XUYÊN THÀNH BẠCH NGUYỆT QUANG CỦA NAM CHÍNH - Chương 792
Cập nhật lúc: 2024-09-29 01:47:06
Lượt xem: 4
Kiếm của nàng đặt trên đầu gối, Vân Dã đứng cách đó không xa hộ pháp cho nàng.
Trong nội cảnh, Kỳ Niệm Nhất có thể nhìn thấy rõ ràng phần sức mạnh cuối cùng của Bạch Trạch kia đã cải tạo cơ thể nàng càng thêm hoàn mỹ.
Nếu chỉ bàn về sức mạnh thể chất có lẽ toàn bộ đại lục không tìm được mấy người mạnh hơn nàng.
Nhưng kỳ lạ chính là sau khi nguồn sáng cuối cùng nhập vào trong cơ thể nàng, sau đó dần dần nén lại ngưng tụ thành một xích kim châu tinh xảo khéo léo, treo ngay trong Tử Phủ của nàng.
Kỳ Niệm Nhất cảm giác được sức mạnh của mình và Bạch Trạch cùng tăng lên, nhưng hiện tại nàng không thể biết rõ tu vi của mình đã đến giai đoạn nào, có lẽ chỉ có ngày nàng và Bạch Trạch hoàn toàn tách ra mới có thể biết rõ ràng.
Cố Diệp Phi
Điều làm nàng vui mừng chính là, ngay lúc này nàng có thể cầm cây bút vàng ở trong nội thị mà trước kia nàng vẫn không thể sử dụng.
Thiên Mệnh Thư đã trải qua thanh tẩy từ lâu và tan biến thành một tờ giấy trắng, trải ra trước mặt nàng.
Kỳ Niệm Nhất nắm chặt cây bút vàng, tim bắt đầu đập nhanh hơn.
Ánh mắt nàng có chút do dự, nhưng vẫn buông tay ngay trước khi đầu bút chạm xuống giấy.
Nàng có linh cảm, cây bút này, quyển sách này, nàng chỉ có thể viết một lần.
Cơ hội duy nhất.
Bây giờ vẫn chưa phải lúc.
Kỳ Niệm Nhất lần nữa tiến vào trạng thái tu luyện, lần này sức mạnh Bạch Trạch tràn vào trong cơ thể quá nhiều.
Nàng không những không cảm thấy lỗ hổng được lấp đầy, ngược lại cảm thấy sức mạnh quá thịnh, đến mức sắp tràn ra.
Khi mở mắt lần nữa, Vân Dã vẫn canh giữ bên cạnh nàng.
Kỳ Niệm Nhất thở ra một hơi, cảm thấy thế giới trong mắt nàng lúc này đã khác hoàn toàn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh/chuong-792.html.]
Quy tắc vạn vật vận hành trên thế gian dường như trở nên sống động trong mắt nàng, chúng như thể có sinh mệnh.
Sự tuần hoàn của linh lực trong cơ thể các sinh mệnh và linh khí chuyển động trên thế gian gần như rõ ràng trong mắt nàng, không có bất kỳ bí mật gì.
Đôi mắt nàng có thể trực tiếp nhìn thấy những căn nguyên nhất của sự vật, so với việc nhìn bằng đôi mắt trước đây, giờ đây nàng cảm thấy mình nhìn thế giới bằng cả trái tim.
Hóa ra đây mới thật sự là trên trời dưới đất, vạn sự vạn vật, không gì không biết, không gì không hiểu.
Đây mới thật sự là thần thông hoàn chỉnh của Bạch Trạch.
Đến đây, mọi chuyện rốt cục coi như viên mãn.
Chẳng biết tại sao, lúc này rõ ràng nên cảm thấy vui vẻ, nhưng Kỳ Niệm Nhất hình như nghe thấy Bạch Trạch thở dài.
Tiếng thở dài này rất ngắn, chưa hoàn chỉnh đã tiêu tan, khiến nàng bối rối.
“Ta bế quan bao lâu rồi?”
Vân Dã: “Nửa tháng, trong lúc đó Yêu Hoàng có đến thăm vài lần, thấy trạng thái của nàng liền hạ lệnh phong tỏa nơi này, bất luận kẻ nào cũng không thể tiến vào. Cơ Sướng cũng có tới tìm nàng, ta nói cho hắn biết nàng hôm nay mạnh khỏe, hắn liền tiếp tục đi tham gia đại hội thi đấu của hắn.”
Vân Dã nói đến đây đột nhiên nở nụ cười: “Nàng biết không, hôm qua Cơ Sướng đã trở thành người đứng đầu đại hội thi đấu Yêu tộc, lấy được tư cách quyết đấu với Yêu Hoàng mới nhậm chức mà hắn muốn.”
Kỳ Niệm Nhất cũng không ngạc nhiên lắm, ngược lại nói: “Nếu hắn không giành được vị trí đầu, ta mới kinh ngạc.”
“Nói thế nào cũng là linh sủng của ta, theo ta lâu như vậy, cũng đã là yêu tu Kiến Long Môn rồi, nếu ngay cả loại này thi đấu cũng thắng không được, sau này cũng đừng nói mình từng là Yêu Hoàng, quá mất mặt.”
Kỳ Niệm Nhất sửa sang lại quần áo, theo chỉ dẫn của vệ binh hoàng cung, đi đến đấu trường.
Thời điểm nàng kết thúc bế quan rất đúng lúc, đúng vào ngày Cơ Sướng quyết đấu với Hoàng Linh.
Mới vừa bước vào đấu trường, chợt nghe thấy dưới sân nghị luận sôi nổi, đều đang thảo luận trận thi đấu này.
“Nghe nói dũng sĩ chiến thắng lần này là Yêu Hoàng đời trước?”