Xuyên thành hoàng hậu độc ác - C15
Cập nhật lúc: 2024-08-02 13:51:38
Lượt xem: 404
15
Sáng sớm hôm sau, Lý Giác đến.
Hắn mặc ngọc quan đai vàng cùng tối hôm qua chán chường một trời một vực.
Ta vẫn không tiện đứng dậy, hắn dứt khoát an vị trên giường mỹ nhân kia, bắt đầu gióng trống khua chiêng điều tra.
Bất quá là g.i.ế.c gà dọa khỉ, ta cùng hắn là được.
Người đầu tiên được đưa lên chính là Bạch Chỉ hốc mắt đỏ bừng nhưng thần sắc không che giấu hận ý cùng ba thái giám lúc ấy nâng vai liễn.
Tại sao lại là ba?
Hoạn quan vì bị mèo tấn công mà té ngã đã không chịu nổi cực hình, mất mạng trong bạo thất.
Bạch Chỉ dùng ánh mắt phẫn hận nhìn ta, một mực chắc chắn con mèo kia cả người trắng như tuyết, giống bánh bao như đúc, hơn nữa trước đó không có động tĩnh , đoàn người bọn họ tới mới đột nhiên tập kích thái giám , nhất định là đã lên kế hoạch trước.
Ba thái giám kia cũng chỉ run rẩy đáp lại Bạch Chỉ, muốn bọn họ nói riêng tình hình đêm đó, cũng nói không tỉ mỉ, bên nào cũng không chịu đắc tội.
Ta cười lạnh, An ma ma đã thay ta cãi lại: "Vị cô nương này nói sai rồi. Mèo trắng không phải vật hiếm lạ gì, lại càng không phải độc hữu của Phượng Tảo cung. Trong một số cung uyển hoang phế đã lâu, lại thường xuyên có mèo hoang lui tới, tính tình chúng nó cổ quái, đêm đó có lẽ là đi nhầm đường, lại bị người ta dọa sợ, cuồng tính đại phát mới tập kích hoạn quan kia. Dùng lời này, liền kết luận là Phượng Tảo cung hãm hại quý phi nương nương, không khỏi quá võ đoán."
Truyện được đăng duy nhất trê. Monkey trên những kenh khác là giả mạo!
Lý Giác không nói một lời, chỉ thờ ơ lạnh nhạt. Bạch Chỉ còn nói: "Nghe nói hoàng hậu cố ý phái một thái giám đi chăn nuôi con mèo kia, nô tỳ cả gan, muốn mời vị đại nhân kia đến nói một chút, con mèo kia ngày thường tính tình như thế nào, lại như thế nào không thấy.”
Nói "cả gan", trên thực tế lá gan cũng không nhỏ.
Nàng vừa mở miệng, Lý Giác khẳng định cũng muốn gọi Hứa Vân Tiêu tới.
Quả nhiên, dưới sự ra hiệu của Lý Giác, Trần Giản Ngôn trong chốc lát đã mang người đến. Không cần hỏi, ta cũng biết Hứa Vân Tiêu sẽ nói cái gì, đơn giản là ngày đó đối với ta một bộ lý do thoái thác mà thôi.
Nhưng không nghĩ tới, Hứa Vân Tiêu lại hành đại lễ với Lý Giác, dùng giọng điệu trịnh trọng mà cung kính nói: "Khởi bẩm bệ hạ, chuyện mèo hoàng hậu sai thần nuôi mất tích có ẩn tình khác."
Lý Giác lập tức ngồi thẳng dậy, trong mắt b.ắ.n ra ánh sáng nghiêm khắc, lạnh giọng gọi hắn theo thực chiêu.
Hứa Vân Tiêu từ đầu đến cuối không nhìn ta, đem chuyện xưa kể thành một phiên bản ta chưa từng nghe nói qua:
"Hoàng hậu nương nương lệnh cho thần chăn nuôi bánh bao, thần tận tâm tận lực, chỉ là nó ngoài ý muốn lạc đường, thần cảm thấy thẹn với nương nương. Cho nên, sau khi cung nhân Phượng Tảo cung đình chỉ tìm kiếm bánh bao, thần vẫn âm thầm tìm kiếm. Không nghĩ tới, nó không phải lạc đường ngoài ý muốn, mà là có người cố ý gây ra."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/xuyen-thanh-hoang-hau-doc-ac/c15.html.]
Người trong phòng đều nín thở ngưng thần, chờ hắn nói tiếp.
Tim ta gần như nhảy lên tận cổ họng.
"Mấy ngày trước lúc hoàng hôn, thần đang tìm kiếm bánh bao trên một con đường nhỏ vắng vẻ trong cung, bỗng nhiên nghe được có cung nhân đang xì xào bàn tán. Thần vốn định tránh đi, không ngờ, theo như lời hai cung nhân này, lại có liên quan đến bánh bao!"
“Một cung nhân nói, không nghĩ tới con mèo kia khó bắt như vậy, nàng ở Phượng Tảo cung làm chuyện lâu như vậy, mèo kia vẫn không cho nàng tới gần, may mà nàng tìm cái cớ đem thần chi khai, tiếp nhận cơm ăn của mèo kia một lần, mới có thể hạ dược đem nó mang ra. “
“Một cung nhân khác đầu tiên là khen nàng thông minh, lại khen vòng tay quý phi nương nương thưởng cho nàng chất lượng tốt, cuối cùng lại hỏi quý phi nương nương muốn mèo của hoàng hậu làm gì. Lúc trước cung nhân kia nói, nàng cũng không biết, chỉ là quý phi nương nương vẫn bảo nàng làm việc ở Phượng Tảo cung, không nên lộ ra dấu vết. Nói xong, cung nhân kia lại nhờ một người khác đem tiền tiết kiệm của nàng đi qua một thái giám thu mua đưa đến trong nhà ngoài cung, hai người này lại nói một hồi mới tách ra. “
Hứa Vân Tiêu nói xong câu cuối cùng, lần nữa lấy đầu chạm đất, lấy một loại cung kính ta chưa từng thấy qua nói với Lý Giác:
"Bệ hạ, thần tự biết phụ sự ủy thác của nương nương, đáng chết.Vốn định ngày đó sẽ báo việc này cho nương nương. Nhưng nương nương ngày đó sinh ra tiểu hoàng tử, Phượng Tảo cung nhiều người bận rộn, thần ngay cả cơ hội gặp nương nương cũng không có. Hôm nay bệ hạ triệu thần hỏi việc này, thần không dám không nói thật. Mong bệ hạ cùng nương nương thứ tội. “
Lời nói của hắn giống như một tảng đá đập vào mặt hồ yên tĩnh, trong khoảnh khắc liền dẫn tới vô số gợn sóng.
“Bệ hạ, nô tỳ hầu hạ nương nương không lúc nào là không ở bên cạnh, nương nương chưa bao giờ làm việc này!”
Ba thái giám nâng vai liễn kia đem thân thể đang quỳ của mình co rụt lại, nghĩ là đang lo lắng mình còn sống đi ra Phượng Tảo Cung hay không.
An ma ma cũng lên tiếng lần nữa: "Bệ hạ, trước đó vài ngày hắn quả thật muốn gặp Hoàng hậu nương nương, lão nô đều lấy lý do nương nương không khỏe từ chối."
Lý Giác gắt gao nhìn chằm chằm Hứa Vân Tiêu, dùng một loại thanh âm bao hàm uy h.i.ế.p cùng tức giận hỏi hắn:
"Vu hãm chủ tử là trọng tội, ngươi có chứng cứ không?"
Hứa Vân Tiêu thập phần trấn định: "Thần không có chứng cớ, nhưng thần nhớ mang máng, lúc trước tiếp nhận cơm bánh bao chỉ có một người, đó là cung nữ Thải Thanh của Phượng Tảo cung, bệ hạ triệu nàng tới đây, nhất định có thể biết được chân tướng."
Ta nghe được quả thực như lọt vào trong sương mù, trực giác nói cho ta biết, Thẩm Oánh Oánh sẽ không chủ động tới trêu chọc mèo của ta, một con mèo thôi, có cái gì tốt Tính toán gì sao?
Nhưng Hứa Vân Tiêu nói cũng không giống như là giả, đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?
Lý Giác đột nhiên quay đầu nhìn ta, chậm rãi mở miệng: "Hoàng hậu cho rằng, nên như thế nào đây?"
Ta nói: "Nếu Hứa Vân Tiêu đã nói như vậy, vậy để cho Thải Thanh kia nói một chút đi."
Lý Giác khoát tay áo, lập tức có người đi.