XUYÊN THÀNH BẠCH NGUYỆT QUANG CỦA NAM CHÍNH - Chương 299
Cập nhật lúc: 2024-09-22 23:49:48
Lượt xem: 12
Văn Trọng Bình nói với vẻ hiểu rõ: "Các vị không biết đấy thôi, tộc nhân của chúng ta nắm giữ một loại bí pháp, một khi huyết mạch của mình được kích hoạt thì mái tóc màu đen sẽ bạc trắng, đây là điểm đặc biệt của tộc ta."
Hắn nói như vậy, ánh mắt nghi ngờ của mọi người dần dần chuyển thành tin tưởng.
Đúng thật, cho dù có bạc tóc vào lúc tuổi trẻ, nhưng không ai giống như Tạ Thiên Hành, mái tóc trắng này của hắn giống như là bẩm sinh đã có, mặc dù bọn họ nhìn quen dáng vẻ tóc đen của Tạ Thiên Hành rồi, nhưng đột nhiên thấy mái tóc trắng này lại hoàn toàn không cảm thấy lạ chỗ nào, mà lại cảm thấy, dường như hắn nên như thế mới đúng.
"Các ngươi nói như vậy khiến ta thấy hơi lạ." Kỳ Niệm Nhất bất ngờ nói: "Đoàn người của các ngươi, không có một ai tóc trắng cả. Sao thế, chẳng lẽ trong tộc các ngươi thì tóc trắng này còn xuất hiện theo tính chọn lọc nữa à?"
Không chỉ Văn Trọng Bình, mà vẻ mặt tất cả nam nữ thanh niên phía sau ông ta cũng hơi khó coi.
Ánh mắt Văn Tân Linh bỗng chốc trở nên u ám, ánh mắt nhìn chằm chằm Kỳ Niệm Nhất khiến người ta cảm thấy có chút ớn lạnh.
[Hừ, nếu không phải do tên tiểu tử này đột phá cảnh giới một cách hoàn hảo, vô tình kích hoạt huyết mạch thì làm sao có thể mọc ra tóc trắng? Tóc trắng, theo những ghi chép bí mật trong tộc thì chỉ có người có dòng m.á.u cực kỳ thuần khiết mới có đặc điểm như vậy, năm đó lúc ta kích hoạt huyết mạch cũng chưa từng được như vậy, không ngờ lại để cho hắn có được.]
Những suy nghĩ này đều bị Kỳ Niệm Nhất nghe được, vì vậy nàng khẳng định suy đoán của mình là chính xác.
Đúng như Thiên Cơ Tử đã nói, người dân ở Nam Cương chính là thủ phạm gây ra cái c.h.ế.t của Bạch Trạch năm đó, những đặc điểm sức mạnh huyết mạch di truyền lại của những người Văn gia kia đều được thể hiện qua mái tóc của họ.
Như vậy xem ra, Tạ Thiên Hành quả thực có chút quan hệ với Văn gia, chỉ đáng tiếc là những người này không phải là đến nhận người thân thật, mà là muốn lấy mạng của bọn họ.
“Giang lão, ta biết rồi.” Giọng nói của Tạ Thiên Hành cực kỳ chậm rãi lại vô cùng rõ ràng, hắn nói: “Ta nhớ được giọng nói này.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh/chuong-299.html.]
Mười mấy năm trước, có giọng nói của một người trong nhóm người đã chặn đường và g.i.ế.c c.h.ế.t gia đình họ ở Trung Châu, giống hệt với người đứng đầu Văn Trọng Bình, hắn chắc chắn sẽ không nhận sai.
Người này chính là thủ phạm đã khiến phụ thân hắn phải nổ tung nguyên thần.
Thù hận trong đáy mắt hắn chợt lóe lên.
Thấy hai bên đối đầu nhau không chịu nhượng bộ, Trang Quân đứng ra hòa giải: “Không phải chúng ta không tin lời chư vị nói, chỉ là chúng ta chưa từng nghe nói cái được gọi là thuật dẫn dắt huyết mạch này bao giờ, hay là các vị biểu diễn cho chúng ta một phen, cũng để thuyết phục đám đông, các vị thấy thế nào?”
Trong mắt Văn Trọng Bình hiện lên một tia thiếu kiên nhẫn, nhưng ông ta vẫn giơ tay gọi chàng trai trẻ phía sau: “A Diễm, để bọn họ xem xem.”
Văn Tân Diễm đáp một tiếng rồi tiến lên trên, thứ được lấy ra chính là chiếc đĩa mà Kỳ Niệm Nhất đã từng nhìn thấy trước đó.
Hắn ta thấp giọng nói: “Chỉ cần nhỏ m.á.u vào rãnh giữa kim đồng hồ, sau đó sử dụng pháp quyết là là có thể kết nối những người có quan hệ huyết thống ở đây.”
Văn Trọng Bình hài lòng nói: “Các vị nhìn thấy không? Nếu có ai không tin thì có thể kiểm tra ngay tại chỗ.”
Cố Diệp Phi
“Để ta.” Ngọc Trùng Cẩm dẫm kiếm bay lên, hắn chỉ cần dùng một ý niệm đã tạo ra một vết cắt nhỏ trên cánh tay của mình, nhỏ một giọt m.á.u xuống rãnh kim đồng hồ, sau khi Văn Tân Diễm bấm quyết thi pháp, kim đồng hồ lắc lư chỉ về phía Ngọc Sanh Hàn cách đó không xa.
Mà hai người họ quả thực là huynh đệ ruột.
Vẻ mặt của Trang Quân không chắc chắn, cho người tiến lên để xác minh tính xác thực, sau khi xác nhận là không có sai sót gì thì cũng chỉ có thể bỏ cuộc.