Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên thành bảo bối của nam phụ - Chương 14

Cập nhật lúc: 2024-10-27 00:05:00
Lượt xem: 24

Cô gái tóc ngắn cảm thấy, đây quả thật là một thử thách của ông trời.

Một bên là bạn mới không nên kết bạn, một bên là món ăn mà bản thân vừa mới khen ngon, do dự ba giây, cô gái ấy khó khăn từ chối: "...không cần..."

"Mua rất nhiều." Đường Đường đưa đôi đũa cho cô ấy: "Vẫn chưa ăn đúng không."

Đổng Ngọc:...

"...Vậy tôi không khách sáo nữa."

Đường Đường bật cười, sau đó nhìn Phong Khinh Dương cùng với một nữ sinh khác: "Cùng nhau?"

Trong tiết Tiếng Anh Đường Đường nhận ra bạn cùng bàn với Đường Tâm, chính là Phong Khinh Dương.

Phong Khinh Dương nhìn cũng không thèm nhìn một cái, từ chối: "Tôi không đói!"

"Ok." Đường Đường ngồi xuống cầm một đôi đũa khác lên: "Vậy tôi ăn đây."

Phong Khinh Dương:...

Bình thường không phải nên hỏi mấy lần nữa sao? Cô chỉ hỏi một lần thì không thành tâm một tí nào cả!

Đổng Ngọc tính cách thẳng thắn, Đường Đường mời cô ấy thì cô ấy cũng không khách sáo, đối với cô ấy một bữa cơm mấy ngàn tệ cũng chẳng là gì, hôm nay Đường Đường mời, hôm khác cô ấy mời lại là được rồi.

Giữa con gái với nhau, thỉnh thoảng chỉ cần một chủ đề nhỏ thôi liền có thể nhanh chóng trò chuyện với nhau rồi, Đổng Ngọc liếc nhìn một cái, phát hiện đôi giày Đường Đường đang đi giống hệt với đôi Adidas của mình, nên thuận miệng nói đến đôi giày của bọn họ.

Vì thế chủ đề lại chuyển sang giày, trò chuyện đến một số mẫu giày của Adidas, cuối cùng không biết vì sao chủ đề lại chuyển đến em trai em gái của Đổng Ngọc.

Thời gian một buổi trưa, Đường Đường đã biết nhà của Đổng Ngọc ở đâu, trong nhà có bao nhiêu người.

Giờ nghỉ trưa kết thúc, một phòng bốn người cùng nhau đến lớp học, thỉnh thoảng có một vài học sinh đi qua, nhìn thấy Đường Đường và Phong Khinh Dương đi cùng với nhau, đều há hốc mồm kinh ngạc, đợi đến khi vào lớp, tất cả học sinh trong lớp đều không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

???Chuyện này là sao?

Đường Tâm cứng đờ người ngồi ở chỗ của mình, nhìn thấy Đổng Ngọc cùng với Đường Đường nói nói cười cười, bất an cắn môi, đợi đến khi Phong Khinh Dương đến gần, mới hỏi: " Khinh Dương... Đường Đường, chị ta...."

“Phòng của bọn tớ còn thiếu một người, cậu ta vừa hay bù vào.” Phong Khinh Dương bực bội nói.

Đường Tâm nghe xong, không khỏi siết chặt chiếc bút trong tay.

Khinh Dương, Đổng Ngọc, còn có Dương Đào, ba người họ chơi với nhau từ nhỏ, gia thế đều vô cùng tốt, cô ta bỏ ra rất nhiều công sức mới gia nhập được với hội ba người bọn họ.

Nhưng có những thứ, cho dù cô ta có nỗ lực đến như thế nào cũng vô dụng, nhà cô ta không nghèo, nhưng cũng không có dư tiền để cho cô ta ở trong phòng đắt như thế, giờ cơm trưa, cô ta cũng không có cách nào có thể giống ba người Khinh Dương tùy tiện đặt những món hàng trăm hàng nghìn để ăn.

Cô ta vẫn luôn cho rằng điều này không quan trọng, bởi vì cho dù có nữ sinh trong nhà rất nhiều tiền, thì Khinh Dương cũng không để bọn họ vào mắt mà chơi cùng, nhưng với Đường Đường thì không như vậy.

Cô ta không thể ở được ký túc xá, hiện tại lại bị Đường Đường vào ở, người mà cô ta tìm mọi cách để tiếp cận, hiện tại lại cùng Đường Đường nói nói cười cười.

Nhưng mà vẫn tốt, Đường Tâm tự an ủi bản thân, Khinh Dương vẫn rất bực mình khi nhắc đến Đường Đường.

Đường Đường trở về chỗ ngồi của mình trước ánh mắt kinh ngạc của tất cả mọi người trong lớp. Nữ sinh phía trước do dự nửa ngày, không nhịn được liền quay đầu lại hỏi Đường Đường: “Cái đó...cậu không sao chứ?”

Đường Đường nhất thời không kịp phản ứng, nữ sinh lại giải thích lại một lượt: “Chính là chuyện cậu suýt chút nữa liền bị chai nước rơi trúng.”

“À chuyện đó, không sao.” Đường Đường cười, xoay cây bút trong tay, thuận miệng hỏi: “Sao các cậu lại biết.”

“Có người đăng video lên Tieba.”

Đường Đường lấy điện thoại ra tìm kiếm Tieba của trường Trung học trực thuộc Đại học thành phố: “Tieba, là cái này đúng không?”

Nữ sinh không ngờ rằng Đường Đường lại trực tiếp tìm kiếm như thế, vừa nghĩ đến những bài viết linh tinh trong Tieba: “Có một số người ăn nói khó nghe, cậu vẫn nên đừng xem....”

Đường Đường vừa vào Tieba, liền nhìn thấy bài đăng hot nhất, chính là video cô bị chai nước rơi trúng.

Đường Đường bấm tải video xuống, sau đó cất điện thoại đi, nhìn nữ sinh ngồi bàn trên cười: “Có thể đoán được đại khái nội dung nên không xem nữa.”

Nữ sinh sửng sốt một lúc, mới phản ứng lại.

Ngày trước Đường Đường bị toàn bộ cõi mạng mắng chửi, lúc đó trên Weibo mắng chửi càng khó nghe hơn trên Tieba nhiều, vì thế cô mới nói có thể đoán được đại khái nội dung.

Những lời nói này cô ấy nhìn thấy đều cảm thấy rất khó nghe, bản thân Đường Đường nhìn thấy thì không biết sẽ có tâm trạng gì, nữ sinh kia đột nhiên cảm thấy có chút khó chịu.

Đợi khi nữ sinh quay lên, Đường Đường lấy điện thoại mở cái video vừa tải xuống kia, video được quay khá là hoàn chỉnh, từ lúc khi Đường Đường suýt bị ném trúng, cho đến khi Đường Đường không muốn truy cứu chuyện này, đều được quay lại.

Cái video này ảnh hưởng không tốt tới trường học, đặc biệt Đường Đường còn là người của công chúng độ nhận diện rất lớn, vì thế cái video này không biết sẽ bị xóa đi vào lúc nào.

Sau một tiết, Đường Đường lại mở Tieba ra, quả nhiên đúng như cô dự đoán, bài đăng đó đã bị xóa, ở trên Tieba cũng không tìm thấy video đó nữa.

Sau khi học xong ba tiết buổi chiều, những học sinh ở nội trú thì buổi tối còn có tiết tự học, còn những học sinh khác có thể tan học rồi, Đường Đường ra khỏi lớp, liền nhìn thấy anh đẹp trai hôm nay đưa cô đến đây lại đang đứng ở cửa.

Phong Khinh Dương vừa nhìn thấy Phong Thiên Dương, nhất thời thấy ngứa tay, Phong Thiên Dương căn bản không quan tâm chị ruột này, từ sáng tới giờ cứ lạnh lùng, tự nhiên lại nói chuyện thân thiết với Đường Đường.

“Nhà chị ở đâu, nếu như thuận đường tôi có thể đưa chị về một đoạn.”

“Ài thật thuận đường nha, lại còn khá gần, tài xế nhà tôi đến rồi, hay là chị...”

“Không cần đâu, cảm ơn.” Đường Đường lịch sự từ chối: “Có người đến đón tôi rồi.”

Lúc này Phong Thiên Dương mới nhìn thấy một chiếc Bentley màu đen đỗ cách đó mười mét, Đường Đường nói tạm biệt, rồi lên xe.

Mãi cho đến khi xe chạy đi, Phong Thiên Dương mới phản ứng lại, rồi tự lẩm nhẩm: “Cái xe này sao nhìn quen thế nhỉ.”

5h20 Đường Đường tan học, về đến nhà là 5h50, Minh Thiếu Diễm vẫn chưa về nhà. Dì Trình từ trong bếp chạy ra, ân cần hỏi cô hôm nay đến trường như thế nào.

“Khá tốt ạ.” Đường Đường theo dì Trình vào phòng bếp: “Thầy cô giảng bài rất hay, không khí học tập cũng rất tốt.”

Dì Trình vội vàng gật đầu: “Vậy là đúng rồi, không phải ai cũng có thể vào được trường đó đâu, nhanh đi thay quần áo đi, đợi chú nhỏ của con về là có thể ăn tối được rồi.”

Đường Đường lên phòng ngủ, Jason đã giúp cô mang đồng phục về đây, dì Trình đã giặt, rồi cất vào tủ cho cô, Đường Đường thay một bộ quần áo thoải mái, vừa xuống tầng thì vừa hay Minh Thiếu Diễm cũng trở về.

“Chú nhỏ.” Đường Đường chủ động chào hỏi.

“Ừm.” Minh Thiếu Diễm gật đầu, cởi áo khoác đưa cho dì Trình: “Đi học thấy thế nào?”

“Khá tốt ạ.” Đường Đường đem lời vừa nói với dì Trình nói lại với Minh Thiếu Diễm lần nữa, nhưng mà nói xong lại bổ sung thêm một câu khác: “Chỉ là trên lớp có một số chỗ không theo kịp.”

Minh Thiếu Diễm nhớ lại chuyện khi Jason quay trở về nói với hắn, đôi mắt trở nên lạnh lùng, nhưng Đường Đường không nói, Minh Thiếu Diễm cũng không hỏi, mà là tiếp lời Đường Đường: “Cháu đã quá lâu không đi học, không theo kịp cũng là chuyện bình thường, nếu như thực sự không được thì thuê gia sư về nhà kèm 1:1.”

Đường Đường có chút bất ngờ, không ngờ rằng lần này Minh Thiếu Diễm lại không chế giễu cô, cô mỉm cười: “Cảm ơn chú nhỏ.”

“Người nhà với nhau cảm ơn cái gì.” Minh Thiếu Diễm nhàn nhạt mở miệng: “Cháu không có chuyện gì khác muốn nói với tôi sao?”

“...có.” Đường Đường giả vờ khó nói, một lúc sau mới mở miệng: “Hôm nay các bạn trong lớp có chút không thân thiện.”

Chuyện này Jason nhất định đã nói cho Minh Thiếu Diễm rồi, cho nên Đường Đường vẫn luôn đợi Minh Thiếu Diễm chủ động hỏi, mà không phải là cô chủ động nói, hiên tại Minh Thiếu Diễm đã hỏi, Đường Đường liền thay thành vẻ mặt thất vọng, kể lại những chuyện xảy ra ngày hôm nay cho hắn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/xuyen-thanh-bao-boi-cua-nam-phu/chuong-14.html.]

Minh Thiếu Diễm vẫn luôn yên lặng lắng nghe, đợi đến khi Đường Đường nói xong, mới mở miệng: “Cháu có dự định gì.”

“Cháu thấy rằng.” Đường Đường nói: “Cháu bây giờ cần một người đại diện.”

“...”

“8 giờ sẽ có người gọi điện cho cháu.”

“Ai thế ạ?” Đường Đường rõ ràng biết hết nhưng lại giả ngốc.

“Người đại diện của cháu.”

“Dana.”

“Sao thế.” Minh Thiếu Diễm ngẩng đầu lên: “Không hài lòng?”

“Không có.” Đường Đường lắc đầu: “Chỉ là có chút kinh ngạc.”

Đúng thật là Đường Đường có chút bất ngờ.

Dana đúng là rất giỏi, nhưng cô ấy cũng là người đại diện của Bách Thần.

Dựa theo những chuyện lùm xùm giữa Đường Đường và Bách Thần trước đây, Bách Thần khẳng định là sẽ nghĩ nhiều.

Nhưng mà trong sách lại đánh giá cao thủ đoạn của người phụ nữ này trong giới giải trí, danh hiệu người đại diện kim bài không phải nói quá, khiến Đường Đường có chút xao động.

Một người đại diện tốt, có lúc có thể quyết định được số phận của một người nghệ sĩ, so sánh hai cái này với nhau, Đường Đường nghĩ thông rồi, so với tương lai tốt đẹp thì Bách Thần tính là cái gì!

Hơn nữa cô của hiện tại, cần nhất chính là một người có hành động quyết đoán như Dana, giúp cô thay đổi hình ảnh.

“Cảm ơn chú nhỏ.” Đường Đường nhìn thời gian, sắp 8 giờ rồi: “Vậy cháu lên tầng trước đây.”

Minh Thiếu Diễm nhìn dáng vẻ vui mừng của Đường Đường, lại có chút hối hận, Đường Đường vừa lên tầng, hắn lập tức gọi cho Dana một cuộc điện thoại, cảnh cáo Dana vài câu nữa mới yên tâm:

“Được rồi, cô gọi điện cho nó đi.”

Dana:...

Đúng 8 giờ, Dana gọi điện thoại tới.

Không hổ danh là người mà Minh Thiếu Diễm đánh giá cao, Dana nói chuyện không dài dòng, sau khi giới thiệu đơn giản về bản thân, liền bắt đầu nói với Đường Đường về kế hoạch của mình.

Hôm nay Dana quả thực là bị dọa một chút, boss nói để cô ấy dẫn dắt một người, lúc đó Dana không nghĩ gì nhiều mà đáp ứng luôn, kết quả là Minh Thiếu Diễm nói với cô rằng người này chính là Đường Đường.

Nhưng còn không đợi cô ấy hỏi, Minh Thiếu Diễm liền chặn hết mọi thắc mắc của cô ấy chỉ bằng một câu:

“Nó là cháu gái của tôi.” Nói xong còn bổ sung thêm một câu: “Ruột.”

Dana:...

Minh Thiếu Diễm ném Đường Đường vào trong tay cô ấy, nhưng lại liên tục dặn dò rằng không để cho Đường Đường gặp Bách Thần! Vừa nãy không biết bị làm sao, lại nhắc lại lần nữa!

Nếu như đã không muốn cho bọn họ gặp nhau thì đừng đưa cho cô ấy a! Đáng tiếc, lời này cô ấy không dám nói với Minh Thiếu Diễm, Dana chỉ có thể trong thời gian nhanh nhất để lập kế hoạch tẩy trắng cho Đường Đường, sau khi làm xong thì lập tức gọi cho Đường Đường.

Cô gái tên Đường Đường này, vô cùng xinh đẹp, cô ấy cũng từng có ý định đào cô về dưới trướng mình, nhưng sau một loạt hành động của Đường Đường, khiến cho cô ấy hoàn toàn từ bỏ cái ý định này.

Thật là không có não.

Dana đã chuẩn bị sẵn sàng để ứng phó với sự càn quấy của Đường Đường, liền gọi điện thoại cho Đường Đường!

10 phút sau, Dana đã nhanh chóng hoàn thành cuộc nói chuyện lần đầu tiên với Đường Đường, so với lúc ký hợp đồng với Bách Thần còn suôn sẻ hơn.

Dana: Cái người lí luận rõ ràng này, lại còn biết suy một ra ba thật sự là Đường Đường?

Thuận lợi đến mức khiến cô ấy có chút mơ hồ.

Còn Đường Đường bên này, sau cuộc gọi ấy thì càng hài lòng hơn, Dana định dùng cách thể hiện sự yếu đuối để đổi lấy sự thương cảm, điều này cùng giống với ý định trước kia của cô.

“Tôi đã bắt đầu đi điều tra di chúc của cha nuôi cô, rất nhanh thôi sẽ có kết quả.” Dana nói: “Trước khi có kết quả điều tra, tôi hi vọng mấy ngày này cô có thể yếu đuối một chút, như vậy thì đợi đến ngày thanh minh hiệu quả sẽ càng rõ ràng hơn.”

Chính là đạo lí này, Đường Đường gật đầu.

Nếu không ngày hôm nay khi bị ném chai nước vào người, cô tại sao lại nhẫn nhịn chứ?

“Tôi gửi cho chị một đoạn video, chắc là sẽ có một chút ích.”

Sau khi cúp điện thoại, Đường Đường liền gửi video cô bị ném chai nước vào người cho Dana.

Dana ở bên kia, sau khi xem xong đoạn video thì trầm mặc nửa phút.

Cái này đâu phải chỉ có một chút ích, mà là rất có ích!

Đường Đường này... Dana không nhìn rõ, cô ấy lúc trước vẫn luôn nghĩ rằng người này không có não, nhưng hôm nay sau khi nói chuyện xong còn gửi cho cô ấy cái video này, Đường Đường này không có não chỗ nào chứ, ngược lại còn rất thông minh ấy.

Sau cuộc điện thoại ấy, tâm trạng của Dana thay đổi 180o , lúc gọi điện cho Minh Thiếu Diễm thì toàn bộ quá trình đều cười.

Minh Thiếu Diễm cảm thấy hôm nay cấp dưới của hắn có chút không bình thường, đợi sau khi kết thúc cuộc gọi liền tiếp tục bận rộn.

Hắn rất hiếm khi mang công việc về nhà, hôm nay là trường hợp đặc biệt.

10 giờ tối, Minh Thiếu Diễm có chút buồn ngủ.

Lúc buồn ngủ thì rất muốn uống một cốc cà phê, đặc biệt là loại cà phê hắn thích nhất – Lam Sơn.

Nhưng nhớ đến tay nghề của dì Trình, Minh Thiếu Diễm liền có chút muốn từ bỏ, sau đó nhìn chằm chằm và bản hợp đồng trước mặt nửa phút, Minh Thiếu Diễm liền đi ra khỏi phòng sách.

Minh Thiếu Diễm đi xuống tầng một tìm dì Trình, dì Trình còn tưởng rằng hắn muốn tìm cái gì đó, kết quả là nghe thấy Minh Thiếu Diễm nói: “Dì Trình, dì lên tầng, kêu Đường Đường giúp tôi pha một ly cà phê.”

Dì Trình có chút khó hiểu: “Cậu tự đi không được sao?”

“...” Minh Thiếu Diễm từ chối!

Hắn trước đây còn chê tay nghề của Đường Đường, hiện tại sao có thể nói ra?

“Tôi còn có việc, lên tầng trước đây.”

Minh Thiếu Diễm xoay người liền đi, đi được hai bước như nghĩ tới điều gì, quay lại bổ sung một câu: “Không được để nó biết là tôi cố ý kêu.”

Dì Trình:...

-------

Ảnh sĩiiii!!!!!

Mọi người ơi truyện này giờ mình chỉ ra vào cuối tuần thoii nhé! Tuần sau sẽ có nhiều chương hơn nè!

Loading...