XUYÊN THÀNH BẠCH NGUYỆT QUANG CỦA NAM CHÍNH - Chương 772
Cập nhật lúc: 2024-09-29 01:42:18
Lượt xem: 8
Kỳ Niệm Nhất không nhịn được bật cười.
Ngọc Sanh Hàn thấp giọng nói: “Trước kia ta còn cảm thấy, ta đã sớm nhìn rõ ông ấy là loại người gì, nhưng mãi đến ngày đó mới nhận ra, ông ấy còn có thể đột phá giới hạn tưởng tượng của ta.”
Cho dù ở trong nhà phải chịu bao nhiêu lạnh nhạt, cho dù thấy Ngọc Hoa Thanh có bao nhiêu toan tính và âm mưu, Ngọc Sanh Hàn cũng chưa từng nghĩ tới, lão có thể điên đến mức này.
Về Ngọc Hoa Thanh, bọn họ cũng không nói quá nhiều.
Khi Kỳ Niệm Nhất nói chuyện, tay vẫn luôn đặt trên chuôi kiếm bên hông, bây giờ đã hoàn toàn thả lỏng.
Hai mắt nàng nhìn thẳng vào Ngọc Sanh Hàn, trịnh trọng nói: “Ngọc Sanh Hàn, chúng ta thanh toán xong.”
Cho dù là ân oán lúc trước của bọn họ,hay là giao dịch sau này.
Tất cả đều đã thanh toán hết.
Từ đây là người dưng trên giang hồ, không chút liên quan.
...
Sau khi rời khỏi Tiên Minh, Kỳ Niệm Nhất không trở về Thương Hoàn, mà trực tiếp đi đến Bồng Lai Tiên Trì.
Nơi này là thắng cảnh tu hành có tiếng tăm lừng lẫy trên đại lục, nhưng đây lại là lần đầu tiên nàng tới đây.
Lúc ấy trong ba phần thưởng của Nam Hoa luận đạo, Bồng Lai Tiên Trì vốn nên là một nơi được yêu thích nhất.
Lại bị nàng cùng Ngọc Trùng Cẩm song song từ bỏ, làm Tiêu Dao Du nhặt cái lậu.
Dựa theo quy tắc của Tiên Minh, bây giờ cũng không phải lúc Bồng Lai Tiên Trì mở cửa, nhưng Kỳ Niệm Nhất lấy được tin tức từ Ngọc Sanh Hàn, trực tiếp vào trong.
Sương mù trong Bồng Lai Tiên Trì mờ mịt mà ấm áp lượn lờ, khiến người ta không nhìn rõ.
Xuyên qua sương mù, mới có thể nhìn rõ mọi thứ ở nơi này.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh/chuong-772.html.]
Bồng Lai Tiên Trì là một cái hồ, nước hồ trong vắt nhiễm màu đỏ nhạt, phản chiếu khung cảnh sông núi ở nơi này, khiến người ta vui vẻ thoải mái.
Linh khí ở nơi này cực kỳ nồng đậm, làm người ta không khỏi cảm thán đúng là nơi mà mỗi người tu hành muốn hướng tới.
Nhưng thứ Kỳ Niệm Nhất chú ý đến lại không phải linh khí ở nơi này, mà là thứ bị chôn sâu trong Bồng Lai Tiên Trì, có thể kích hoạt sức mạnh Bạch Trạch trong cơ thể lực nàng.
Ánh mắt của Kỳ Niệm Nhất hơi trầm xuống, xách vạt áo lên cởi giày ra, trực tiếp nhảy vào trong hồ.
Linh dịch ấm áp trong hồ khiến quần áo của nàng ướt đẫm, dán sát trên người.
Vân Dã hít sâu một hơi, vội vàng quay người đi, trong miệng mặc niệm: “Đúng là không xem ta là người mà.”
Sau khi Kỳ Niệm Nhất thử độ sâu của nước hồ, thì trực tiếp lặn cả người xuống, lặn tới đáy sâu của Tiên Trì.
Càng đi xuống, nàng cảm nhận được năng lực Bạch Trạch càng mạnh mẽ, màu nước hồ cũng càng sâu.
Đến dưới đáy, nước hồ đã không còn là đỏ nhạt, mà là màu đỏ thẫm.
Kỳ Niệm Nhất dựa theo cảm ứng trong lòng, tìm được một nơi nào đó ở dưới đáy Tiên Trì.
Cố Diệp Phi
Trường kiếm ra khỏi vỏ, kiếm khí ở trong nước phải chịu chút cản trở, sức mạnh cũng suy yếu đi không ít, nhưng vẫn c.h.é.m ra một vết cắt sâu trên đất dưới đáy Tiên Trì.
Ở dưới đó, che giấu một tia sáng đỏ như máu, nhưng màu m.á.u này huyết sắc cũng không làm người ta cảm thấy đẫm m.á.u và bất tường, mà thậm chí còn tràn ngập hơi thở của thần thánh.
Kỳ Niệm Nhất bắt lấy tia sáng đó vào trong tay.
Trong nháy mắt, tia sáng đã bị sức mạnh Bạch Trạch mãnh liệt trong cơ thể nàng kích hoạt, bị hấp thụ tiến vào trong cơ thể của nàng.
Vân Dã ở bên bờ đợi một lúc lâu cũng không thấy Kỳ Niệm Nhất lên bờ, có chút lo lắng, vừa mới định xuống hồ tìm người, lập tức nhìn thấy Kỳ Niệm Nhất từ dưới mặt nước xông lên.
Huyết khí nhàn nhạt lượn lờ trên người nàng, sau khi hấp thụ tia sáng màu m.á.u này, trước mắt lập tức hiện lên đủ loại hình ảnh hỗn loạn.
Có ký ức và những gì Bạch Trạch đã từng trải qua trong quá khứ, còn có từng tiếng nói nhỏ truyền đến từ dưới đáy Thâm Uyên.