Xuyên Thành Mèo Con Trong Lòng Ma Tôn Phản Diện - Chương 3
Cập nhật lúc: 2024-09-02 10:41:32
Lượt xem: 11
Thi Miểu bị hai vị ma sứ Ma Tộc này dẫn đến dưới chân núi Hắc Vụ Sơn.
Ở đây có không ít ma binh canh giữ, đội ngũ chỉnh tề có trật tự.
Hai vị ma sứ có địa vị rất cao, khi thấy họ, ma binh đều cung kính hành lễ.
“Tả lệnh sứ, lần này lại mang sủng vật gì về cho Ma Tôn thế?”
Một ma nhân đứng đầu hỏi.
Nữ ma sứ vén rèm vải lên, “Một con mèo ở Nhân Tộc.”
Ma nhân kinh ngạc, hỏi: “Con mèo ở Nhân Tộc này có thể sống sót ở Ma Giới ư?”
Nữ ma sứ: “Dù sao cũng là để Tôn chủ tiêu khiển, c.h.ế.t rồi mua thêm một con nữa là được.”
Thi Miểu: “...”
Mạng của mèo con không phải cũng là mạng à!
Nói xong nàng ấy đưa lồng sắt về phía trước, “Đưa con mèo này đi tắm rửa sạch sẽ trước đi, lát nữa đưa đến Ma điện.”
“Vâng.”
Ma Cung chia thành ba phần thượng, trung, hạ, trên cùng đương nhiên là tẩm điện của Ma Tôn, tầng trung và dưới là nơi thị nữ thị vệ trong Ma Cung sinh hoạt hàng ngày.
Đương nhiên nếu không được Ma Tôn cho phép, các ma sứ không thể tự tiện tiến vào tầng cao nhất.
Ma nhân tiếp nhận lồng sắt, đi tới chỗ hậu vệ ở tầng thứ nhất.
Người hầu hạ Thi Miểu tắm rửa là hai thị nữ Ma tộc khoảng hai mươi tuổi, thống nhất mặc váy dài màu đen.
Trên đường đi tới đây, Thi Miểu đã cẩn thận quan sát Ma Điện.
Điêu khắc tinh xảo, mái vòm bay bổng, vừa hùng vĩ lại trang nhã.
Xem ra chủ nhân thứ ba của nàng là một ông chủ giàu có.
Hai thị nữ Ma tộc vừa tắm rửa cho Thi Miểu, vừa tán gẫu.
“Cũng không biết con mèo này có thể sống bao lâu, ta còn nhớ rõ con linh xà lần trước, chưa được hai ngày đã c.h.ế.t rồi, haizz, c.h.ế.t thật thảm. Lúc bị đưa ra, da rắn cũng không còn, m.á.u chảy đầm đìa.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/xuyen-thanh-meo-con-trong-long-ma-ton-phan-dien/chuong-3.html.]
“Con linh xà kia c.h.ế.t như thế nào?”
“Hình như nó chọc Ma Tôn không vui, ngươi cũng biết tính tình của Ma Tôn mà, chọc giận ngài ấy thì còn sống nổi ư?”
“Cũng đúng, trước đây Thanh Vũ Các cũng vì đắc tội với Tôn chủ, bị Tôn chủ trực tiếp diệt cả tông môn, Nghiệp Hỏa thiêu đốt ba ngày ba đêm, toàn tông môn không có một người sống, còn có Linh Mạch tông…”
“Haizz, hi vọng con mèo này phúc lớn mạng lớn.”
“…”
Hai vị thị nữ nói xong lịch sử táo bạo của Ma Tôn, không hề để ý rằng con mèo dưới tay họ đã bị dọa đến cứng đờ.
Xem ra người chủ thứ ba này tuy giàu có, nhưng lại là người nóng tính.
Bình tĩnh.
Với sức hấp dẫn của mèo nhỏ, chắc chắn có thể sống sót.
Tắm rửa xong, thị nữ lau sạch người Thi Miểu, lại dùng thuật pháp không biết tên làm khô lông trên người nàng.
“Con mèo này trông thật xinh đẹp.”
“Xinh đẹp thì có ích gì? Phải làm Ma Tôn vui vẻ, sống lâu mới có ích.”
“Phải đấy.”
“…”
Hai thị nữ vừa nói vừa đi lên tầng trên cùng của Ma Điện.
Bên ngoài cửa điện có hai ma sứ một nam một nữ canh giữ, chính là hai người đã dẫn Thi Miểu trở về.
Thị nữ giao Thi Miểu cho nữ ma sứ, “Tả lệnh sứ, con mèo này đã được tắm rửa sạch sẽ.”
Nữ ma sứ tiếp nhận Thi Miểu, đẩy cửa đại điện đi vào.
Thi Miểu tò mò nhìn xung quanh.
Ma Điện có chín đỉnh, khí thế hùng vĩ, hoa văn cột đỡ đan xen. Ma Điện này cao chừng mười mét, trên bốn cây cột chống đỡ Ma Điện đều dùng mạ vàng khắc họa hai con hắc long trông rất sống động, hút mây nhả sương, quấn quanh mà lên.