Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

XUYÊN THÀNH BẠCH NGUYỆT QUANG CỦA NAM CHÍNH - Chương 491

Cập nhật lúc: 2024-09-27 14:06:37
Lượt xem: 20

Đã là bởi vì Phi Bạch, cũng là bởi vì bản thân nàng.

Thật lâu trước kia Kiếm Tôn đã từng nói, nàng trời sinh có một kiếm tâm trong sáng, cho dù loại kiếm gì, cho dù chỉ là một cành cây khô đến trong tay nàng cũng có thể dễ dàng sai khiến.

Khi đó nàng không hiểu cảm xúc trong đáy mắt Kiếm Tôn, nhưng hiện giờ đã hiểu.

Nếu như thế, nàng tất nhiên phải phát huy tính chất đặc biệt này đến mức tận cùng.

Chiếu Cô Quang ở trong tay nàng, khi thì linh hoạt mềm mại, khi thì bị linh lực rót đầy, cứng rắn như băng cứng, tất cả thay đổi thất thường, đều tùy theo tâm ý của nàng.

Có lẽ đây là ý tưởng ban đầu khi Phi Bạch đúc Chiếu Cô Quang.

Nguyên Anh Cảnh trung kỳ, lúc này nàng lại sử dụng Bích Hải Triều Sinh, mắt người đã không thể bắt giữ được nàng đã c.h.é.m ra bao nhiêu kiếm ở cùng một thời gian.

Cố Diệp Phi

Hơi ẩm tràn ngập toàn bộ thang trời tầng bốn mươi mốt, khí lạnh lạnh lẽo không chỉ tản về phía đối thủ của Kỳ Niệm Nhất, mà còn bao trùm dưới chân tất cả người trông cửa.

Khí lạnh thẳng đến đỉnh đầu, làm cho người ta choáng váng một cái chớp mắt.

Không trung truyền đến tiếng cười khẽ, Kỳ Niệm Nhất nghiêng người thẳng lên, đạp bước chân nhìn như hỗn loạn nhưng thật ra lại rất có quy luật, cả người đi lại trên không trung giống như say rượu.

Vân Thư có chút ngạc nhiên mà nhướng mày.

Thân pháp Chuyển Lục Bình.

Đệ tử tặng kèm này của hắn đến tột cùng có lai lịch gì?

Trước mắt của người trông cửa lập tức mất đi bóng dáng của Kỳ Niệm Nhất, trong lúc vội vàng đã ý thức được cái gì, mới vừa ngẩng đầu đã đụng phải mũi kiếm tới trước mặt.

Trong nháy mắt này, hắn ta dường như nghe được tiếng hàng ngàn đợt thủy triều đến từ biển xanh, lượn lờ ở đây hoặc có lẽ đi thẳng lên trên chín tầng trời trong thang trời, ở bên tai của hắn ta phát ra tiếng vọng linh hoạt kỳ ảo xa xăm trống trải.

Khi Kỳ Niệm Nhất thu kiếm lại, mấy người khác còn chưa phân được thắng bại.

Nàng đi đến bên cạnh Vân Thư, nhìn thấy Vân Thư khen ngợi vỗ tay than nhẹ: “Một kiếm phong hầu, thắng rất xinh đẹp.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh/chuong-491.html.]

Kỳ Niệm Nhất lại nói: “Cũng không phải một kiếm.”

Nàng dựng thẳng ba ngón tay lên, nghiêm túc nói: “Ba trăm ba mươi kiếm, ngươi không nghiêm túc xem?”

Hắn tất nhiên thấy được vừa rồi nhìn như là một kiếm, thật ra là bởi vì tốc độ xuất kiếm quá nhanh, gây ra tàn ảnh.

Vân Thư khựng lại: “Ta đây là đang sử dụng cách nói phóng đại.”

Hắn đang giải thích, mặt của Kỳ Niệm Nhất không thay đổi đi qua bên cạnh, không hề nhìn hắn.

Vân Thư: “…”

Tính tình xấu xa này là nhà ai dạy ra vậy?

Chỉ trong chốc lát, mấy người còn lại cũng đã kết thúc chiến đấu.

Diêu Quang đánh đến hưng phấn, nói với người trông cửa đối chiến với nàng: “Sư huynh, lần này thời gian quá ngắn, lần sau chúng ta tiếp tục so chiêu.”

Người trông cửa đối chiến với nàng cho nàng một ánh mắt cạn lời: “Nếu không phải làm người trông cửa này thì ai muốn đánh với ngươi.”

Người cuối cùng kết thúc chiến đấu chính là Lăng Hàm, sau khi hắn đánh xong, tại chỗ điều tức một trận, lúc này mới khôi phục lại nói với Kỳ Niệm Nhất: “Ta khỏe rồi, chúng ta đi lên tầng trên đi.”

Kỳ Niệm Nhất chậm rãi nói: “Không vội, ngươi nghỉ ngơi trước đi nếu không thì chúng ta cũng không thắng được.”

Lúc này, thời gian cách lúc vào đêm mà Kỳ Niệm Nhất nói còn có hai canh giờ.

Hai canh giờ, muốn xông lên chín tầng, mà mỗi đối thủ đều là Nguyên Anh Cảnh hậu kỳ thậm chí đỉnh.

Bọn họ đến tột cùng có thể làm được hay không.

Bọn họ không biết tiến độ vượt ải của mọi người, ở bên ngoài Cửu Tiêu Thiên Thê là có thể thấy được.

Hơn nửa ngày trôi qua, nhân viên mười tầng dần dần ổn định lại.

Sau đó không có ai chen vào nữa cho nên bọn họ rất là đáng tiếc mà rút lui, nhưng cũng không rời đi, mà là ở bên ngoài Cửu Tiêu Thiên Thê ngồi xuống đất đả tọa, chờ đợi có ai rời khỏi khi không chịu nổi áp lực trong thang trời, bọn họ đã có thể nhặt của hời bổ sung vào.

Loading...