XUYÊN THÀNH BẠCH NGUYỆT QUANG CỦA NAM CHÍNH - Chương 321
Cập nhật lúc: 2024-09-25 13:22:32
Lượt xem: 17
Người giống như Vân Dã dựa vào một môn tay nghề đúc kiếm bị tôn thành thần thợ, trên dưới ngàn năm có lẽ cũng chỉ có một mình hắn.
Không nghĩ tới nàng nhanh như vậy đã thực hiện được lý tưởng cuộc đời của mình là bao dưỡng một đúc kiếm sư chuyên môn đúc kiếm cho nàng.
Kỳ Niệm Nhất lấy ra năm thanh kiếm còn lại, nhìn Phi Bạch chọn lựa tìm ra ba thanh kiếm mà nàng thường dùng nhất, lại hỏi: “Kỳ lạ, nếu những thanh kiếm này đều do ngươi đúc ra, vậy vì sao lúc ấy mới gặp, ngươi lại mặt sưng mày xỉa đối với chúng nó?”
Phi Bạch khựng lại, nghiêm túc nói: “Đồng ý với ta, hãy quên chuyện này được không.”
Kỳ Niệm Nhất ngậm miệng như hắn mong muốn.
Tốc độ của thần thợ trong truyền thuyết quả nhiên cực nhanh, cả đêm trôi qua mà ba thanh kiếm Bất Dạ Hầu, Đan Ca và Trầm Uyên này đều đã được hắn cải tạo xong, cũng may Kỳ Niệm Nhất là một nhà giàu, trong tay có tích trữ một lượng lớn vật liệu đúc kiếm và vật liệu cải tạo cần thiết, nếu không thì mặc cho hắn là thần thợ, cũng không thể tự nhiên cải tạo được.
Phi Bạch dung hợp lõi linh quặng bên ngoài của Bất Dạ Hầu, gọt mũi kiếm mỏng hơn: “Với kiếm thuật và công lực của ngươi hiện tại đã có thể sử dụng kiếm nhanh hơn, thanh kiếm này tốc độ có thừa nhưng lực công kích không đủ, sau khi cải tạo thì lực sát thương càng mạnh.”
Hắn vừa làm vừa cảm thán: “Sau khi Cừ Châu phát hiện sản xuất lõi linh quặng, muốn đạt được trình độ này đã nhiều hơn mấy trăm năm trước.”
Kỳ Niệm Nhất nằm sấp trên cửa sổ, ló đầu ra nhìn Phi Bạch dựa vào dưới tàng cây trong viện, dùng đao nhỏ tu bổ mũi kiếm của Bất Dạ Hầu, đột nhiên hỏi: “Trên Vẫn Tinh Phong, khu rừng trúc gần nhà ta là do người trồng đúng không?”
Phi Bạch sửng sốt, gật đầu xem như đáp lại.
Rồi lại nghe nàng nói: “Mùa hè hàng năm ta đều sẽ luyện kiếm ở trong rừng trúc, quả thật là một nơi tránh nóng rất tốt.”
Động tác trên tay Phi Bạch khựng lại, quay đầu thấy nàng cười dịu dàng nói: “Mùa hè sang năm, chúng ta có thể cùng nhau.”
Vì thế hắn cũng nở nụ cười, chỉ là tiếng tim đập quá nặng làm quấy nhiễu tâm trí của người ta.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh/chuong-321.html.]
Nhưng tiếng tim đập của kiếm linh chỉ có chính hắn có thể nghe thấy.
…
Sáng sớm hôm sau, Kỳ Niệm Nhất chờ xuất phát đẩy cửa viện ra chợt thấy Tiêu Dao Du Mộ Vãn và Diệu Âm đều ngưng trọng đứng ở bên ngoài.
Kỳ Niệm Nhất mờ mịt nói: “Các ngươi như vậy là xảy ra chuyện lớn gì sao?”
Cố Diệp Phi
Mộ Vãn nghiêm túc mà nói: “Cùng ngươi đi khiêu chiến.”
Tuy rằng Kỳ Niệm Nhất không biết loại chuyện này có cái gì mà cần đi cùng, nhưng vẫn chấp nhận ý tốt của các nàng.
Hôm nay là một ngày cuối cùng của Nam Hoa luận đạo, đi hết đường lên núi tượng trưng cho một thế hệ các tu sĩ trẻ tuổi chính thức bước lên đại đạo, đi đường không hối hận.
Vì thế, cũng cũng chỉ còn lại tiến hành vòng khiêu chiến của Nam Hoa luận đạo chọn người đứng đầu.
Đây vốn là một trận thi đấu mang tính chất biểu diễn, người đứng đầu của lúc trước hoặc là lựa chọn kình địch trong lúc luận đạo do tiếc nuối không thể gặp được, hoặc là lựa chọn một vị tiền bối để hoàn thành nghi thức giao tiếp sóng trước sóng sau, nhưng thông thường đều sẽ không đánh đến quá nghiêm túc quá hung hăng.
Đối tượng giới hạn trong số những người tham dự Nam Hoa luận đạo, người được lựa chọn không thể từ chối, nhất định phải đồng ý lời mời của người đứng đầu lên đài luận đạo.
Đây cũng là một quyền lợi mà Nam Hoa luận đạo cho người đứng đầu.
Kỳ Niệm Nhất bước chậm đi lên vân đài, quan sát xung quanh một trận, nói với tiểu đồng Tiên Minh: “Vân đài này có lẽ không đủ lớn.”
Tiểu đồng hoảng hốt nói: “Kỳ kiếm chủ đã đánh hỏng ba cái vân đài, chúng tôi thật sự không có cái nào lớn hơn nữa.”
Không chỉ như thế, thậm chí đang suy xét có cần gửi giấy tờ đến Thương Hoàn đòi nợ hay không.