Xuyên thành nhân vật nữ phản diện - Chương 231
Cập nhật lúc: 2024-09-26 21:38:02
Lượt xem: 88
Lưu Cương nhanh chóng buông Trình Tú Tư ra, vết m.á.u ở trên mặt do bị bà Trình cào ra, cũng chỉ nhíu mày.
Trình Tú Tư hoảng sợ nhào vào lòng bà Trình: "Mẹ, hắn hắn hắn…”
Hộ gia đình ở lầu 5 cũng trở về, một người trong đó còn là người của Tổ Dân Phố, đúng lúc nhìn thấy Lưu Cương ôm Trình Tú Tư làm chuyện bất chính trong tư thế đứng yên, tay còn sờ soạng ở trong áo của cô gái.
“Đây là tình huống gì vậy? Người kia là ai?”
Cho dù là đối tượng cũng không thể làm vậy ở hành lang chứ? Thật không đứng đắn!
Lúc Trình Tú Tư trốn trong lòng bà Trình lặng lẽ cúi đầu nhìn một cái, đúng lúc nhìn thấy Dư Tương nắm tay Ninh Miễn, nhìn sang cô ta.
Trình Tú Tư theo bản năng trốn trở lại, đáy mắt tràn đầy oán hận.
Vì sao, vì sao Ninh Miễn lại trở về?
Dư Tương thu hết biểu tình của Trình Tú Tư vào đáy mắt, nhíu mày cười lạnh.
DTV
Giờ này phút này trên hành lang đã chật ních người, bác gái Tổ Dân Phố nhìn nước mắt trên mặt Trình Tú Tư, vừa rồi bà Trình sợ hãi gọi người, lại hỏi lần nữa: “Người kia là ai? Giở trò lưu manh thì tôi để công an tới bắt người đi, chị vợ lão Trình, đây có phải con rể của chị không?”
Bà Trình căn bản không quen biết người này, theo bản năng lắc đầu: “Không ——”
Bà đi ra từ trong nhà đã nhìn thấy Lưu Cương bịt miệng Trình Tú Tư lại, đè cô ở trên ván cửa đối diện, sờ soạng một phen.
Người đàn ông kia hung tợn trừng mắt nhìn một cái, bà Trình bỗng nhiên nhận ra, nếu lúc này phủ nhận quan hệ giữa hai người, vậy thanh danh con gái sẽ ra sao, nhiều người đều đang nhìn như thế mà? Nếu nhận mối quan hệ này, thì làm sao được chứ?
Ninh Miễn nhíu mày nói với bác gái Tổ Dân Phố: “Dì Lưu, người này không giống người tốt, cháu gọi người ở Cục Công an tới, đúng lúc họ ở sát chỗ chúng ta.”
“Được, dì phải gọi Cục Công an tới đây!”
Lưu Cương vừa thấy tình thế không đúng, muốn duỗi tay bắt Trình Tú Tư: “Trình Tú Tư, hai chúng ta là bạn bè, sao cô có thể không thừa nhận chứ?”
Trình Tú Tư hét lên một tiếng: “Anh Ninh, cứu em!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/xuyen-thanh-nhan-vat-nu-phan-dien/chuong-231.html.]
Trên tầng 5 có hai thanh niên đang ở nhà, tính tình tốt bụng, cho dù người ta không gọi bọn họ, họ cũng định tới ngăn cản, Lưu Cương nhìn đám người xung quanh, sờ con d.a.o nhỏ trong túi quần.
Ninh Miễn thấy rõ ràng động tác của hắn, nhìn về phía sau: “Mọi người đừng vội, chủ nhiệm Trình đã trở về, vị này là ai, để chủ nhiệm Trình nói là được.”
Mọi người nhìn xuống phía dưới, Lưu Cương cũng tràn ngập hy vọng cúi đầu, Ninh Miễn nháy mắt với hai thanh niên, ba bước gộp thành hai bước đi tới lầu 4, hung hăng đá vào đầu gối của Lưu Cương, thanh niên nắm lấy hai cánh tay của Lưu Cương, Trình Tú Tư sợ hãi né tránh, muốn nhào vào Ninh Miễn, Ninh Miễn trực tiếp tránh đi.
Trình Tú Tư lảo đảo, trực tiếp bổ nhào vào người của bà Lý.
Bà Lý cười hì hì nói: “Con gái lớn như vậy muốn tìm đối tượng thì nói thẳng, chúng ta có thể giới thiệu rất nhiều thanh niên ưu tú, hà tất phải ở hành lang làm như vậy?”
Bà liếc mắt nhìn bà Trình cả ngày cố làm ra vẻ, trong lòng cực kỳ sảng khoái, giờ xem nhà họ Trình còn ngóc đầu lên được hay không!
Ninh Miễn tìm được con d.a.o trong túi áo của Lưu Cương, ý bảo thanh niên khác đè người xuống, dù sao trên hành lang cũng không tiện, bác gái Tổ Dân Phố kéo bà Trình lên cùng Trình Tú Tư đi xuống, đến Cục Công an làm chứng, hai người c.h.ế.t sống không chịu đi.
“Không được, thanh danh của Tú Tư nhà chúng tôi không thể bị hủy hoại, các người đang hại Tú Tư đó!”
Dư Tương liếc mắt nhìn Trình Tú Tư đang vô cùng chột dạ, cười nói: “Dì Trình, lời của dì không đúng rồi, hai người là người bị hại, đi đến đâu cũng không đuối lý!”
“Đúng vậy!”
Mọi người không nói gì áp giải Lưu Cương đi xuống, Dư Tương lặng lẽ giữ chặt ống tay áo của Ninh Miễn, nói một câu bên tai anh, vẻ mặt Ninh Miễn thêm một phần tàn khốc.
Vừa đến cửa khu chung cư, chủ nhiệm Trình thật sự đã trở về, ông ta vốn đang vui vẻ đầy mặt, nhìn thấy Lưu Cương bị bắt, vẻ mặt lập tức mất tự nhiên.
“Làm sao vậy?”
Trong câu hỏi của ông có một phần mong đợi.
Nhưng khi nhìn thấy Dư Tương không bị gì đứng bên cạnh Ninh Miễn, đáy lòng ông chợt hoảng hốt.
Bác gái Tổ Dân Phố trực tiếp nói: “Người này bắt nạt con gái của anh đó, để mọi người nhìn thấy tại trận! Đang muốn đưa đến Cục Công an!”
Lưu Cương nhìn chằm chằm về phía chủ nhiệm Trình, trong ánh mắt âm độc là sự uy h.i.ế.p không che giấu chút nào.
Chủ nhiệm Trình tức giận không thôi hỏi: “Có phải hiểu lầm gì không, tôi quen người này…”