viên được cho là đứng đầu Nam Hoa luận đạo lần này.”
Nam Hoa luận đạo được tổ chức mười năm một lần, đây là sự kiện nổi tiếng của tu tiên giới, do Tiên Minh dẫn đầu và được hỗ trợ bởi nhiều môn phái khác nhau ở khắp đại lục, mỗi lần tổ chức có vô số người tham gia.
Nói là luận đạo, nhưng tiên đạo có tám môn, ngoại trừ y tu thì bảy môn còn lại đều là những cao thủ giỏi đánh nhau, đặc biệt là võ tu có số lượng đông đảo, bọn họ chỉ nói chuyện bằng nắm đ.ấ.m chứ không thích khua môi múa mép.
Nam Hoa luận đạo tuy là đại sự nhưng cũng chỉ là đại sự của giới trẻ. Tiên Minh quy định tuổi của người tham gia không được vượt quá năm mươi, tu vi phải dưới Kiến Long Môn, đồng thời mỗi người chỉ có một cơ hội tham gia. Nếu đã từng tham gia thì không thể tham gia nữa.
Thật ra, mười năm đối với người tu hành là rất ngắn, nếu có thể tham gia nhiều lần thì mỗi lần tham gia Nam Hoa luận đạo sẽ gặp phải rất nhiều gương mặt quen thuộc, như vậy thì không công bằng đối với những tu sĩ trẻ mới vào đời.