Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

XUYÊN THÀNH MẸ KẾ NÀNG BẠCH TUYẾT - Chương 2

Cập nhật lúc: 2024-10-18 16:34:04
Lượt xem: 1,211

Hoàng tử cố gắng giải thích: "Vương hậu, người đang ghen tị với sắc đẹp của công chúa sao?"

Nhìn cái miệng heo của hắn nói năng hàm hồ, ta tức không chịu được.

Tay ngứa, muốn cho hắn thêm một bạt tai nữa.

"Ta ghen tị cái đầu nhà ngươi!”

"Ta ghen tị với bà cố nội của ngươi, ta muốn làm ông cố của ngươi!"

Ta xuyên không đến đây, không phải để nghe Hoàng tử nói nhảm với ta.

Trong lúc nói chuyện, nàng tiên cá đã lặn xuống biển, trốn sau rạn san hô, chỉ lộ ra đôi mắt.

Ta xách Hoàng tử lên, mặc cho hắn kêu la, ấn đầu hắn xuống nước.

"Thấy chưa? Đây mới là ân nhân cứu mạng ngươi!"

Hoàng tử như con ngỗng ướt sũng, lắp bắp:

"Tại, tại sao lại có người cá!"

"Ngươi ở gần biển mà còn lắm chuyện thế?"

Ta chỉ vào nàng tiên cá: "Cô ấy vừa mới đưa ngươi lên đó, ta và Bạch Tuyết đều thấy."

Hoàng tử như bị đơ não, nhìn qua nhìn lại giữa Bạch Tuyết và nàng tiên cá.

Sau đó, hắn chợt hiểu ra:

"Ta hiểu rồi!"

Hắn đưa tay chỉ vào Bạch Tuyết: "Nàng yêu ta, cho nên mới muốn giả vờ là người cứu ta!"

Ta: ?

Hắn vẫn tiếp tục nói nhảm, vẻ mặt dương dương tự đắc: "Công chúa nào cũng muốn gả cho Hoàng tử, nàng muốn gả cho ta."

"Tuy rằng nàng đã nói dối, nhưng ta có thể tha thứ cho nàng"

Ta đá hắn xuống nước một cái, đây chẳng phải là trai đểu chính hiệu sao!

4

Sau khi từ biệt nàng tiên cá, trên đường về Bạch Tuyết cứ ủ rũ.

Ta hỏi cô làm sao vậy.

Cô ấy nói: "Mẫu hậu, con không hiểu.”

"Họ nói với con rằng, một công chúa chỉ có gả cho Hoàng tử mới là thành công.”

"Nhưng con không thích Hoàng tử đó."

Ta mỉm cười, quả nhiên phải tận mắt chứng kiến ​​mới có tác dụng.

Không ai sinh ra đã là kẻ si tình, nếu có thì chắc chắn là đã bị tẩy não rồi.

"Con là công chúa, là con gái của Quốc vương, con có rất nhiều lựa chọn, không nhất thiết phải gả cho Hoàng tử mới được.”

"Con có thể không kết hôn mãi mãi được không?”

"Chỉ cần con muốn, con có thể."

Bạch Tuyết chìm vào trầm tư.

"Ngay cả khi không gả cho Hoàng tử, con vẫn có thể trở thành một công chúa xứng đáng sao?"

Ta gật đầu: "Tất nhiên là được rồi, bảo bối của ta!

"Con xinh đẹp, lương thiện, cao quý, con không chỉ có thể trở thành một công chúa xứng đáng.”

"Chỉ cần con muốn, con còn có thể trở thành một nữ chiến binh xứng đáng, một nữ hoàng bệ hạ xứng đáng.”

"Cuộc sống có rất nhiều lựa chọn, ai nói với con rằng, chỉ cần kết hôn mới được coi là thành công chứ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/xuyen-thanh-me-ke-nang-bach-tuyet/chuong-2.html.]

Ma kính trên tường uể oải nói: "Ngươi đang gây rối à!”

"Nếu công chúa không gả cho Hoàng tử, nàng còn là công chúa gì nữa!"

Ta liếc nhìn cái gương, lạnh lùng nói: "Đừng để ta tát ngươi vào lúc đang vui vẻ như thế này."

Cái gương im bặt.

Dù sao thì đây cũng không phải là lần đầu tiên ta ném nó vào lò sưởi.

Công chúa vốn dĩ là công chúa, có Hoàng tử hay không, cô ấy vẫn là công chúa.

5

Ma kính ủ rũ một lúc, lại bắt đầu nói xàm.

"Ta nói cho ngươi biết, ngươi làm như vậy là vô ích."

"Dù ngươi có cố gắng thế nào, cuối cùng công chúa cũng sẽ gả cho hoàng tử."

"Thế giới này chính là như vậy."

Ta ném nó vào lò sưởi, để nó tự kiểm điểm trong lửa.

Thật sự là rùa bò đi học, nhịn không được cười.

Ta xuyên không đến đây, không phải để nghe nó nói nhăng nói nói cuội.

Mặc dù vậy, Ma kính vẫn đang cay cú: "Dù sao thì ngươi sẽ biết, vô ích thôi, công chúa nhất định sẽ gả cho hoàng tử và sống hạnh phúc mãi mãi."

...

Ma kính nói đúng, không chỉ đúng mà còn rất vô lý.

Anan

Ngày hôm sau, Quốc vương vốn đã offline xuất hiện.

Hóa ra ta không phải góa phụ, ta chỉ là hôn nhân kiểu vợ chồng ly thân, nhưng ông ta không c.h.ế.t thật, ông ta chỉ đi xa.

Nhìn lâu đài của ta, con gái của ta, tài sản vàng bạc của ta.

Lại nhìn lão già này đột nhiên quay về.

Ta chợt cảm thấy, ông ta thực ra có thể c.h.ế.t quách đi được rồi.

Quốc vương cười rất hiền từ, bước đến trước mặt ta và Bạch Tuyết.

"Vợ yêu quý của ta, con gái yêu quý của ta."

Ta rất mất kiên nhẫn: "Có rắm thì mau thả!"

Quốc vương như đã được lập trình sẵn, không hề dừng lại vì lời nói lạnh lùng của ta.

"Ta sắp đi xa, khi trở về, hai người muốn quà gì?"

Cảnh tượng này có chút quen thuộc.

Ta không lên tiếng, Bạch Tuyết bên cạnh mỉm cười với phụ thân:

"Phụ vương, hãy mang về cho con một bông hồng."

Ta hiểu rồi!

Đây là ghép nối, vì để hoàn thành kết thúc cổ tích, trực tiếp ghép ta vào Người đẹp và Quái vật.

Ma kính thì thầm sau lưng ta: "Câu chuyện nhất định sẽ xảy ra, trong truyện cổ tích, công chúa cuối cùng sẽ gặp được hoàng tử!"

Ta mỉm cười nhìn Ma kính, nhìn đến mức nó bắt đầu giả chết.

Ai nói cốt truyện nhất định không thể thay đổi chứ?

Ít nhất, nàng tiên cá không còn si mê Hoàng tử nữa, đúng không?

Ta nhất quyết không đi theo cốt truyện, không có cách nào, con người ta không chịu được việc gì bẩn mắt cả.

Tại sao các công chúa đại mỹ nhân của ta, chỉ có thể là vật sở hữu của Hoàng tử?

Loading...