Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

XUYÊN THÀNH BẠCH NGUYỆT QUANG CỦA NAM CHÍNH - Chương 305

Cập nhật lúc: 2024-09-23 13:41:34
Lượt xem: 8

Tạ Thiên Hành chăm chú nhìn nàng, đây không phải lần đầu tiên hắn cảm thấy chính mình tầm thường, trước đây hắn đã có quá nhiều lần khoanh tay bất lực, nhưng vào lúc này, hắn đột nhiên nhận ra sự khác biệt giữa mình và Kỳ Niệm Nhất.

Có lẽ trong những ngày mà hắn vẫn còn cẩn thận thận trọng từng li từng tí, đã mất đi dũng khí vượt qua mọi tình huống khó khăn và nguy hiểm nào chỉ bằng một thanh kiếm giống như nàng.

Hắn nhớ tới lời nói của Kỳ Niệm Nhất cách đây đã lâu khi bị người khác chê cười là người mù không xứng cầm kiếm.

“Kiếm của người dùng kiếm là ở trong tâm chứ không ở trong mắt.”

Nàng của khi đó có thể là không có bất kỳ tiềm lực kiếm tu nào.

Nhưng kể từ lúc đó, nàng đã có trái tim của một kiếm sĩ mạnh mẽ.

Thất khiếu* của Văn Trọng Bình bị chảy máu, ông ta dùng toàn lực chiến đấu sau kích hoạt sức mạnh huyết mạch lại không thể đỡ được một nhát kiếm kinh hoàng này.

*Thất khiếu: gồm hai tai, hai mắt, hai lỗ mũi và miệng.

Thanh kiếm này có uy lực trực tiếp công kích linh hồn, khiến Văn Trọng Bình không còn khả năng phản kháng, pháp quyết mà ông ta thi triển nhanh chóng sụp đổ dưới thanh kiếm này, trên thân kiếm không để lại bất kỳ dấu vết gì, trực tiếp tan biến.

Dù có phản kháng thế nào thì cũng đều vô ích, dưới kiếm khí của nàng, tất cả mọi thứ đều sẽ biến thành bột mịn, bị xóa bỏ sự tồn tại.

Văn Trọng Bình nhếch nhác miễn cưỡng lau đi vết m.á.u nơi khóe miệng, thở hổn hển: “Là ta không có mắt, quấy nhiễu đến tiểu hữu mà tiền bối bảo vệ, lúc trước để cho vị tiểu hữu này xác nhận quan hệ với chúng ta quả thực không có ác ý gì cả, nếu nàng không muốn, chúng ta đương nhiên sẽ không miễn cưỡng, vẫn mong tiền bối có thể bỏ qua.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh/chuong-305.html.]

Đương nhiên, không ai tin rằng loại áp lực linh lực đáng sợ này, khủng bố đến mức áp chế cả Thái Hư là đến từ Kỳ Niệm Nhất.

Văn Trọng Bình dưới sự kinh hãi, chỉ có thể cho rằng áp lực linh lực này là một pháp bảo hộ thể mà một vị trưởng bối trong nhà hoặc trong sư môn để lại cho Kỳ Niệm Nhất, nhưng dù vậy, việc ông ta cả gan cũng là sự thật đã chềnh ễnh ra đấy rồi.

Ngay cả khi miễn cưỡng kiên trì để đảm bảo không liên lụy đến những người còn lại, thì cũng đều nghĩ đến một khả năng duy nhất – Mặc Quân.

Chỉ bằng một thần niệm, một tiểu bối cảnh giới Nguyên Anh có thể đạt tới tu vi Hóa Thần, trong thiên hạ này người duy nhất có thể làm được chuyện khó tin như vậy chỉ có thể là Mặc Quân mà thôi.

Bị nhận nhầm, Phi Bạch cũng không có phản ứng gì lớn, vẻ mặt hắn thờ ơ, như thể mọi thứ trên đời đều chỉ là đám mây bay qua trong mắt hắn.

Người này rất thích bày ra vẻ mặt ngượng ngùng đỏ mặt trước mặt Kỳ Niệm Nhất, bình thường hầu như ngoài việc cắn hạt dưa nghe hóng chuyện rồi lượn lờ ngắm cảnh khắp nơi, ăn vụng đủ loại đồ ăn ngon ra thì hắn dường như không có chuyện gì khác để làm, khiến người ta không cảm thấy giống linh kiếm thần kiếm chút nào cả, lần đầu tiên lại bộc lộ tài năng như vậy.

Cố Diệp Phi

Thần kiếm tuyệt thế nếu để lộ ra sự sắc bén của nó, thì chắc chắn sẽ là sát ý vô hạn.

Cảm nhận được sát khí truyền đến từ trên cơ thể nàng, Văn Trọng Bình biết không có hy vọng để bàn bạc, linh lực trong cơ thể đột nhiên dâng lên, hai tay đẩy về phía trước, không gian phía sau lại bị xé ra một khe hở.

Văn Trọng Bình tức giận hét lên: “A Diễn, mang theo bọn họ đi nhanh lên!”

Nếu để đám tiểu bối này thành công trốn thoát, sau này chỉ sợ sẽ gặp nhiều phiền toái, ánh mắt Phi Bạch trở nên lạnh lùng.

Lại một nhát kiếm nữa xuyên thẳng qua vết nứt trong không gian, rơi xuống người Văn Tân Linh ở phía cuối cùng của nhóm người, đối phương mất đi ý thức ngay tức khắc, trước khi vết nứt không gian đóng lại, tất cả mọi người chỉ nhìn thấy đôi mắt oán hận và ác độc của Văn Tân Linh trước khi bất tỉnh.

Loading...