XUYÊN THÀNH MẸ KẾ NÀNG BẠCH TUYẾT - Chương 1
Cập nhật lúc: 2024-10-18 16:33:38
Lượt xem: 1,070
Ta xuyên thành mẹ kế của Bạch Tuyết, ngày nào cũng phải đối thoại với cái gương.
Ta hỏi Ma kính: "Trên đời này ai là người đẹp nhất?"
Ma kính im lặng một hồi: "Là Bạch Tuyết.jpg."
Ánh mắt ta sáng lên: "Đúng rồi, chính là cô ta, tiếp tục gửi ảnh cho ta xem!"
"Tắm rửa thì đừng có che, toàn con gái với nhau sợ gì?"
1
"Ma kính Ma kính hãy nói cho ta biết, trên đời này ai là người đẹp nhất?"
Ma kính do dự hồi lâu, phun ra bốn chữ: "Là Bạch Tuyết."
Ngày nào ta cũng phải trò chuyện với cái gương như thế này.
Bởi vì ta xuyên không thành mẹ kế của Bạch Tuyết, mụ phù thủy già bán táo độc đó.
Ta xoa xoa tay, cười hề hề.
"Có ảnh không?"
Giọng Ma kính có chút bực bội: "Ngươi đừng có quá đáng!"
Ta vênh mặt lên: "Ngươi đã nói Bạch Tuyết là đẹp nhất rồi, tại sao ta lại không được xem? Gửi ảnh đây! Không có thì chụp ngay!"
Ma kính ấp úng gửi ảnh.
Mắt to hai mí, da trắng tóc đen, chậc chậc, đại mỹ nhân!
Ánh mắt ta sáng lên: "Đúng rồi, chính là cô ta, tiếp tục gửi ảnh cho ta xem!"
"Gửi thêm video nữa! Tắm rửa cũng được!"
Ma kính vừa phẫn nộ vừa tủi nhục, hét lớn một tiếng: "Cút!"
Sau đó offline, gọi thế nào cũng không phản ứng.
Tâm lý yếu đuối như vậy, làm sao làm Ma kính được!
...
Như ngươi đã thấy, ta là Vương hậu.
Trong truyện cổ tích, Quốc vương đã biến mất từ lâu, trong lâu đài, chỉ có ta và Bạch Tuyết.
Nhiệm vụ hàng ngày của ta là đi hỏi Ma kính.
Ai đẹp nhất.
Sau đó thưởng thức ảnh của Bạch Tuyết.
Lúc đầu Ma kính còn cố gắng mê hoặc ta.
"Hãy nhìn xem, nàng ấy thật xinh đẹp! Vương hậu của ta ơi, nếu trên đời này không có Bạch Tuyết, người chính là người đẹp nhất."
Ta khịt mũi coi thường: "Cái rắm nhà ngươi ấy!
"Lần trước ta dự tiệc đã thấy rồi, mẹ kế của Lọ Lem xinh đẹp lắm!"
Ta vỗ vào Ma kính một cái: "Cho ta xem mẹ kế của Lọ Lem đi! Người đó ta cũng thích."
Ma kính rất tự kỷ.
Nó không hiểu vấn đề nằm ở đâu.
"Ngươi không ghen tị với Bạch Tuyết sao?"
"Tại sao ta phải ghen tị với cô ta?"
"Bởi vì nàng ấy xinh đẹp!"
"Ồ, vậy ngươi gửi thêm cho ta hai tấm ảnh nữa để ta xem xem đẹp đến mức nào, đừng có che nhé!"
2
Ma kính bị ta làm tổn thương sâu sắc, hai ngày không bật nguồn.
Ta nhàn rỗi không có việc gì làm, liền dẫn Bạch Tuyết đi biển lướt sóng.
Công chúa mặc váy áo lộng lẫy, dáng vẻ tao nhã, giống như một bức tượng xinh đẹp.
"Mẫu hậu."
Ta cúi đầu nhìn bộ đồ lướt sóng trên người mình: "Con mặc váy đi biển?"
Bạch Tuyết rất khó hiểu: "Con có thể không mặc sao?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/xuyen-thanh-me-ke-nang-bach-tuyet/chuong-1.html.]
"Họ nói con là công chúa, phải luôn giữ dáng vẻ của một công chúa."
"Không, con có thể làm bất cứ điều gì con muốn, trở thành người mà con muốn trở thành."
Cô do dự một lúc, dưới ánh mắt động viên của ta, quay người đi thay quần áo.
Ma kính trên tường uể oải nói: "Người làm như vậy là không đúng, Hoàng tử không thích công chúa như vậy."
"Quan tâm hắn thích cái gì làm gì?"
...
Sóng biển vỗ về, Bạch Tuyết chơi rất vui vẻ, ta cũng rất vui vẻ.
Ở đằng xa, một con sóng kỳ lạ trôi tới.
Ta nhìn đi nhìn lại, hình như có người trên con sóng đó.
Anan
Nhìn kỹ lại thì đúng là người thật!
Một người đàn ông bị đẩy lên bờ, phía sau hắn, nàng tiên cá tóc đỏ ló đầu ra.
Ồ!
Ta biết rồi, nàng tiên cá.
Ta không để ý đến vị hoàng tử đang bất tỉnh, chào hỏi nàng tiên cá.
"Chào, -!"
Nàng tiên cá có chút ngại ngùng, co rúm trong nước không nói gì.
Ta thử tiến lên phía trước.
Cuối cùng cô ấy cũng lên tiếng: "Xin chào, Vương hậu xinh đẹp."
...
Ta đưa nàng tiên cá lên bờ.
Trên bãi biển, đuôi cá của cô ấy tỏa ra ánh sáng năm màu, mái tóc dài óng ả như lụa.
Ồ! Cô ấy xinh đẹp như Bạch Tuyết.
"Người không sợ đuôi của ta sao?"
"Tại sao phải sợ, nó rất đẹp mà!"
Nàng tiên cá rất khó hiểu: "Nhưng mà, phù thủy nói, hoàng tử chỉ thích những cô gái có đôi chân đẹp."
Câu này ta nghe phát ngán rồi.
"Quan tâm hắn thích cái gì làm gì?"
Nàng tiên cá do dự nhìn về phía hoàng tử.
Lúc này, ta mới hơi giống mẹ kế độc ác.
"Tại sao con lại thích Hoàng tử?"
"Bởi vì chàng rất dịu dàng."
"Làm sao con biết chàng dịu dàng, chàng đã nói chuyện với con chưa? Chưa đúng không!"
"Chàng đối xử dịu dàng với tất cả mọi người, vậy thì không phải là dịu dàng."
Nàng tiên cá vẫn còn mơ hồ, lúc này, Hoàng tử mở mắt ra, vừa nhìn đã thấy Bạch Tuyết.
Hắn thâm tình nhìn Bạch Tuyết: "Công chúa xinh đẹp, cảm ơn nàng đã cứu ta!"
Nàng tiên cá sững người, ta cười ha hả:
"Thấy chưa, hắn là kẻ không nhận ra ân nhân cứu mạng mình, căn bản không đáng để thích!"
3
Hoàng tử rất bối rối.
Hắn không hiểu tại sao ba người phụ nữ có mặt đều phớt lờ hắn.
Nhưng hắn vẫn khăng khăng cho rằng, người cứu mình nhất định là một công chúa.
Hoàng tử ngồi dậy, tràn đầy năng lượng: "Công chúa xinh đẹp, ta có thể mời nàng đến lâu đài của ta không?"
Ta vỗ một cái vào hắn.
Đẳng cấp gì mà dám tán tỉnh phụ nữ trước mặt ta?
"Ngươi mặt dày vừa thôi, mới gặp đã bảo người ta về nhà với ngươi."