Xuyên thành nam phụ được cưng chiều - Chương 732
Cập nhật lúc: 2024-09-04 23:44:27
Lượt xem: 22
## Chương 732: Khẩn cầu gia gia (2)
Chu Tam gia và Chu Tứ gia mang theo đội hộ vệ của Thành chủ phủ vội vàng trở về, liền nhìn thấy thê tử đang nằm trên giường, phụ thân ngồi bên cạnh trị thương cho bà, hai người đứng sang một bên, không ai dám tiến lên.
Chu Trấn Hải chữa khỏi thương thế cho Chu phu nhân, xoay người nhìn hai đứa con trai, phân phó: "Lão Tam, con đi gỡ bỏ lệnh truy nã trước đó xuống, ban bố lệnh truy nã mới, truy nã Vương Tử Hiên và Tô Lạc, treo thưởng mười tỷ, sống c.h.ế.t bất luận."
"Vâng, phụ thân." Chu Tam gia cung kính đáp, xoay người rời đi.
Chu Trấn Hải nhìn về phía con trai thứ tư, tiếp tục phân phó: "Lão Tứ, con phái người, lấy Chu Tước thành làm trung tâm, chia binh bốn đường, Đông, Tây, Nam, Bắc, mỗi hướng phái một đội hộ vệ, tìm kiếm tung tích của Vương Tử Hiên và Tô Lạc. Nếu tìm được, lập tức báo lại."
"Vâng, phụ thân!" Chu Tứ gia đáp, cũng xoay người rời đi.
Chu Trạch thấy hai vị thúc thúc đều đã rời đi, cậu khom người quỳ xuống trước mặt gia gia. "Gia gia..."
Chu Trấn Hải trừng mắt nhìn Chu Trạch, sắc mặt khó coi. "Câm miệng, không được cầu xin cho hai tên khốn kiếp đó. Chúng g.i.ế.c hai con trai, ba đứa cháu trai của ta. Ta tuyệt đối sẽ không tha cho chúng."
Chu Trạch nghe vậy, nhíu mày, nhưng vẫn quỳ thẳng trước mặt gia gia.
Chu Trấn Hải nhìn đứa cháu trai không chịu đứng dậy, lưng thẳng tắp quỳ trước mặt mình, sắc mặt càng thêm khó coi. "Trạch nhi, con là cháu ruột của ta! Vương Tử Hiên và Tô Lạc, chúng g.i.ế.c nhị thúc, ngũ thúc và ba người đường ca của con, chúng g.i.ế.c năm người thân của con, vậy mà con lại cầu xin cho chúng? Con có còn là người của Chu gia chúng ta nữa hay không?"
Chu Trạch nhìn dáng vẻ phẫn nộ của gia gia, sắc mặt cậu thản nhiên, lộ ra nụ cười tự giễu. "Người thân sao? Ngũ thúc mà người nói, là kẻ đã âm thầm sai khiến lũ hồ bằng cẩu hữu muốn dạy hư con sao? Nhị thúc mà người nói, là kẻ đã mua chuộc sát thủ Xà tộc nhiều lần ám sát con sao? Ba người đường ca mà người nói, là ba kẻ từ nhỏ đã chế nhạo con không cha không mẹ, trực tiếp lẫn gián tiếp chèn ép, bắt nạt con sao?"
Chu Trấn Hải nghe Chu Trạch chất vấn, ông khựng lại. "Những kẻ truy sát con trước đây, là do nhị thúc con thuê sao? Con có bằng chứng không?"
Chu Trạch lắc đầu. "Không, con không có bằng chứng, nhưng con biết, là nhị thúc và ngũ thúc hợp mưu muốn g.i.ế.c con. Năm đó con muốn ra ngoài lịch lãm, chính là nghe lời xúi giục của đám hồ bằng cẩu hữu kia, cho nên mới bất chấp khuyên can của người và bà nội, kiên quyết ra ngoài. Từ khi rời khỏi Chu Tước thành, con liên tục bị truy sát, sau này con mới biết, thì ra là bạn bè của con bán đứng con. Hắn là người của ngũ thúc, còn kẻ truy sát con là sát thủ Xà tộc do nhị thúc tìm đến. Con không có bằng chứng, cho nên không nói chuyện này cho người. Nhưng con biết là do bọn họ làm."
"Chuyện này..."
Chu Trạch với vẻ mặt bi thương nói: "Gia gia, trong cái nhà này, con chỉ có ba người thân, một là người, một là bà nội, còn có một người là tứ thúc luôn coi con như con ruột mà yêu thương. Con chỉ có ba người thân là các người. Chỉ có các người là thật lòng đối tốt với con. Về sau, con và Tiểu Kim thành thân. Con lại có thêm hai người thân, là đại ca và đại tẩu. Đại ca bố trí trận pháp giúp con rèn luyện thân thể, dạy con đạo lý làm người, luyện chế đan dược, tìm kiếm cơ duyên tu luyện cho con. Đại tẩu ủ rượu cho con uống, làm đồ ăn ngon cho con ăn, bọn họ đối xử với con như em trai ruột thịt. Còn hơn những người thúc thúc, đường ca kia gấp trăm ngàn lần."
Chu phu nhân cũng tán thành. "Đúng vậy, những năm qua, Vương Tử Hiên và Tô Lạc đối xử với Trạch nhi rất tốt. Giúp Trạch nhi nâng cao tu vi thể thuật lên cấp mười ba, ngay cả kinh nghiệm thực chiến cũng tăng lên rất nhiều."
Chu Trấn Hải nhìn Chu phu nhân và Chu Trạch, buồn bực nói: "Ta cũng biết Vương Tử Hiên và Tô Lạc đối xử với Trạch nhi không tệ. Nhưng, chúng đã g.i.ế.c hai con trai, ba đứa cháu trai của ta. Nếu ta không g.i.ế.c chúng, thì làm sao có thể an ủi vong linh của con cháu ta đây?"
Chu Trạch nói: "Gia gia, con biết, cho dù nhị thúc và ngũ thúc đã làm ra chuyện gì tày trời đối với con, thì bọn họ cũng là con trai của người, người muốn báo thù, con không ngăn cản. Nhưng, con và bà nội sẽ không làm hại đại ca và đại tẩu. Còn nữa, người cũng không thể vì chuyện này mà giận chó đánh mèo Tiểu Kim."
"Được rồi, Vương Tử Hiên và Tô Lạc có ơn với con, chuyện này con có thể không nhúng tay vào. Tiểu Kim và Vương Tử Hiên đã giải trừ khế ước chủ tớ, hơn nữa, Tiểu Kim còn kết khế ước bạn lữ với con, cũng coi như là người Chu gia. Ta có thể không giận chó đánh mèo nó. Còn về phần bà nội con..." Nói đến đây, Chu Trấn Hải nhìn về phía Chu phu nhân trên giường.
Chu phu nhân nói: "Ta nghe Trạch nhi, chuyện này ta sẽ không nhúng tay vào."
"Thôi được, vậy hai ông cháu các con đừng nhúng tay vào chuyện này nữa."
Chu Trạch dập đầu với Chu Trấn Hải. "Gia gia, nếu có thể, con vẫn hy vọng, người có thể tha cho đại ca và đại tẩu."
"Đừng nói nữa, chuyện đó là không thể nào."
Chu Trạch lấy từ trong nhẫn trữ vật ra tài nguyên tu luyện và Trữ Tử Quả mà Vương Tử Hiên đưa cho. "Đây là quà đại ca và đại tẩu tặng con. Bọn họ nói tu vi của con đã viên mãn, bảo con bế quan, tặng con ba món tiên bảo hệ Hỏa, còn có cái này, đây là Trữ Tử Quả. Có nó, con và Tiểu Kim có thể có con của riêng mình."
Chu phu nhân nghe vậy, lập tức ngồi bật dậy trên giường. "Trữ Tử Quả?"
Chu Trấn Hải cũng khiếp sợ trợn to hai mắt. Ông vươn tay, quả trên tay Chu Trạch liền rơi vào tay ông. Chu phu nhân kích động đưa tay sờ sờ quả trên tay Chu Trấn Hải. "Trữ Tử Quả, quả nhiên là Trữ Tử Quả. Vương Tử Hiên lấy đâu ra quả này vậy? Đây chính là bảo vật hiếm có trên đời!"
Chu Trạch lắc đầu. "Đại ca không nói, đại ca chỉ nói, con và Tiểu Kim đều là nam tử, không có con nối dõi. Cho nên mới tặng quả này cho chúng con."
Chu Trấn Hải suy nghĩ một chút. "Chắc là lấy được từ trong không gian rương báu. Cơ duyên trong không gian rương báu rất nhiều. Hơn nữa, đồ vật trong rương báu không cố định, cái gì cũng có thể xuất hiện."
Chu phu nhân gật đầu. "Rất có thể."
Chu Trấn Hải nhìn quả này, không khỏi thở dài một tiếng. "Thôi được, xem như nể mặt Trữ Tử Quả này, xem như nể mặt Vương Tử Hiên đã tặng cho Chu gia ta một đứa cháu. Ta đáp ứng con, ta sẽ tha cho hai vợ chồng bọn họ một lần. Lần đầu tiên tìm được bọn họ, ta sẽ không giết, đợi đến lần thứ hai tìm được bọn họ, ta sẽ giết."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/xuyen-thanh-nam-phu-duoc-cung-chieu/chuong-732.html.]
Chu Trạch nhận được câu trả lời như vậy, khẽ gật đầu. "Đa tạ gia gia." Thật ra, cậu càng hy vọng gia gia không truy cứu nữa, nhưng cậu biết, điều đó là không thể nào. Bây giờ, chỉ có thể cầu mong đại ca và đại tẩu chạy càng xa càng tốt, ngàn vạn lần đừng để gia gia tìm thấy bọn họ!
Chu phu nhân lập tức cầm lấy hộp ngọc, cất Trữ Tử Quả vào. Bà dặn dò: "Trạch nhi, con phải cất kỹ quả này. Đợi Tiểu Kim xuất quan, hai đứa mau chóng sinh con đi! Bà nội sẽ giúp hai đứa chăm cháu."
Chu Trạch khẽ gật đầu. "Vâng, con biết rồi, bà nội."
Chu Trấn Hải lấy ra một chiếc hộp gỗ màu đen, đưa cho Chu Trạch. "Dùng cái này, cái hộp này có thể bảo quản Trữ Tử Quả tốt hơn."
"Đa tạ gia gia." Nói xong, Chu Trạch nhận lấy hộp, cất quả vào trong.
Chu Trấn Hải nói: "Nếu con đã có tài nguyên tu luyện trong tay, vậy thì chuẩn bị bế quan đi!"
Chu Trạch gật đầu. "Vâng, con sẽ chuẩn bị, ba ngày sau bế quan."
Chu Trạch nghĩ, trước khi bế quan, cậu phải bàn bạc kỹ lưỡng với bà nội một lần, để bà nội hỗ trợ, báo tin cho đại ca và đại tẩu, đừng để đại ca, đại tẩu bị gia gia tìm thấy.
………………………………
Bạch Hổ thành, Hàn gia.
Hàn Thiên Sơn, Hàn Khiếu, Hàn Hiểu ba người ngồi trong phòng khách, nghe thuộc hạ bẩm báo, sắc mặt ba người đều rất khó coi.
"Vương Tử Hiên có Phần Thiên Lôi Diễm, Thổ Linh, Thủy Linh, Mộc Linh. Nói cách khác, nhà ngũ cô nương bốn người là do Vương Tử Hiên và Tô Lạc g.i.ế.c chết. Nhà tứ cô nương bảy người cũng là do Vương Tử Hiên và Tô Lạc g.i.ế.c chết. Còn có, bát đệ Hàn Vũ, cửu đệ Hàn Lôi, thập muội Hàn Phỉ Phỉ, tam đệ Hàn Tiếu, tứ đệ Hàn Thâm, ngũ đệ Hàn Minh và nhị thúc, cùng mười tên tử sĩ Kim Tiên, đều là do Vương Tử Hiên và Tô Lạc hai vợ chồng g.i.ế.c chết?"
Thuộc hạ khẽ gật đầu. "Dựa theo tình hình hiện tại suy đoán, hẳn là vậy. Bởi vì người có thể dịch dung. Nhưng, dị hỏa và tinh linh thì không thể dịch dung."
Hàn Hiểu không thể tin được, trừng lớn hai mắt. "Vô lý, Vương Tử Hiên và Tô Lạc này quá mức ngang ngược rồi! Vậy mà lại g.i.ế.c nhiều người nhà chúng ta như vậy? Thật là vô lý hết sức."
Hàn Thiên Sơn hỏi: "Chu Trấn Hải không tìm thấy người, để bọn chúng chạy thoát?"
Thuộc hạ gật đầu. "Đúng vậy, thành chủ. Là Chu Trạch âm thầm báo tin, thả Vương Tử Hiên và Tô Lạc đi. Đợi đến lúc Chu Trấn Hải chạy tới nơi, Vương Tử Hiên và Tô Lạc đã chạy trốn mất dạng, bọn chúng dùng trận bàn để chạy trốn. Cụ thể chạy trốn đến đâu, không ai biết."
Hàn Thiên Sơn phất tay. "Lui xuống đi!"
"Vâng!" Thuộc hạ cung kính đáp, xoay người rời đi.
Hàn Thiên Sơn cầm lưu ảnh thạch lên xem xét. Ông nói: "Lưu ảnh thạch này là do ai làm ra?"
Hàn Khiếu nói: "Xem ra cũng là kẻ thù của Vương Tử Hiên và Tô Lạc."
Hàn Hiểu cười lạnh. "Chu Trấn Hải ngu xuẩn kia, trước đó còn giúp Vương Tử Hiên và Tô Lạc đối phó Giang Tiên Vương của Lưu Ly thành? Không ngờ, Vương Tử Hiên và Tô Lạc chính là hung thủ g.i.ế.c hại hai con trai và ba đứa cháu trai của ông ta."
Hàn Khiếu hừ lạnh một tiếng. "Kẻ ngu xuẩn đâu chỉ có mình Chu Trấn Hải, Đổng lão quỷ kia cũng là một tên ngu ngốc. Đồ đệ của mình bị Tô Lạc g.i.ế.c chết, vậy mà ông ta vẫn bị che mắt?"
Hàn Thiên Sơn cười lạnh. "Vương Tử Hiên và Tô Lạc hai tên súc sinh này, lá gan thật lớn! Không chỉ g.i.ế.c nhiều người nhà chúng ta như vậy, mà ngay cả người của Chu gia, đồ đệ của Đổng thành chủ, trưởng lão của Hồng Diệp tông cũng dám giết, thật sự là coi trời bằng vung!"
Hàn Khiếu cười nói: "Như vậy cũng tốt, bọn chúng càng tội lỗi tày trời, thì càng có nhiều người muốn g.i.ế.c bọn chúng. Hiện tại, Tiên Vương đứng sau lưng Vương Tử Hiên, chỉ còn lại một mình Chu Đông Thành. Chu Đông Thành là Đan sư, muốn bảo vệ Vương Tử Hiên e là không có khả năng!"
Hàn Thiên Sơn nhíu mày. "Không, còn có một Võ lão quỷ nữa? Võ Trường Phong là nghĩa đệ của Vương Tử Hiên!"
Hàn Khiếu nói: "Phụ thân không cần lo lắng, Vương Tử Hiên đắc tội với người, đắc tội với Chu Trấn Hải và Đổng thành chủ, còn có Hồng Diệp tông, Lưu Ly thành. Tính toán một chút, hắn ta đã đắc tội với năm vị Tiên Vương rồi. Một mình Võ lão quỷ cũng không cứu được hắn ta đâu."
Hàn Thiên Sơn tán thành sâu sắc. "Lời con nói rất có lý."
Hàn Hiểu nói: "Phụ thân, nếu đã như vậy, vậy chúng ta có nên liên hợp với các vị Tiên Vương khác cùng nhau tìm kiếm và tiêu diệt Vương Tử Hiên, Tô Lạc hay không?"
Hàn Thiên Sơn suy nghĩ một chút. "Không cần vội, xem tình hình đã. Khiếu nhi, đi đổi tên trên lệnh truy nã đi."
"Vâng, phụ thân." Hàn Khiếu đáp, đứng dậy rời đi.