Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên thành diễn viên tuyến mười tám, nhờ vào hệ thống ăn dưa trở thành ảnh hậu - Chương 176

Cập nhật lúc: 2024-07-17 19:47:06
Lượt xem: 227

Chương 176:

Phạm Phi Hồng đứng không vững, chật vật ngã trên mặt đất.

DTV

Phạm Cảnh Dục ôm lấy Phạm Phi Tường đang khóc lớn, vẻ mặt lạnh lùng.

"Phạm Phi Hồng, cậu được lắm, đã đến nước này rồi vẫn không chịu nghe lời, ông đây không cần cậu nữa, nuôi đứa bé này cũng được, dù sao cũng đều là m.á.u mủ của tôi, không có gì khác nhau!"

Phạm Phi Hồng và Tô Nghiên kinh hãi: "Ba! Đó là con của chúng ta!!!"

Phạm Cảnh Dục lạnh lùng nói: "Nhưng theo phương diện pháp luật, nó là con của tôi!"

Phạm Phi Hồng và Tô Nghiên tức giận đến mức bả vai cũng run lên.

Chỉ có Phạm Cảnh Dục là vẫn dương dương đắc ý như cũ.

Con trai không nghe lời thì vẫn còn có cháu trai, Phạm Phi Tường còn nhỏ như vậy, ông ta không tin mình không dạy được nó!

Nhưng đúng vào lúc này, Phạm Cảnh Dục lại nghe được tiếng lòng của Lâm Trà.

[A? Phạm Cảnh Dục không cần Phạm Phi Hồng nữa mà chuyển sang nuôi Phạm Phi Tường sao?]

[Nhưng Phạm Phi Tường... ]

[Cũng đâu phải cháu nội của ông ta!]

Hiện trường yên tĩnh lạ thường.

Thậm chí Phạm Cảnh Dục còn có thể nghe được tiếng hít thở của những người xung quanh.

Ông ta có cảm giác m.á.u trên người mình cũng sắp đông lại.

Từng chữ tách ra ông ta đều hiểu, nhưng kết hợp lại với nhau, ông ta không tài nào hiểu được!

Phạm Phi Hồng là con ruột của ông ta, có giám định ADN chứng minh, Phạm Phi Tường lại là con ruột của Phạm Phi Hồng, sao lại không phải là cháu trai của ông ta? Phạm Cảnh Dục đột nhiên ý thức được điều gì đó, giận dữ nhìn về phía Tô Nghiên.

Nếu Tô Nghiên đã dám phản bội ông ta, thì cũng có thể phản bội Phạm Phi Hồng!

Con đĩ thối tha này!!!

Phạm Cảnh Dục chỉ vào Tô Nghiên chửi ầm lên: "Cô còn dám nói nó là m.á.u mủ của Phạm gia chúng ta?!"

Tô Nghiên bối rối.

Phạm Phi Hồng cũng bối rối.

Tường Tường rõ ràng là con của bọn họ, sao cô ta lại không dám nói?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/xuyen-thanh-dien-vien-tuyen-muoi-tam-nho-vao-he-thong-an-dua-tro-thanh-anh-hau/chuong-176.html.]

Tô Nghiên không phục: "Phạm Cảnh Dục, anh nói bậy bạ cái gì vậy? Tường Tường chính là con của tôi và Phi Hồng! Ngoại trừ anh và Phi Hồng, tôi không có người đàn ông nào khác, anh đừng vu khống tôi!"

Ánh mắt Phạm Cảnh Dục âm trầm: "Có hay không trong lòng cô tự hiểu rõ. Phạm Phi Hồng, cậu mở to hai mắt nhìn cho thật kỹ! Đây chính là người phụ nữ cậu một mực bênh vực đấy, cô ta cặp kè với người đàn ông khác sau lưng cậu, còn sinh con cho tên kia! Cậu còn muốn bảo vệ cô ta?"

Đầu óc Phạm Phi Hồng trống rỗng, không biết vì sao Phạm Cảnh Dục lại nói như vậy. Suy nghĩ một lát, vẫn ôm chặt Tô Nghiên.

"Suốt quãng thời gian Tô Nghiên mang thai đều là con chăm sóc cô ấy! Con không tin cô ấy sẽ phản bội con"

"Cậu!"

"Sao tôi lại sinh ra một đứa con trai vừa ngu xuẩn vừa vô dụng như cậu chứ!?"

Đám người của tổ chương trình ngồi cắn hạt dưa, vô cùng hứng thú.

Dưa này càng ăn càng thú vị nha!

Con trai cùng với mẹ kế cắm sừng ba ruột, ba ruột cũng cắm sừng mẹ kế, cuối cùng mẹ kế lại cắm sừng con trai

Mối quan hệ giữa ba người bọn họ chính là một cái bùng binh!

Lâm Trà đứng lẫn trong đám người của tổ chương trình, nhìn Phạm Cảnh Dục, lại nhìn Phạm Phi Hồng, cô có chút không hiểu thấu.

Pl

P?l

[Ông ta là đang châm ngòi ly gián Tô Nghiên và Phạm Phi Hồng, muốn để Phạm Phi Hồng cho rằng Tô Nghiên ngoại tình à?]

[Vì sao phải làm như vậy? Chỉ cần làm giám định ADN là được mà, đến lúc lời nói dối của bà ta sẽ tự sụp đổ. Phạm Phi Tường thật sự chính là con của Phạm Phi Hồng và Tô Nghiên. ]

[Phạm Cảnh Dục lại dùng biện pháp ngu ngốc như vậy để ly gián bọn họ, ông ta thật sự quá ngu xuẩn]

[Không chỉ vậy, là vừa ngu vừa xấu]

Phạm Cảnh Dục: ???

Đám người của tổ chương trình: ???

Tình huống gì đây?

Nếu Phạm Phi Tường thật sự là con của Phạm Phi Hồng, vậy thì sao lại không phải là cháu trai của Phạm Cảnh Dục?

Bọn họ không thể hiểu nổi!

Rốt cuộc vấn đề nằm ở đâu?

Phạm Cảnh Dục lại càng hoang mang hơn.

Loading...