Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác Được Cưng Chiều - Chương 380
Cập nhật lúc: 2024-11-02 07:18:24
Lượt xem: 0
Bà cụ lạnh mặt, không nhường một bước: “Cô cũng biết đấy là ngoại ô mà, trong đại viện, cô có tiêu tiền cũng không vào ở được chứ đừng nói đến để hai đứa bé đến học trong nhà trẻ Dương Quang.
Cô tưởng người khác là đồ ngu hết, để mặc cô qua mặt à? Đừng tưởng tôi không biết khoảng thời gian này cô làm những gì, đưa bọn nhỏ đến nhà trẻ học là để móc nối quan hệ với con cháu trong đại viện nhỉ?
Vân Mộng Hạ Vũ
Tôi cũng mặc kệ mấy chuyện này, tôi vẫn giữ câu nói đó, mười nghìn đồng, không được thì thu dọn đồ cút khỏi thủ đô.”
Lăng Nghệ Phi tức giận, bà lão này bình thường thích mấy kẻ vô dụng, lại còn thiên vị, muốn làm mình làm mẩy, không ngờ tới lại là lão quái thai, khả năng lật mặt này đúng là làm người ta đau.
“Bà nội, bà phải biết tha cho người ta chút chứ, mười nghìn đồng thực sự nhiều quá, một nghìn thôi được không? Nhà mẹ cháu mở tiệm tạp hóa nhưng cha mẹ cháu kiếm tiền đều để lại cho em trai rồi, hai vợ chồng cháu còn đang đi học, chưa chính thức đi làm.
Không phải có câu nói là đừng khinh thiếu niên nghèo sao, ai có thể nói trước được hai vợ chồng cùng con cái nghèo khó bọn cháu ngày mai vẫn chỉ là người tầm thường.”
Bà cụ vẫn cứng đầu, dù sao cũng là mười nghìn đồng, bản thân bà ta có thể sống được bao nhiêu ngày nữa chứ, cầm vào trong tay được mới là thật. Bà ta không tiếp lời, híp mắt lại, dáng vẻ mặc kệ cô nói ba hoa chích chòe gì, tôi vẫn cứ kiên trì.
Tim Lăng Nghệ Phi rỉ máu, lúc vừa kết hôn, tiền hai vợ chồng vất vả tích cóp định chuẩn bị thi lên đại học lại đột nhiên bị mất trắng.
Bây giờ cuộc sống dựa vào tiệm tạp hóa mới hơi khởi sắc, mua cửa hàng, mua tứ hợp viện, còn có một khoản tích cóp nhỏ sắp bị mất tiếp rồi.
Mắt thấy làn gió kinh tế mới đang thổi, cô ta còn định để bọn trẻ đi học còn mình thì làm một trận lớn.
Thế mà bây giờ tiền vốn sắp mất sạch.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-duoc-cung-chieu/chuong-380.html.]
Nhưng còn cách nào nữa?
Cũng là do cô ta quá để ý đến cái lợi trước mặt, thấy nhà đối diện cuộc sống càng ngày càng khá giả, rõ ràng ban đầu đều là những cô gái nông thôn, mình còn nắm trong tay chìa khóa trọng sinh, tại sao khoảng cách giữa mình và người ta càng ngày càng lớn?
Cho dù cô ta đã vạch trần thân thế của Kha Mỹ Ngu, nhưng cũng chỉ là việc vô ích, cứ nhận tiếp đi, việc kinh doanh của cửa hàng rất có khả năng sẽ tuột khỏi tay, bị cha mẹ ruột lấy làm vốn để cưới vợ cho em trai, hơn nữa trên dưới nhà họ Lăng đều là côn trùng hút máu, đợi cô ta cho ăn, nếu như không thuận theo ý của bọn họ, bọn họ sẽ văng ra đủ lời chua chát đau lòng.
Lại còn không nhận, mặc dù ngay từ đầu cô ta đã quyết định để đám côn trùng hút m.á.u này bám lấy Kha Mỹ Ngu, nhưng cô ta không ngờ bà cụ nhà họ Lăng ra điều kiện cao như vậy, đòi cô ta những mười nghìn đồng.
Mười nghìn đồng vào những năm 80 là khái niệm gì chứ? Hoàn toàn có thể mua một tứ hợp viện ở kinh đô.
Lương của người dân còn chưa tăng lên, mỗi tháng mấy chục, một hai trăm đồng là đã đứng trên cao nhìn xuống người khác, không ăn không uống tiết kiệm hơn chục năm cũng chỉ được vài nghìn đồng.
Sắc mặt Lăng Nghệ Phi rất khó coi, lấy đá tự đập vào chân mình, cũng chỉ có thế thôi.
Bà cụ Lăng quá cứng đầu, liên tục đuổi bọn họ ra khỏi thủ đô, thực sự bắt thóp được cô ta.
Nhà và hộ khẩu ở thủ đô đáng giá như thế nào chứ, nền giáo dục ở đây cũng thuộc hàng đầu, cô ta vẫn đang chờ thời cơ vợt tiền kìa.
Trong cơn bất lực, cô ta nghiến răng nghiến lợi tạm thời đáp ứng.
“Tôi nói cho cô biết, cô đừng có giở trò khôn vặt trước mặt bà già như tôi, dứt khoát đưa tôi mười nghìn đồng, không thì sau này đừng có mà hối hận!” Bà cụ Lăng điềm tĩnh cảnh cáo.
“Thủ đô không phải nơi cô chơi đùa, tôi đã sống từng này tuổi rồi, còn sóng gió nào tôi chưa từng gặp nữa chứ, tôi cũng học được một đống thủ đoạn của phụ nữ, không ngại để cô xem đâu.”