Xuyên thành nam phụ được cưng chiều - Chương 387
Cập nhật lúc: 2024-08-30 21:20:43
Lượt xem: 36
## Chương 387: Trận Pháp Nguyệt Năng Chuyển Sinh (2)
Âu Dương Trường Phong liếc nhìn ái nhân bên cạnh, nhíu mày thở dài. "Haiz, bốn tên vô dụng đó, cả tháng trời chỉ luyện chế được cho sư nương con ba loại đan dược kéo dài tuổi thọ, bảo là có thể dùng chung với nhau, kéo dài được ba mươi năm."
Vương Tử Hiên gật đầu. "Đó là phương pháp trị liệu thông thường."
Tống Niệm nhìn Vương Tử Hiên. "Tứ sư huynh, vậy huynh có cách nào khác không?"
Vương Tử Hiên nhìn Tống Niệm, rồi lại nhìn hai bên cung nữ.
Âu Dương Trường Phong phẩy tay. "Lui hết xuống."
"Dạ!" Bọn cung nữ trong cung đồng thanh lui ra.
Âu Dương Trường Phong vung tay áo, trực tiếp phong ấn không gian này. Ông nhìn Vương Tử Hiên. "Lão tứ! Một tháng nay con không lộ diện, sư phụ biết, con nhất định có cách, đúng không?"
Vương Tử Hiên gật đầu. "Đúng là có một cách, chỉ là không biết có được hay không."
"Nói đi, nói cho sư phụ nghe."
Vương Tử Hiên nhìn sư phụ đang nóng lòng, khẽ gật đầu. "Cả tháng nay con vẫn luôn xem các điển tịch đan thuật mà mẫu thân để lại cho con, phương pháp được ghi chép trong đó, không gì hơn là luyện chế các loại đan dược kéo dài tuổi thọ. Trong đó ghi chép năm loại đan dược kéo dài tuổi thọ, một loại cũng chỉ có thể kéo dài mười năm, dùng cả năm loại cũng chỉ kéo dài được năm mươi năm. Hơn nữa, có ba loại đan dược cần dược liệu rất khó tìm, đều là cấp bậc thiên tài địa bảo."
Âu Dương Trường Phong nhíu mày. "Đan dược không được, tuổi thọ kéo dài quá ngắn."
Vương Tử Hiên vô cùng đồng ý. "Vâng, đồ nhi cũng cảm thấy con đường đan dược này không ổn. Vì vậy, con lại lật xem truyền thừa trận pháp mà phụ thân để lại cho con. Đúng là để con tìm được một phương pháp."
Mắt Âu Dương Trường Phong sáng lên. "Trận pháp?"
Vương Tử Hiên gật đầu. "Đúng vậy, phụ thân con là trận pháp sư. Đã để lại cho con một số truyền thừa của gia tộc." Nói xong, Vương Tử Hiên lấy trận đồ kia ra, trải lên bàn.
Âu Dương Trường Phong nhìn chằm chằm vào trận đồ cũ kỹ, rách nát trên bàn. "Đây là trận pháp gì vậy?"
Vương Tử Hiên đáp: "Đây là trận pháp Nguyệt Năng Chuyển Sinh, có thể dựa vào việc hấp thu lực lượng ánh trăng chuyển hóa sinh cơ. Từ đó đạt được mục đích kéo dài tuổi thọ. Trong sổ tay của phụ thân con có ghi chép, tổ tiên trong gia tộc từng dùng trận pháp này kéo dài tuổi thọ ngàn năm."
Âu Dương Trường Phong nghe vậy, nhướng mày. "Lợi hại như vậy sao?"
Vương Tử Hiên ngẩn người. "Cái này, đồ nhi cũng không biết nó có thể được hay không. Tuy nhiên, trong sổ tay của phụ thân con có ghi chép, trận pháp này có thể sử dụng được."
Âu Dương Trường Phong thấy sắc mặt Vương Tử Hiên có chút rối rắm. Ông nhíu mày. "Nói cách khác, con cũng không nắm chắc hoàn toàn."
"Mặc dù trong sổ tay có ghi chép tiền bối kéo dài tuổi thọ thành công, nhưng đồ nhi chưa tận mắt chứng kiến. Cho nên, chuyện này rốt cuộc có thật hay không, đồ nhi cũng không rõ."
"Vậy à!" Tống Viễn vươn tay cầm lấy trận đồ trên bàn, nhìn chằm chằm vào nó. Y quay sang nhìn Vương Tử Hiên. "Hiên nhi, trận đồ này sử dụng như thế nào?"
Tống Niệm cũng tò mò. "Đúng vậy, thứ này dùng thế nào? Bố trí trong sân sao? Cha ta có phải mỗi ngày đều phải ngồi trong trận pháp hay không?"
Vương Tử Hiên lắc đầu. "Không, không phải bố trí trong sân. Mà là khắc trận đồ này lên lưng tiểu sư nương. Sau khi khắc xong, tiểu sư nương phải ngồi tu luyện trong sân vào mỗi buổi tối, khi tu luyện sẽ tự nhiên hấp thu lực lượng ánh trăng để vận hành trận pháp, sau khi trận pháp vận chuyển sẽ bổ sung sinh cơ vô tận cho cơ thể tiểu sư nương."
Tống Niệm giật giật khóe miệng. "Khắc lên lưng sao?"
"Vâng, trong sổ tay của phụ thân con nói như vậy."
Âu Dương Trường Phong nhìn Vương Tử Hiên. "Vậy, ai khắc đây?"
Vương Tử Hiên nhún vai. "Đương nhiên là trận pháp sư, đồ nhi không có bản lĩnh này!"
"Trận pháp sư? Trong tông môn có bốn vị bát cấp trận pháp sư, ba nam, một nữ. Chuyện này..." Âu Dương Trường Phong suy nghĩ một chút, sắc mặt liền đen xì.
Tống Viễn nhìn thấy dáng vẻ mặt đen như đ.í.t nồi của Âu Dương Trường Phong, không khỏi bật cười. "Ngươi cái đồ hũ giấm chua này."
Âu Dương Trường Phong buồn bực nói: "Nàng là người của ta, ta không muốn nàng bị người khác nhìn thấy!"
"Ta cũng không sao. Dù sao sống thêm ba mươi năm cũng không ít rồi."
"Nói cái gì vậy hả? Cái gì mà ba mươi năm không ít rồi, ba mươi năm mới bao nhiêu thời gian mà không ít, không đủ!"
Tống Viễn nhìn dáng vẻ cố chấp của Âu Dương Trường Phong, bất đắc dĩ lắc đầu.
Tiêu An lên tiếng: "Tứ sư đệ, thứ này có đáng tin không?"
Vương Tử Hiên lắc đầu. "Đại sư huynh, đệ cũng không phải trận pháp sư, sự hiểu biết của đệ về trận pháp cũng chỉ là lý thuyết suông. Huynh hỏi đệ, đệ cũng không biết! Hay là, để sư phụ đưa trận đồ cho bốn vị trận pháp sư trưởng lão xem qua, tiểu sư nương lại quyết định có muốn dùng trận pháp này hay không, thế nào?"
Tiêu An suy nghĩ một chút, cảm thấy khả thi. "Ừm, nên đưa cho trận pháp sư xem qua một chút. Xem có dùng được hay không."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/xuyen-thanh-nam-phu-duoc-cung-chieu/chuong-387.html.]
Tô Lạc lập tức nói: "Sư phụ, tiểu sư nương, đại sư huynh, tiểu sư đệ, nếu các người đưa trận đồ cho trận pháp sư trưởng lão xem, ngàn vạn lần đừng nói trận đồ là do Đường Hiên đưa cho các người, nếu không, để người ta biết Đường Hiên có gia tộc truyền thừa như vậy, lại bị g.i.ế.c người cướp của mất."
Âu Dương Trường Phong nghe vậy, trừng mắt. "Giết người cướp của? Chuyện khi nào vậy? Có người muốn cướp đoạt truyền thừa của lão tứ?"
Tô Lạc gật đầu. "Ừm, chính là trên đường chúng ta đi giải độc cho phụ thân đại sư huynh. Có ba tu sĩ bát cấp đánh hỏng phi hành pháp khí của chúng ta, bảo Đường Hiên giao gia tộc truyền thừa đan thuật ra. May mà, ba người đó bị đại sư huynh đánh lui. Nếu không, chúng ta đã bị g.i.ế.c rồi."
Âu Dương Trường Phong nghe vậy, nhìn về phía Tiêu An. "Còn có chuyện này? Sao con không nói với ta?"
Tiêu An nói: "Trước đó, đồ nhi vẫn luôn không tra được thân phận của ba người đó, lại sợ sư phụ lo lắng, nên không nói với sư phụ."
"Mười năm trôi qua, đã tra được là ai làm chưa?"
Tiêu An bất đắc dĩ nói: "Đồ nhi bảo đại ca giúp con điều tra, ba người đó là Hoàng Thành tam kiệt, bọn họ là ba anh em. Đều có thực lực bát cấp. Bị con g.i.ế.c một người, con sưu hồn biết được, bọn họ là do người khác thuê, nhưng mà, một đoạn ký ức của đối phương đã bị xóa, cho nên, con vẫn chưa tra được là do ai thuê."
"Thật vô lý, vậy mà dám g.i.ế.c người cướp của đồ đệ của ta. Thật là chán sống rồi."
Vương Tử Hiên nói: "Sư phụ, người bớt giận. Chuyện này đã có đại sư huynh điều tra, người không cần lo lắng, rồi sẽ có ngày nước trong."
Âu Dương Trường Phong gật đầu. "Ừm, con với Tiểu Lục! Hai đứa sau này phải cẩn thận một chút. Cố gắng đừng rời khỏi tông môn."
"Vâng, sư phụ!"
Âu Dương Trường Phong nhìn trận đồ trong tay Tống Viễn, ông nói: "Sư phụ hiểu nỗi lo lắng của Tiểu Lục, trận đồ này, lát nữa ta sẽ nói là do tông môn lưu truyền, sẽ không nói là vật gia truyền của lão tứ, miễn cho lão tứ bị người ta dòm ngó."
Tô Lạc gật đầu. "Đa tạ sư phụ."
Âu Dương Trường Phong phẩy tay. "Cảm ơn ta làm gì? Lão tứ bị người ta g.i.ế.c người cướp của, cũng là lỗi của ta. Nếu lão tứ không phải vì cứu chữa Duệ nhi, Thiên Tứ và Thiên Kiêu bọn họ, để lộ quá nhiều gia tộc tuyệt học, cũng sẽ không bị người ta dòm ngó! Là ta suy nghĩ không chu toàn."
Vương Tử Hiên nói: "Sư phụ yên tâm, đồ nhi có thực lực thất cấp trung kỳ, người bình thường cũng không thể làm gì được con."
"Thất cấp thì không được? Thực lực này ở Chí Tôn đại lục không tính là gì. Ít nhất cũng phải có thực lực bát cấp sơ kỳ, mới coi như là cao thủ của đại lục này. Con a, còn kém xa lắm!"
"Vâng, đồ nhi sẽ khổ tu."
Âu Dương Trường Phong gật đầu. "Thôi được rồi, con với lão ngũ về trước đi! Ta đi hỏi thăm trận pháp sư xem trận pháp này có dùng được hay không. Dùng xong sư phụ sẽ trả lại cho con. Đây là đồ vật tổ truyền của con, sau này con phải giữ gìn cẩn thận."
"Vâng, đồ nhi biết rồi." Vương Tử Hiên gật đầu, đứng dậy cùng Tô Lạc rời đi.
Chờ hai người đi rồi, Âu Dương Trường Phong nhìn Tiêu An. "Chuyện bị tập kích giữa đường nghiêm trọng như vậy, sao con có thể giấu diếm sư phụ?"
Tiêu An nói: "Sư phụ, đồ nhi cũng không phải cố ý giấu diếm. Là Tứ sư đệ sợ sư phụ lo lắng, cho nên, không cho con nói với sư phụ."
"Hai đứa nó a!"
Tiêu An xấu hổ cười cười. Y đã lập huyết thệ tâm ma, sẽ không nói nhiều chuyện hóa thân. Cho nên, chuyện này y cũng không tiện nhắc tới. Sợ sư phụ hỏi quá kỹ, hỏi ra sơ hở. Nếu không phải Tiểu Lục nói ra, tự nhiên y không thể nào chủ động nói.
Tống Niệm nhìn phụ thân mình. "Phụ thân, trận pháp của Tứ sư huynh, có muốn thử cho cha hay không a! Có thể kéo dài tuổi thọ ngàn năm đó!"
Âu Dương Trường Phong nhìn chằm chằm vào trận đồ. Quay sang nhìn Tiêu An và Tống Niệm. "Hai con đi mời bốn vị trận pháp sư trưởng lão đến đây."
"Vâng!" Hai người đứng dậy rời đi.
Tống Viễn thấy con trai đi rồi, y nhìn Âu Dương Trường Phong. "Chàng muốn khắc trận pháp này cho ta sao? Không sợ ta bị người khác nhìn thấy?"
Âu Dương Trường Phong ngượng ngùng nói: "Chuyện gì cũng không quan trọng bằng việc nàng còn sống."
Tống Viễn nghe vậy, không khỏi bật cười. "Tuy ta không hiểu trận pháp. Nhưng mà, ta cảm thấy đồ vật đồ đệ chàng lấy ra, nhất định sẽ không phải là vật vô dụng."
Âu Dương Trường Phong vô cùng đồng ý. "Đúng vậy, đồ vật Hiên nhi đưa, tuyệt đối là đồ tốt. Có trận pháp này, nàng có thể luôn luôn ở bên cạnh ta rồi."
Tống Viễn mỉm cười. Y biết, nam nhân của y không nỡ để y chết.
Không lâu sau, bốn vị trưởng lão đều được mời đến, Âu Dương Trường Phong đưa trận đồ cho bốn người. "Các ngươi xem thử trận pháp này, có thể kéo dài tuổi thọ ngàn năm hay không."
Bốn người nghe vậy, không khỏi ngẩn người, lập tức nhận lấy trận đồ xem xét.
Âu Dương Trường Phong bốn người, ở bên cạnh chờ một canh giờ, bốn vị trưởng lão vẫn đang xem trận đồ. Âu Dương Trường Phong chờ đến sốt ruột. "Các ngươi xem xong chưa? Đều xem một canh giờ rồi."
Lục trưởng lão nói: "Tông chủ, trận pháp này là thượng cổ thiên văn trận pháp, vô cùng phức tạp. Không phải dễ dàng bố trí như vậy."
"Thiên văn trận pháp?"
Lục trưởng lão giải thích: "Cái gọi là thiên văn trận pháp chính là, tập hợp trận văn, minh văn, phù văn, ba loại năng lượng bố trí trận pháp, loại trận pháp này, năng lượng vô cùng cường đại, uy lực cũng lớn hơn trận pháp bình thường từ năm đến mười lần."