Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác Được Cưng Chiều - Chương 263
Cập nhật lúc: 2024-11-01 11:45:44
Lượt xem: 9
Mặc dù Lư Chấn Sinh là một người đàn ông trưởng thành, chuyện này còn liên quan đến thể diện của đàn ông, nhưng trong lòng lại cảm thấy có lỗi với vợ mình, nên anh ấy cũng không hề do dự mà duỗi cổ tay ra.
Nhưng trước khi ra khỏi nhà, anh ấy đã làm một số công tác tư tưởng cho vợ.
Anh ấy có thể kiểm tra, nhưng cô ấy không thể ôm quá nhiều hy vọng vào chuyện này, dù sao anh ấy cũng bị phán tù chung thân ở bệnh viện thủ đô, làm sao có thể được một người trẻ tuổi, sống ở nông thôn, chưa từng tiếp nhận giáo dục y học chính thống coi trọng được?
Vân Mộng Hạ Vũ
Trịnh Thiến Thiến cũng biết mình có chút điên rồ, nhưng cô ấy thật sự muốn có thêm vài đứa con, cũng tình nguyện gánh vác chuyện nối dõi tông đường của nhà họ Lư.
Cộng thêm lời đồn đãi giữa các quân nhân, khiến cho cô ấy nhất thời bồng bột, lại rơi vào vòng luẩn quẩn ác tính này.
Đây là lần đầu tiên Kha Mỹ Ngu xem loại bệnh này cho người ta, trong lòng có chút không được tự nhiên. Cũng may, cô có máy mô phỏng giúp gian lận, có thể không cần tự mình kiểm tra cũng đưa ra được chẩn đoán.
Đúng là Lư Chấn Sinh bị bệnh liên quan tới nội tạng do chấn thương, dẫn đến vô sinh.
Vô sinh cũng là một vấn đề khó khắc phục ở các thế hệ sau, chưa kể thiết bị y tế hiện nay vẫn còn lạc hậu, con người chưa nghiên cứu sâu về vấn đề này, nếu như chỉ là đơn giản là ống dẫn tinh có vấn đề, còn có thể điều trị bằng phẫu thuật.
Nhưng có quá nhiều yếu tố không chắc chắn khi bệnh nội tạng xảy ra.
Kha Mỹ Ngu thu tay lại, hơi cụp mắt trầm tư một lát.
Đời sau mà mắc phải căn bệnh này, phần lớn sẽ chọn lấy tinh trùng ra, làm thụ tinh trong ống nghiệm hoặc mượn từ ngân hàng tinh trùng nếu không muốn nhận con nuôi.
Vấn đề khó khăn như vậy, cũng không tính là quá khó đối với Phù Y, chỉ cần một lá bùa là có thể kích thích sinh lực của các cơ quan nội tạng.
Cái gọi là “lá mới trong rừng thơm thôi thúc lá già, sóng trước nhường sóng sau”, chỉ cần nội tạng được phục hồi, cơ thể sẽ tự động coi vùng bệnh là rác.
Bùa hộ mệnh gần như toàn năng, ẩn chứa rất nhiều linh lực, trên thực tế nó không thể thoát khỏi quy luật tự nhiên, chỉ có tác dụng như chất xúc tác và phát triển theo hướng tốt.
"Đúng thật là anh Lư đã bị thương đến căn nguyên, không thể dựa vào Tây y, miếng dán thuốc thạch cao, buổi tối dán một miếng, bình thường nấu ít thuốc Đông y để uống, còn khi nào mới khỏi thì tôi cũng không thể đoán chắc được.”
Nói xong Kha Mỹ Ngu liền cầm giấy bút bắt đầu viết.
Lúc Ứng Yến nằm trên giường bệnh, Kha Mỹ Ngu học tập và tu luyện ở trong không gian cũng không được tốt mấy, hiện thực có chút tàn khốc, khiến cô không thể không thay đổi một số cách đối nhân xử thế.
Ví dụ như tổ chức hiện tại đang trấn áp tư tưởng phong kiến, nếu để người ta biết cô là Phù Y và có thể vẽ bùa, người giám hộ sẽ bị lôi ra ngoài và đi diễu hành với tấm bảng hiệu trên cổ!
Vì vậy, cô đã điều chỉnh lá bùa và đưa cho mọi người dưới dạng thạch cao.
Bùa chữa bệnh không phải là loại vừa mới dán là khỏi ngay lập tức, nó cũng cần một phải có quá trình, cơ thể con người có khả năng hấp thụ thụ động rất lớn, bình thường đều là Phù Y dùng linh lực của bản thân để hỗ trợ chữa bệnh. Tuy nhiên sau khi chế thành miếng dán thạch cao, bùa chữ bệnh dán vào chỗ bị tổn thương, sẽ tác động mạnh mẽ vào phạm vi nhỏ, một đợt điều trị cần ba miếng dán.
Kha Mỹ Ngu dùng máy mô phỏng để thử qua, hiệu quả không tệ so với phương pháp điều trị của Phù Y, hơn nữa cơ thể còn được lợi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-duoc-cung-chieu/chuong-263.html.]
Điều quan trọng nhất chính là miếng dán thạch cao đã cho cô một vỏ bọc được làm Phù Y ngay thẳng, cũng khiến người khác có lý do tin tưởng, cũng đủ để cô tạo dựng được tên tuổi cho chính mình.
Tuy nhiên, vào lúc này Lư Chấn Sinh và Trịnh Thiến Thiến nhìn nhau, người trước khẽ nhún vai, nhìn xem, vị bác sĩ này nói không sai, nhưng cô cũng không biết lúc nào mới khỏi bệnh, hơn nữa còn có nơi nào dùng miếng dán thạch cao để điều trị căn bệnh này?
Trịnh Thiến Thiến cũng uể oải không nguôi, ngọn lửa cuối cùng trong lòng đã bị nước lạnh dập tắt hoàn toàn, thậm chí không còn phát ra một âm thanh nào nữa.
Kha Mỹ Ngu cười khẽ, cô biết rất rõ tâm lý của bọn họ, đổi lại nếu là bản thân mình, nhất định cũng sẽ cho rằng cô là một kẻ nói dối.
Cô đặc biệt nghiêm túc dặn dò: "Thật ra bệnh của anh Lư không nghiêm trọng lắm, trước tiên cứ thử ba miếng dán đi đã, mỗi miếng phải dán đủ tám tiếng..."
Đơn vị này đóng quân đã mấy năm, có rất nhiều dịch vụ phụ trợ, bệnh viện quân y không nhỏ, còn chia làm Tây y và Trung y, đương nhiên dược liệu cũng đầy đủ.
Dù sao Kha Mỹ Ngu cũng nhàn rỗi không có việc gì làm, ngay lúc người đàn ông vừa rời đi, cô và Trịnh Thiến Thiến đã đi mua thảo mộc để làm miếng dán thạch cao.
Phải mất bốn đến năm tiếng mới làm được ba miếng dán thạch cao, nhìn thái độ nghiêm túc của cô như vậy cũng đủ để khiến Trịnh Thiến Thiến cảm thấy áy náy.
Không phải chỉ là miếng dán thạch cao thôi sao, hơn nữa đơn thuốc cũng đã cho bác sĩ xem qua, không có vấn đề gì.
Vì vậy Trịnh Thiến Thiến vẫn tích cực thúc giục chồng mình dán miếng dán thạch cao. Thật ra khi con người làm một chuyện gì đó, trong lòng đều không khỏi thầm hy vọng, lỡ đâu mèo mù gặp phải chuột c.h.ế.t thì sao?
Trong quân khu không có chỗ nào chơi, thời tiết lại nóng bức, cho dù là một đứa trẻ con đang nghỉ hè cũng chỉ chạy điên cuồng ở bên ngoài sáng tối, còn lại thì hay ở nhà, nếu điều kiện tốt thì hai ngày sẽ được một quả dưa hấu, cũng chỉ có một vài nhà là có quạt.
Kể từ sau khi Kha Mỹ Ngu và Ứng Yến làm rách giấy dán cửa sổ, cô liền sống một cuộc sống thịt cá, đàn ông có thể lực tốt, trong lòng lại vô cùng thích cô, đương nhiên cũng phải gần gũi mỗi đêm, mùi vị gần gũi cũng bị thay đổi.
Kha Mỹ Ngu sợ anh sẽ quá nuông chiều cô ở phương diện này, làm ảnh hưởng tới công việc hàng ngày, cô cũng thương xót anh nên đã nấu không ít canh, cháo để bổ thân thể.
Kết quả thân thể của người này tốt, bây giờ lại quay lại giày vò cô...
“Ngu Bảo Nhi, Ngu Bảo Nhi, nhanh lên…” Vọng Đế Xuất và Tiểu Quỷ Vương lao tới, đứng ở cửa sổ, vội vàng gọi Kha Mỹ Ngu.
"Có chuyện gì vậy?" Cô chậm rãi viết tiếp.
Tuy hiện tại cô đang ở trong quân đội ngăn cách với thế giới bên ngoài, mỗi ngày đều được nhận điểm hòa bình từ chỗ Ứng Yến, nhưng hệ thống thỉnh thoảng lại nhận được thêm điểm hòa bình, đây là chia hoa hồng từ hội ngoại ngữ, ba hay năm điểm cũng không đáng bao nhiêu, nhưng muỗi dù có nhỏ đến đâu thì cũng vẫn là thịt!
Nếu cô làm phát thanh viên trong thời gian đi học, cũng sẽ nhận được không ít điểm hòa bình.
Cho nên, về cơ bản Kha Mỹ Ngu có thể khẳng định được rằng chỉ cần cô có cống hiến cho xã hội, có thể tác động nhất định đến sự trưởng thành và phát triển của người khác, thì cô có thể nhận được phần thưởng là điểm hòa bình tương ứng.
Về phần bức thư được gửi tới tòa soạn báo kinh đô trước đó, không bao lâu sau họ đã trả lời cô, nói cuốn băng và bản thảo của cô rất hữu ích cho những sinh viên đang mong muốn cải thiện ngoại ngữ, là mưa đúng lúc, hy vọng cô có thể gửi nhiều hơn, vì lý do này mà tòa soạn báo cũng muốn mở một chuyên mục riêng cho cô.
Và cuốn băng của cô cũng sẽ được gửi đến đài phát thanh để nhiều người được nghe hơn.
Theo lá thư và tờ báo đã viết, đó chính xác là những điều được nói đến trong thư. Trên một tờ báo quan trọng và có uy tín như vậy, bài viết của cô lại chiếm hơn nửa trang thứ hai!