XUYÊN THÀNH BẠCH NGUYỆT QUANG CỦA NAM CHÍNH - Chương 602
Cập nhật lúc: 2024-09-29 00:46:08
Lượt xem: 1
Lúc này Kỳ Niệm Nhất mới phản ứng lại: “Ngài và Tiêu Dao Du là tỷ muội? Nhưng không phải nàng xuất thân từ gia đình nhà nông, sau này chạy trốn ra ngoài sao?”
Trầm Bích gật đầu: “Đúng vậy, sau này bị ta nhặt được, nếu không một tay mơ không biết gì về Tu chân giới nhưng trên người lại có bí bảo như con bé, không bị ăn tươi nuốt sống mới là lạ.”
Yến Hoài Phong đúng lúc tiếp lời: “Trầm Bích là đại đương gia của Nguyệt Hạ Thính Phong lâu.”
Trầm Bích cười nói với Kỳ Niệm Nhất: “Nhưng đã lâu lắm rồi ta không nhúng tay vào chuyện trong lâu, Tiểu Dao làm không tồi.”
Đi chào hỏi một vòng xong, Kỳ Niệm Nhất dừng lại trước mặt một nam tử có mái tóc nâu.
Nàng nhìn mái tóc trắng của mình, rồi lại nhìn mái tóc dài màu nâu của đối phương, bỗng cảm thấy như tìm được đồng loại.
Yến Hoài Phong: “Mục Dần, bọn ta đều gọi hắn là Phi Ưng, là yêu tu có tu vi cao nhất trong Thần Cơ.”
Biểu cảm Phi Ưng nhìn Kỳ Niệm Nhất vô cùng phức tạp, do dự muốn nói lại thôi, lén liếc nhìn biểu cảm Yến Hoài Phong còn khá hiền lành, chân thành nói: “Kỳ kiếm chủ, ta có một yêu cầu hơi quá đáng, không biết có thể nói chuyện riêng một lúc được không?”
Yến Hoài Phong nhướng mày, Phi Ưng vội vàng nói: “Lệnh chủ ngươi yên tâm ta tuyệt đối không có ý tưởng gì sai trái gì với sư muội ngài ta chỉ có một việc muốn hỏi nàng thôi!”
Hắn nói liên tằng tằng một câu không ngắt nghỉ, làm Kỳ Niệm Nhất nghe mà mệt hộ.
Nàng trấn an Nhị sư huynh cực kỳ bảo vệ con một lúc, đồng ý yêu cầu của Phi Ưng, hai người đi tới một nơi yên lặng hơn.
Nghe thấy Phi Ưng do dự nói: “Xin hỏi Kỳ kiếm chủ, ngươi có phải có một con linh sủng khế ước không.”
Hắn giơ tay ra khoa tay múa chân: “Lớn tầm thế này, tứ chi và vành mắt là màu đen, thân thể là màu trắng, vô cùng đặc biệt.”
Cố Diệp Phi
Hắn nhìn Kỳ Niệm Nhất bằng ánh mắt đầy chờ mong: “Vừa rồi trên chiến trường ta nhìn thấy nó bị ngươi triệu hồi ra biến thành hình người, đó là linh sủng của ngươi đúng không?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh/chuong-602.html.]
Kỳ Niệm Nhất: “...”
Xấu hổ.
Nàng bắt cóc Yêu Hoàng thời gian dài như vậy, bị người nhà Yêu Hoàng tìm tới cửa rồi.
Nàng trấn định trả lời: “Đúng là linh sủng của ta.”
Phi Ưng càng kích động hơn: “Ngươi có thể triệu hoán nó ra thêm một lần nữa, cho hai chúng ta gặp mặt một lần không?”
Thấy sắc mặt Kỳ Niệm Nhất là lạ, Phi Ưng tưởng là yêu cầu của hắn khiến nàng khó xử, dù gì lần đầu gặp mặt đã bảo người ta triệu hoán linh sủng ra quả thực không quá lễ phép, bèn giải thích: “Thật không dám giấu giếm, vừa rồi ta thấy linh sủng của kiếm chủ rất giống hoàng tộc của Yêu tộc ta, hiện giờ tiên hoàng đã vũ hóa, hoàng tộc còn sót lại một tiểu Yêu Hoàng mất tích đã lâu.”
Kỳ Niệm Nhất đấu tranh nội tâm một trận, cuối cùng vẫn thả Cơ Sướng ra.
Ánh sáng trắng lóe lên, sinh vật có bộ lông đen trắng mà Phi Ưng mong ngóng từ lâu xuất hiện trước mặt bọn họ.
Sau khi xuất hiện, Cơ Sướng lập tức hóa thành hình người, hắn Phi Ưng một cái: “Ngươi là… tộc Kim Long Ưng?”
“Bệ hạ mạnh khỏe, tốt quá rồi.” Phi Ưng kích động nói, “Tộc của ta đã tìm khắp Yêu Vực nhưng vẫn không tìm thấy tung tích của ngài, chỉ biết ngài bị đuổi theo chạy trốn về hướng nhân giới.”
Hắn cảm thán: “Tộc đệ Na Lam của tộc ta hộ tống ngài ra khỏi Yêu Vực xong thì bị trọng thương, cảm thấy bản thân đã đánh mất ngài nên luôn tự trách bản thân.”
Hắn nhìn Cơ Sướng, khẩn thiết nói: “Hiện giờ trong Yêu tộc đang rất hỗn loạn, tiên hoàng vũ hóa, sau khi ngài mất tích, vì tranh giành vị trí Yêu Hoàng mà mấy vị Đại Cung Phụng đã hoàn toàn trở mặt, hiện giờ, còn cần ngài về Yêu Vực giành lại quyền lực.”
Sắc mặt Cơ Sướng càng thêm u ám, sau khi im lặng một lát lại nói: “Hiện tại ta không về.”
Phi Ưng ngạc nhiên: “Sao lại như vậy?”
Cơ Sướng cười lạnh: “Hiện tại về Yêu Vực sẽ chỉ thành cá trên thớt của bọn họ mà thôi, trong bảy tộc lớn của Yêu tộc ta chỉ có thể chân chính tin tưởng tộc các ngươi, giờ dù trở lại Yêu tộc, thật sự lên ngôi Yêu Hoàng, chẳng qua cũng chỉ là con rối cho người khác tiêu khiển mà thôi.”