XUYÊN THÀNH BẠCH NGUYỆT QUANG CỦA NAM CHÍNH - Chương 453
Cập nhật lúc: 2024-09-27 13:25:47
Lượt xem: 15
Lạc Anh Thần Điện, dưới Thiên Tôn, có ba Phó Tôn, làm việc cùng Thần Tử của Thần Điện, dưới phó tôn, chính là mười hai Diệu của Thần Điện.
Mười hai vị Diệu Tinh, mỗi người ít nhất đều là người mang huyết mạch thất phẩm trở lên, tu vi từ cảnh giới Hóa Thần trở lên.
Dưới chút nữa, chính là Thất Tinh của Thần Điện, Diêu Quang chính là một trong số đó.
Bây giờ không có Thần Tử, Thiên Tôn không ra ngoài, địa vị của mười hai vị Diệu Tinh chỉ ở phía sau ba vị phó tôn của Thần Điện, có thể thấy được thân phận của Tinh Thiên Nam.
Hắn làm sứ giả đến mời, thân phận của người muốn gặp, nhất định không đơn giản.
Kỳ Niệm Nhất nhanh chóng thu dọn, suy tư một lát, đồng thời hạ hai cấm chế trên thần kiếm và vỏ kiếm, sau đó thu vào trong hộp kiếm, để trong túi giới tử.
Tinh Thiên Nam đã chờ được một lúc ở trước sân của Thượng Quan gia, thấy nàng đến, lập tức trêu chọc: “Muốn gặp mặt ngươi thật khó khăn.”
Kỳ Niệm Nhất giải thích: “Xin lỗi, để ngài chờ lâu rồi.”
Tinh Thiên Nam diện đối nàng, tính tình khá tốt, không nhìn ra chút giá nào của Diệu Tinh Thần Điện.
Hắn dẫn Kỳ Niệm Nhất lên xe ngựa của Thần Điện, lúc lên đường mới giải thích mục đích của chuyến đi lần này.
“Sư tôn của ta muốn gặp mặt ngươi.”
Kỳ Niệm Nhất: “Sư tôn của ngươi?”
Tinh Thiên Nam gật đầu nói: “Đúng vậy, chính là người đứng đầu ba vị Phó Tôn Thần Điện hiện tại, Hoa Khê tôn giả.”
“Tôn giả muốn gặp ta, là vì chuyện gì?”
Cố Diệp Phi
Tinh Thiên Nam bí mật cười cười: “Đến nơi rồi ngươi sẽ biết.”
Cùng lúc đó, sau khi biết được Kỳ Niệm Nhất đã tỉnh lại, những người được đưa vào Thần Điện mang sắc mặt khác nhau.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh/chuong-453.html.]
Kiêng kị có, khâm phục có, nhiều hơn là cảm xúc xen lẫn lợi ích không thể nói rõ.
Thậm chí Văn gia còn bởi vì chuyện này mà khắc khẩu một lần.
“Ta không tin, về thân phận của nàng, sao có thể không có một chút tin tức nào!” Văn Tân Linh không cam tâm nói.
Nàng nhìn Văn Tân Diễm, liên thanh nói: “Ca ca, ngươi giỏi trận pháp, ngươi lại đi tra thêm một lần đi, ta không tin là không tìm được nhược điểm của nàng ta!”
Văn Tân Diễm bất đắc dĩ nói: “A Linh, chúng ta đã lật tung hết Thần Cảnh rồi, nàng ta thật sự đến từ Thần Sơn, nếu không phải như thế, thì nàng ta không thể nào không để lại bất cứ dấu vết gì ở Thần Cảnh nhiều năm như vậy, chỉ có nàng đến từ Thần Sơn khép kín thì mới có thể nói rõ.”
Văn Tân Linh cúi đầu, trong đầu hiện lên hàng vạn điều suy nghĩ, cuối cùng chậm rãi ngẩng đầu: “Không, chúng ta đã luôn bỏ lỡ một khả năng.”
Ánh mắt của nàng ta chậm rãi đối diện với Văn Tân Diễm, gằn từng chữ: “Nếu nàng ta, vốn không phải là người của Thần Cảnh thì sao?”
Văn Tân Diễm ngẩn người, rồi sau đó cười nói: “Sao có thể chứ, Thần Cảnh hoàn toàn phong tỏa, phòng giữ biên cảnh là nghiêm ngặt nhất, nếu như có người xông vào từ biên cảnh, thì sợ bên trong đã sớm ầm ĩ dữ dội rồi, sao còn có thể để nàng ta quang minh chính đại hành tẩu trong Thần Cảnh.”
Thậm chí còn trở thành quân dự bị của Thần Tử.
Nếu nàng là người ngoài cảnh, sợ rằng Thần Điện là người đầu tiên không tha cho nàng.
Lúc này Văn Tân Linh mới cảm thấy vấn đề lúc trước mà mình luôn hoang mang đã được giải đáp.
Nàng ta hưng phấn nói: “Nếu nàng cũng không phải người xâm nhập từ biên cảnh thì sao, có lẽ nàng phát hiện con đường khác tiến vào Thần Cảnh?”
Nàng ta càng nghĩ càng cảm thấy có lý.
“Nàng xa lạ đối với tình huống bên trong Thần Cảnh như thế, ngay từ đầu xuất hiện, thậm chí cũng chưa kích hoạt huyết mạch, nếu nàng là người ngoài cảnh thì tất cả đều có thể được giải thích.”
Văn Tân Diễm vẫn cảm thấy có chút không đáng tin cậy.
Hắn ta khuyên giải an ủi nói: “Thần Cảnh phong tỏa mấy trăm năm, tuyến biên cảnh được Thiên Tôn che chở, không chê vào đâu được, nhiều năm như vậy ngay cả người xuất cảnh đều rất ít có, huống chi nhập cảnh? Đó chính là khó như lên trời.”