Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên thành nam phụ được cưng chiều - Chương 888

Cập nhật lúc: 2024-09-05 00:30:40
Lượt xem: 33

## Chương 888: Yến tiệc (1)

Một canh giờ sau, mọi người tụ tập lại cùng nhau dùng bữa trưa.

Lúc này sắc mặt Nhạc Phong đã tốt hơn rất nhiều, trên mặt cũng đã có nụ cười. Ông cố ý để Vương Tử Hiên ngồi bên cạnh mình. Nhìn người đồ đệ dung mạo tuấn mỹ, nho nhã, thực lực cao cường, thuật số tinh thông, mọi mặt đều ưu tú như vậy, ông càng nhìn càng vừa lòng. Ông hỏi: "Tử Hiên, Thiên Hà Tông và Kim Sí Đại Bằng tộc không gây phiền toái cho con chứ?"

Vương Tử Hiên lắc đầu, nói: "Không có, bọn họ không đến nữa."

Nhạc Phong nghe được câu trả lời như vậy, nhíu mày, nói: "Con đừng lo lắng, bọn họ mà dám đến tìm con gây phiền toái, sư phụ tuyệt đối sẽ không tha cho bọn họ."

Vương Tử Hiên gật đầu. "Đa tạ sư phụ che chở." Nói xong, Vương Tử Hiên bưng chén rượu lên, cung kính rót cho sư phụ một chén rượu.

Tuy rằng đây là lần thứ hai Vương Tử Hiên gặp Nhạc Phong, nhưng Vương Tử Hiên đối với vị sư phụ này vẫn rất có hảo cảm. Bởi vì lần đầu tiên gặp mặt, lúc Tô Lạc đột phá, khi hắn và Tô Lạc thế đơn lực bạc, cô lập vô viện, sư phụ đã chủ động nói ra muốn hộ pháp cho Tô Lạc, muốn bảo vệ bọn họ, điều này khiến hắn rất cảm động. Nhạc Phong trước mặt Tông chủ Thiên Hà Tông và Dương thành chủ Tiên Thực thành, công khai duy trì, cũng khiến hắn cảm thấy rất ấm áp. Cảm thấy vị sư phụ này là một người sư phụ tốt, xứng đáng.

Nhạc Phong bưng chén rượu lên, nhấp một ngụm rượu, liên tục gật đầu. Quay sang nhìn Tô Lạc. "Tiểu Thất, không tệ! Rượu con ủ ngon đấy!"

Tô Lạc nghe được sư phụ khen ngợi, y cười nói: "Cũng được ạ, con chỉ là tùy tiện ủ thôi."

Nhạc Phong tò mò hỏi: "Tiểu Thất, con tinh thông mấy loại thuật số vậy?"

Tô Lạc trả lời: "Sư phụ, con tinh thông ba loại thuật số, là Luyện Khí thuật, Khôi Lỗi thuật và Nấu Nướng."

Nhạc Phong nghe được câu trả lời như vậy, không khỏi nhướng mày. "Chuyện con là Thánh cấp Tiên Khí sư ta đã nghe sư huynh đệ của con nói qua, nhưng không ngờ con lại còn tinh thông Khôi Lỗi thuật và Nấu Nướng, đều là cấp bậc gì vậy?"

Tô Lạc nói: "Ba loại thuật số của con đều là Thánh cấp."

Nhạc Phong nghe vậy, hài lòng gật đầu lia lịa. "Tốt, tốt, cá tìm cá, tôm tìm tôm, thiên tài tìm nương tử, tất nhiên cũng phải tìm một thiên tài. Tử Hiên tinh thông bốn loại thuật số, loại nào cũng là Thánh cấp, con tinh thông ba loại thuật số cũng đều là Thánh cấp. Hai đứa nhỏ các con thật xứng đôi. Đều là Tiên Đế, đều là kỳ tài thuật số, đều là tuấn mỹ vô song, tài mạo tương đương, tuổi tác cũng tương đương, đúng là trời sinh một cặp!"

Tô Lạc nghe vậy, y ngượng ngùng cười. "Sư phụ quá khen."

Vương Tử Hiên vẻ mặt thỏa mãn nói: "Đệ tử cũng cảm thấy Lạc Lạc là người duy nhất trên đời này, là bạn lữ tốt nhất."

Nhạc Phong khẽ cười, nói: "Tiểu tử con biết là được rồi, đối xử tốt với Tiểu Thất."

"Vâng, đệ tử biết." Nói xong, Vương Tử Hiên nhìn Tô Lạc một cái, như có điều suy nghĩ, Tô Lạc cũng vừa vặn nhìn qua, phu phu hai người bốn mắt nhìn nhau, trao đổi một ánh mắt dịu dàng.

Nhạc Hiếu Văn nói: "Lục sư đệ, trong số bảy anh em chúng ta, chỉ có đệ là người tu luyện có tình cảm. Hơn nữa, bạn lữ của đệ lại là Tiểu sư đệ của chúng ta. Đệ đúng là người có phúc khí nhất."

Vương Tử Hiên gật đầu. "Ta cũng cảm thấy như vậy."

Tô Lạc liếc mắt nhìn sườn mặt Vương Tử Hiên, trong lòng thầm oán hận. Thầm nghĩ: Tên đàn ông c.h.ế.t tiệt này, ngày thường khiêm tốn lại biết điều, gặp chuyện liên quan đến y, thật sự là một chút cũng không khiêm tốn! Thậm chí căn bản không biết khiêm tốn là gì!

Nhạc Hiếu Võ nói: "Lục sư đệ, ta nghe nói lúc trước đệ ở Đan thành từng luận bàn với Long Đế, là so đấu về Tiên Khí hay là so chiêu thức vậy?"

Vương Tử Hiên trả lời: "Ta và Long Đế từng so chiêu thức, Tiên Khí cũng đã từng so."

Nhạc Hiếu Võ tò mò hỏi: "Vậy là ai thắng ai thua?"

Vương Tử Hiên nói: "Phần lớn thời gian đều là bất phân thắng bại."

Nhạc Băng Nhi nhịn không được trợn trắng mắt. "Nói khoác."

Tô Lạc nghe vậy, rất là khó chịu, y nói: "Nhà chúng ta Tử Hiên có hơn được Long Đế hay không, cũng không cần Ngũ sư tỷ nhọc lòng đâu?" Chỉ là một tên Tiên Hoàng, có tư cách gì mà quan tâm chuyện của Tiên Đế? Ăn no rửng mỡ.

"Ngươi..." Nhạc Băng Nhi tức giận trừng mắt nhìn Tô Lạc.

Nhạc Phong nhìn về phía Vương Tử Hiên. Ông nói: "Đừng có kiêu ngạo, con có thể hòa với Long Đế. Chủ yếu là bởi vì Long Đế không sử dụng thú hình, nếu như Long Đế sử dụng thú hình, vậy thì rất khó đối phó. Ba vị Yêu Đế của Yêu tộc là Long Đế, Phượng Đế và Hổ Đế, thực lực của bọn họ là mạnh mẽ nhất. Kim Sí Đại Bằng hoàng các con g.i.ế.c trước đó, tuy rằng cũng là Tiên Đế, nhưng không phải là Tiên Đế hàng đầu của Yêu tộc, chỉ có thể coi là Tiên Đế hàng thứ hai."

Vương Tử Hiên gật đầu. "Vâng, đệ tử hiểu rồi."

Nhạc Hiếu Lễ hỏi: "Lục sư đệ, nghe nói đệ và Thất sư đệ đã đến Võ thành, còn luận bàn với Võ Đế?"

Vương Tử Hiên gật đầu. "Đúng vậy, Võ Đế là người quen cũ của chúng ta. Năm đó, lúc ta và Tô Lạc còn chưa đột phá đến Tiên Đế, chúng ta đã đến Thần Phong sơn rèn luyện thân thể. Ở đó quen biết ba vị Tiên Đế là Võ Đế, Phượng Đế và Phong Đế. Võ Đế người rất tốt, không có chút giá nào, thường xuyên cùng chúng ta luận bàn, uống rượu."

Nhạc Hiếu Lễ bừng tỉnh đại ngộ. "Thì ra là thế."

Nhạc Hiếu Võ rất là khiếp sợ. "Lục sư đệ, đệ đã từng đến Thần Phong sơn rèn luyện thân thể? Vậy thể thuật của đệ là cấp bậc gì?"

Vương Tử Hiên cười nói: "Thể thuật của ta là mười sáu cấp."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/xuyen-thanh-nam-phu-duoc-cung-chieu/chuong-888.html.]

"Mười sáu cấp? Lợi hại quá! Giỏi như sư phụ vậy!"

Nhạc Băng Nhi trợn trắng mắt. "Thể thuật đâu phải dễ dàng luyện tập như vậy."

Tô Lạc gật đầu. "Ngũ sư tỷ nói đúng, đối với tỷ mà nói đúng là không dễ dàng."

Nhạc Băng Nhi nghe vậy, tức giận đến đỏ cả mắt. Nàng vỗ bàn một cái, đứng bật dậy khỏi ghế. "Tô Lạc, ngươi có chút quy củ nào không vậy? Ta là sư tỷ của ngươi, ngươi cũng dám nói lời phản bác?"

Tô Lạc trợn trắng mắt. "Tỷ cũng không phải sư phụ của ta, tại sao ta không thể phản bác tỷ? Tại sao ta phải thuận theo ý tỷ nói? Tại sao phải nghe tỷ ở đó nói xấu bạn lữ của ta? Tỷ ghen tị với bạn lữ của ta thì nói thẳng, không cần phải nói năng chua ngoa như vậy. Tỷ không thích nghe ta nói, tỷ có thể về phòng! Ta không có ép tỷ nghe!"

"Ngươi..."

Nhạc Phong trầm mặt xuống. "Cãi nhau cái gì?"

Nhạc Băng Nhi vẻ mặt uất ức nhìn về phía sư phụ của mình. "Sư phụ, người xem Tô Lạc kìa!"

Nhạc Phong lạnh lùng liếc nhìn Nhạc Băng Nhi một cái, nói: "Con về phòng đi! Đừng ở đây cãi nhau nữa."

Nhạc Băng Nhi nghe vậy, vẻ mặt không thể tin được. "Sư phụ, con..."

Nhạc Phong nhìn về phía Nhạc Thanh Nhi bên cạnh. Nói: "Đưa Ngũ sư muội con về phòng nghỉ ngơi, con cũng về nghỉ ngơi đi! Mấy huynh đệ chúng ta ở đây uống rượu nói chuyện phiếm, nữ nhi các con không thích hợp ở lại."

"Vâng, sư phụ!" Nghe vậy, Nhạc Thanh Nhi đứng dậy. Nhìn về phía Nhạc Băng Nhi bên cạnh.

Nhạc Băng Nhi cắn môi, bất mãn nhìn về phía sư phụ của mình. "Sư phụ, người thiên vị."

Nhạc Phong cười lạnh. "Nếu con có thể đột phá đến Tiên Đế, một mình tinh thông bốn loại thuật số, thể thuật mười sáu cấp, ta cũng có thể thiên vị con. Không có bản lĩnh chính là không có bản lĩnh, đừng ở đây ghen ăn tức ở, bộ dạng đó của con khiến ta nhìn thấy liền chướng mắt."

Nhạc Băng Nhi nhìn sắc mặt lạnh lùng của sư phụ, nàng ủy khuất đỏ cả hốc mắt. Sao sư phụ có thể như vậy? Sao có thể trước mặt nhiều người như vậy, nói ra lời nói tàn nhẫn như vậy? Nàng là đồ đệ nhỏ của ông mà? Là đồ đệ nhỏ được ông yêu thương nhất, sư phụ không còn yêu thương nàng nữa, ông ấy không còn yêu thương nàng nữa phải không? Nghĩ đến đây, Nhạc Băng Nhi khóc lóc chạy đi.

"Băng Nhi..." Nhạc Thanh Nhi vội vàng bước nhanh đuổi theo.

Vương Tử Hiên quay đầu nhìn về phía sư phụ của mình. Hắn khẽ gọi một tiếng. "Sư phụ..."

Nhạc Phong khẽ thở dài một tiếng. "Lúc con và Tô Lạc chưa trở về, Băng Nhi là đồ đệ nhỏ nhất của ta, lại là nữ hài tử, ta đối với nó tương đối cưng chiều, nuông chiều nó sinh hư."

Nhạc Hiếu Văn cũng nói: "Đúng vậy, sư phụ đối với nam đệ tử tương đối nghiêm khắc, đối với nữ đệ tử không có yêu cầu hà khắc như vậy. Cho nên, hai vị sư muội đều có chút tùy hứng. Tử Hiên, tuy rằng tuổi con còn nhỏ, nhưng con là tu sĩ từ hạ giới phi thăng lên, chuyện con trải qua so với Tứ sư đệ và Ngũ sư muội còn nhiều hơn, nể mặt sư phụ, hy vọng con và Tô Lạc có thể bao dung hai vị sư muội nhiều hơn."

Vương Tử Hiên cười nói: "Đại sư huynh yên tâm, ta sẽ không tổn hại tính mạng của hai vị sư tỷ, đều là đồng môn, sao ta có thể trách cứ bọn họ?" Chỉ cần không khiến người ta mất mạng, bọn họ cũng không thể bắt bẻ được gì.

Nhạc Hiếu Văn khẽ gật đầu. "Lục sư đệ hiểu chuyện như vậy, vi huynh kính đệ một ly."

Vương Tử Hiên vội vàng lắc đầu. "Không không không, phải là ta kính Đại sư huynh mới đúng. Đại sư huynh, mời."

"Tốt!" Nhạc Hiếu Văn bưng chén rượu lên, cụng ly với Vương Tử Hiên, hai người sư huynh đệ uống cạn một hơi.

Nhạc Hiếu Lễ nói: "Lục sư đệ, ta nghe nói trước kia đệ từng đến bốn thành Đan thành, Phù thành, Trận thành và Minh Văn thành, giải quyết hết những nan đề của bốn đại hiệp hội ở bốn thành này, còn nhận hết tất cả treo thưởng?"

Vương Tử Hiên khiêm tốn nói: "Cũng không có giải được hết tất cả nan đề, chỉ là giải được một số đề, làm một số treo thưởng mà thôi."

Nhạc Hiếu Lễ nghe vậy, không khỏi bật cười. "Lục sư đệ quá khiêm tốn rồi, đến, vi huynh kính đệ một ly."

"Không, ta kính Tam sư huynh." Nói xong, Vương Tử Hiên bưng chén rượu lên, cụng ly với Nhạc Hiếu Lễ.

Nhạc Hiếu Võ bưng chén rượu lên. Hắn nói: "Lục sư đệ, ta cũng kính đệ, chúc mừng đệ và Thất sư đệ đột phá đến Tiên Đế."

"Đa tạ Nhị sư huynh." Mỉm cười nói lời cảm tạ, Vương Tử Hiên cụng ly với Nhạc Hiếu Võ, uống cạn một hơi.

Tô Lạc nhìn về phía Nhạc Phong, y hỏi: "Sư phụ, người thấy rượu này thế nào? Nếu người thích, ngày khác chờ con ủ xong mẻ rượu tiếp theo, con sẽ đưa cho người hai vò."

Nhạc Phong cười nói: "Được, khó được con có hiếu tâm như vậy. Cái này con cầm lấy đi! Đều ủ thành rượu ngon cho ta." Nói xong, Nhạc Phong đưa một chiếc nhẫn không gian cho Tô Lạc.

Tô Lạc nhận lấy, quét mắt nhìn, phát hiện bên trong nhẫn không gian đều là Tiên thảo và Tiên quả cấp mười lăm, còn có một ít Thú huyết và Yêu hạch. Quả nhiên Tiên Đế chính là gia sản giàu có! Tiên Hoàng bình thường căn bản không lấy ra được những thứ này! "Đa tạ sư phụ."

Nhạc Phong nhìn Tô Lạc đang cười nói lời cảm tạ, sau đó nhìn về phía Vương Tử Hiên. Ông nói: "Tử Hiên, con và Tô Lạc vĩnh viễn đều là đồ đệ của ta, các con trở về Kiếm thành, chính là trở về nhà. Sau này thiếu cái gì, cần cái gì thì nói với sư phụ, phương diện kiếm thuật, còn có phương diện tu luyện chỗ nào không hiểu, không biết cũng nói với sư phụ, biết chưa?"

Vương Tử Hiên gật đầu. "Vâng, đệ tử biết. Đa tạ sư phụ."

Nhạc Phong mỉm cười khoát tay. "Giữa sư đồ chúng ta, không cần nói những lời này."

"Vâng!"

Loading...