XUYÊN THÀNH BẠCH NGUYỆT QUANG CỦA NAM CHÍNH - Chương 614
Cập nhật lúc: 2024-09-29 00:49:24
Lượt xem: 12
Miệng thiên hạ có bao nhiêu sức mạnh, lúc nàng đã được trải nghiệm qua một lần ở Nam Cảnh.
Nếu không phải nàng và Thượng Quan Hi dùng mánh khóe, trước tiên khống chế hướng gió nghị luận ở Nam Cảnh, sau đó mới công khai chân tướng huyết mạch thì sẽ không diễn ra thuận lợi như thế.
Dù là như vậy, tình hình hiện tại của Nam cảnh vẫn chưa hoàn toàn bình ổn lại.
Cảnh nội vì chuyện này mà xảy ra các cuộc nổi dậy, ý đồ phản bội Nam Cảnh, chống đối Thần Điện, có người thề phải diệt trừ người của năm đại gia tộc, cũng có vô số người chọn cách tự sát tuẫn đạo vì bọn họ không có cách nào chấp nhận chân tướng.
Mà đây đã là cục diện tương đối tốt trong dự tính của bọn họ.
Nếu đổi lại chuyện tương tự xảy ra trên người nàng, nàng không đảm bảo rằng mọi chuyện sẽ phát triển theo chiều hướng tích cực.
Nghĩ như thế, Kỳ Niệm Nhất lấy bút viết một bức thư cho Tiêu Dao Du, sau đó viết thêm một bức thư khác, dùng bùa Thiên Cơ Tử cho nàng để gửi nội dung bức thư đi.
Nàng thích nắm giữ mọi thứ trong tay hơn là ngồi chờ chết.
Cố Diệp Phi
……
Trung Châu, Ngọc gia.
Ngọc Trùng Cẩm trở về từ đêm giao thừa.
Hắn vừa vào phòng, Ngọc Hoa Thanh liền trừng mắt nhìn hắn: “Con còn biết trở về! Cả ngày chỉ biết chạy lung tung bên ngoài.”
Ngọc Sanh Hàn cười khẽ, nhưng nụ cười không đẹp đẽ gì.
Hắn nghĩ, cho dù là người một nhà bằng mặt không bằng lòng như bọn họ, vào đêm giao thừa cũng sẽ tập trung một chỗ và cùng nhau ăn một bữa cơm tất niên.
Gia yến đêm giao thừa của Ngọc gia khá vắng quẽ.
Ngọc Hoa Thanh một lòng tu đạo, cả đời ông từng có hai thê tử, nhưng cả hai đều c.h.ế.t sau khi sinh con không lâu, ngoài ra lão không còn thê thiếp nào khác, Ngọc gia từ trước tới nay chỉ có ba nam nhân bọn họ.
Bởi vậy đêm giao thừa chỉ có ba nam nhân bọn họ nhìn mặt nhau, cực kỳ nhàm chán.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh/chuong-614.html.]
Trên bàn, Ngọc Hoa Thanh phân phó: “Qua năm nay, nha đầu kia cũng sắp hai mươi tuổi rồi, năm sau ngươi đến Thương Hoàn cầu hôn đi.”
Lão nói lời này hết sức bình thản, nhưng nó lại như sấm sét đánh xuống lòng hai huynh đệ Ngọc gia.
Ngọc Sanh Hàn và Ngọc Trùng Cẩm cùng lúc ngẩng đầu.
Ngọc Hoa Thanh tiếp tục nói: “Sau khi các ngươi thành hôn, nàng chính là con dâu trưởng của Ngọc gia, ngày sau... cũng có thể tính là người của Ngọc gia chúng ta. Thời gian cụ thể đợi ta thương lượng với Thiên Cơ Tử, sẽ báo cho ngươi sau.”
Đầu óc Ngọc Sanh Hàn ong ong, nhưng không có biểu hiện ra ngoài, hoặc là nói hắn đã quen cách hành xử như vậy của phụ thân hắn, nên trong lòng không nổi bất kỳ sóng gió gì.
Nhưng Ngọc Trùng Cẩm lại cao giọng nói: “Phụ thân, huynh trưởng và nàng đều không muốn hôn sự này, chúng ta và Thương Hoàn cũng không vì không liên hôn, vì sao nhất định phải thành hôn.”
“Nói hôn sự của đại ca ngươi, ngươi xen vào làm gì.” Ngọc Hoa Thanh nhìn hắn thật sâu: “Chút tâm tư này của ngươi, tốt nhất mau thu lại cho ta.”
Ngọc Trùng Cẩm nhíu chặt đôi mày.
Hắn chỉ là cảm thấy, đằng sau việc Tiên Minh và Thương Hoàn kết thông gia không đơn giản như vậy.
……
Vẫn Tinh Phong bên này, chẳng biết vì sao lại truyền đến một tiếng ầm ầm.
Ôn Hoài Du nhướng mày nhìn qua, phát hiện bếp lò đáng thương kia đã vỡ thành từng mảnh, hoàn toàn hết cứu nổi.
Cung Lăng Châu cầm cục đá mài kiếm thật lớn lót dưới nồi sắt, Mặc Vô Thư dùng đầu ngón tay chà xát ra một tia lửa nhỏ, nung nóng cục đá mài kiếm.
Yến Hoài Phong nhân cơ hội ước lượng cái nồi, mau chóng nấu mấy đĩa thức ăn.
Cũng khó cho hắn trong hoàn cảnh thần kỳ như vậy còn có thể làm ra một bàn thức ăn phong phú mỹ vị.
Kỳ Niệm Nhất chưa đọc xong thư đã bị gọi qua ăn cơm, chỉ đành gom thư lại thành một đống, đợi ngày mai xem kỹ.
Bởi vậy không chú ý một phong thư đặt ở dưới cùng, bên trong không phải giấy viết thư mà là một lá bùa giấy.