XUYÊN THÀNH BẠCH NGUYỆT QUANG CỦA NAM CHÍNH - Chương 676
Cập nhật lúc: 2024-09-29 01:07:44
Lượt xem: 15
Căn nhà bị sương khói vây quanh vẫn còn cháy trong chốc lát rồi tắt hẳn như là không có việc gì xảy ra.
Chỉ có màu sắc cháy đen bên ngoài căn nhà nhắc nhở bọn họ, tất cả đều là thật.
Nam nhân như là nhớ tới cái gì, nhanh chóng chạy tới trước tiệm bánh bao, lại phát hiện nơi này đã không có một bóng người.
…
Trên đường trở về, bầu không khí yên tĩnh đến có chút kỳ lạ.
Vẫn là Tiêu Dao Du chủ động mở miệng: “Các ngươi thấy được?”
Kỳ Niệm Nhất và Mộ Vãn yên lặng gật đầu.
Thấy nàng ta thi pháp làm cho đan hỏa trong phòng càng mạnh, cho đến khi đốt cháy căn nhà.
Đốt trong chốc lát, lại thấy nàng ta bấm tay niệm thần chú dập lửa.
Tiêu Dao Du nhìn không trung một lúc lâu, trầm giọng nói: “Đó là nhà trước kia của ta.”
Kỳ Niệm Nhất thấp giọng nói: “Đã nhìn ra.”
Bằng không thì hôm nay nàng ta cũng sẽ không khác thường như thế.
Tiêu Dao Du nói: “Ta vốn định không bao giờ trở về nơi này, không nghĩ tới tình cờ gặp gỡ vẫn là đã trở lại một chuyến.”
Mộ Vãn nhìn nàng ta: “Ngươi còn hận bọn họ không?”
Tiêu Dao Du suy nghĩ một lát: “Không có khả năng không hận, lúc ấy tuy nói là gả đi nhưng ta gần như là bị bán đi, nếu không phải ta thông minh tự mình chạy thoát thì hiện tại nói không chừng ở đây đó.”
Im lặng trong chốc lát, nàng ta lại nói: “Nhưng đốt xong thì cũng không hận như vậy. Người tu tiên không thể can thiệp chuyện phàm trần, hành động này của ta nhất định sẽ bị trời phạt, chỉ là không biết khi nào mà thôi.”
Tuy rằng nàng ta kịp thời dập lửa, không có tổn thương người khác nhưng cũng làm hư hỏng tài sản của nhà này.
Kỳ Niệm Nhất thoáng liếc mắt nhìn nàng một cái: “Ngươi còn để ý những thứ này?”
Nàng vừa dứt lời, Tiêu Dao Du đúng lúc mở miệng thản nhiên nói: “Mặc kệ trời phạt hay không, ta hả giận là đủ rồi, ngay cả tên của mình mà ta cũng sửa lại, chính là vì cuộc đời này tiêu dao, không thể vì chuyện quá khứ hối hận.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh/chuong-676.html.]
Nàng ta cố ý làm cho lửa của đan lô tăng lớn là để cho phàm nhân gậy ông đập lưng ông.
Sau đó dập lửa để không đến mức đả thương người là sự kiềm chế của người tu hành như nàng ta.
Một mồi lửa đốt sạch sẽ, từ nay về sau không liên quan nữa.
Nàng ta móc ra danh sách mà Vân Nương đưa từ trong túi áo ra, gạch bỏ cái tên cuối cùng.
Đột nhiên quay đầu lại hỏi: “Các ngươi đều không hỏi tên trước kia của ta sao?”
Kỳ Niệm Nhất và Mộ Vãn liếc nhau, đồng thời nói: “Không quan trọng, tên hiện tại của ngươi rất tốt.”
Cố Diệp Phi
Tiêu Dao Du cười vô cùng không có hình tượng, lộ ra vài cái răng, rất khó làm cho người ta tin tưởng loại chuyện ma quỷ mà nàng ta nói mình đã từng là một tiểu thư khuê các.
“Ta cũng cảm thấy như vậy.”
…
Sau hai năm, rốt cuộc chấm dứt chuyện vừa dài lâu vừa nặng nề này.
Sau khi trở lại Thương Hoàn, Kỳ Niệm Nhất cảm giác gánh nặng trên người được dỡ xuống.
Nàng đốt truyền âm phù cho Thượng Quan Hi, sắp xếp một đám người đến Lưu Hỏa Bình Nguyên bắt hung thú lấy nội đan, xác nhận lại cách hái Vô Cấu Hoa với Ôn Hoài Du và Lục Thanh Hà.
Nàng ở trên núi nghỉ ngơi hồi phục hai ngày, thừa dịp ánh mặt trời vừa vặn thì lấy tám chuôi kiếm trong tay ra phơi nắng.
Bất Dạ Hầu, Lậu Ảnh Xuân, hai thanh kiếm này rốt cuộc gặp lại.
Tám chuôi kiếm chẳng phân biệt trên dưới, đều có phong thái riêng, nhưng không ngoại lệ đều là thần binh vô song.
Kỳ Niệm Nhất đang thưởng thức, chợt nghe Vân Dã đột nhiên hỏi: “Niệm Nhất, trong những thanh kiếm này thì ngươi thích thanh kiếm nào nhất.”
Kỳ Niệm Nhất á khẩu không trả lời được, rất nhanh đã ý thức được đây là câu hỏi khó trả lời.
Nàng không do dự, lập tức nói: “Ngươi.”
Vân Dã trộm vui vẻ hơn nửa ngày.
Không để cho hắn vui vẻ xong, Mặc Vô Thư đã giội nước lạnh vào hắn: “Vấn đề này của ngươi là sao. Nếu nàng nói là ngươi thì không phải chứng minh những thanh kiếm khác mà ngươi tốn hết tâm huyết đúc ra ở trước mặt thần kiếm đều không đáng giá nhắc tới?”