Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác Được Cưng Chiều - Chương 53

Cập nhật lúc: 2024-10-30 20:58:21
Lượt xem: 48

Kha Mỹ Ngu trợn mắt nhìn Tần Nguyên Cửu chậm rãi cởi cúc áo.

Bây giờ trong đầu cô còn vang vọng lời chị dâu nhỏ miêu tả, mồ hôi lăn trên cơ thịt rắn chắc, tí tách rơi xuống đất...

Trước mắt có sẵn đàn ông rồi, cô nhộn nhạo, thực sự không nhịn được có hơi rung động.

“Đồng chí Tần, đây, đây là nhà bà ngoại em đấy, anh, anh đừng làm loạn.” Cô lắp bắp nói.

Tần Nguyên Cửu cười lạnh, bước từng bước ép người đến bên giường: “Sao anh lại không hiểu lời em nói nhỉ?”

“Anh là anh Cửu của em, còn có thể làm loạn sao?”

Kha Mỹ Ngu đã đứng sát vào giường rồi, eo cũng ngả ra sau vì anh cúi người xuống: “Anh trai tốt, em sai rồi, anh đừng chấp nhặt với trẻ con!”

“Anh trai tốt? Ha...” Anh lại cúi về phía trước.

Kha Mỹ Ngu bị dọa đến ngã phịch xuống giường, còn người đàn ông kia cũng thuận thế đè lên.

Mặc dù bình thường trên người Tần Nguyên Cửu sạch sẽ, mang theo mùi t.h.u.ố.c lá nhàn nhạt nhưng hơi thở ngang ngược mạnh mẽ của người đàn ông phủ lên cô như che trời lấp đất.

Lúc này trái tim Kha Mỹ Ngu thình thịch thình thịch đập vô cùng nhanh, cuối cùng cô cũng ý thức được trùm phản diện Tần Nguyên Cửu quả thực là người đàn ông cực kỳ có sức hút.

Cô yếu ớt chống tay lên lồng n.g.ự.c anh, ây dô, rắn chắc thật đấy, thực sự thành từng khối luôn, hơn nữa anh còn cố ý run run...

Cuối cùng Tần Nguyên Cửu cũng giữ nguyên tư thế, chóp mũi hai người gần như chạm nhau, hơi thở giao hòa.

“Sờ đủ chưa?” Anh lạnh lùng hỏi: “Em cũng sờ các anh trai em như này sao?”

“Sao có thể chứ, em có phải biến thái đâu!” Kha Mỹ Ngu quay đầu phản bác lại trong vô thức.

“Vậy sau này còn xem anh thành anh trai không?”

Cô lập tức lắc đầu: “Không, không ạ.”

Tần Nguyên Cửu dừng lại đúng lúc, anh hài lòng đứng thẳng người dậy, ném cái áo vừa cởi ra lên người cô rồi xoay người rời đi.

Khuôn mặt trắng nõn của Kha Mỹ Ngu ửng hồng, trong đôi mắt m.ô.n.g lung ngập tràn sự rực rỡ mê người, hương thơm nhàn nhạt và nhiệt độ ấm áp trên cơ thể người con gái giống như tơ nhện có tính bền dẻo, từng vòng từng vòng quấn lấy trái tim người ta.

Anh mà còn ở lại nữa thì sớm muộn gì cũng xảy ra chuyện!

Kha Mỹ Ngu ngây ngốc ôm áo khoác của anh, cô chớp mắt, rồi đột nhiên giống như bị bỏng, cô ném cái áo lên giường: “Dám dọa em! Nếu như không có hệ thống, em thực sự bị dáng vẻ của anh dọa sợ c.h.ế.t khiếp rồi!”

Cô nổi giận đùng đùng, đ.ấ.m vào cái áo kia mấy nhát: “Chỉ dám dọa em thôi sao?”

“Có bản lĩnh thì làm thật đi, dọa dẫm thì được coi là đàn ông gì chứ, hừ...” Cô kiêu ngạo ném cái áo ra, nhìn giá trị hòa bình đã đạt giới hạn cao nhất, cô hài lòng chạy ra khỏi phòng, đến xem thử người kia cởi áo ra xong đi làm gì rồi.

Trước khi mẹ Kha chưa lấy chồng, ở nhà mẹ, bà cũng được chiều chuộng, trong nhà có nhiều anh em trai, ít chị em gái.

Nhà người ta thì con trai là vàng bạc, con gái như cỏ rác nhưng ở chỗ của bà lại hoàn toàn ngược lại, bên trên bà có ba người anh trai yêu chiều, xung quanh cũng có một đám anh em họ, bên cạnh đó cũng có mẹ ruột và bà nội thiên vị, giỏi tẩy não.

Cũng không biết liệu có phải do phong thủy nhà họ Thang không mà thế hệ sau đó cũng toàn là bé trai, chỉ có duy nhất một đứa bé gái là con gái bà.

Bây giờ Tần Nguyên Cửu trở thành cháu rể nhà họ Thang, đương nhiên phải chịu cảnh bị mấy người đàn ông cùng thế hệ trêu chọc, làm khó dễ.

“Tiểu Tần.” Anh họ nhỏ là người thân thiết với nguyên chủ nhất, lúc này anh ấy đứng đó, hất hàm nói: “Mặc dù cậu có bản lĩnh lợp nhà ngói cho em gái tôi nhưng nhìn cái dáng người nhỏ bé của cậu, chắc chắn cậu không so được với tôi!”

Tần Nguyên Cửu cười nhạt: “Anh họ, chỉ nói mà không làm thì đều là khoác lác, chúng ta đấu xong rồi hẵng nói tiếp.”

Hai người đều cởi áo ngoài, mặc áo mỏng, trong tay cầm chắc chiếc rìu vừa mượn được, trước mặt mỗi người có không ít củi.

“Tiểu Tần.” Một anh họ khác cũng nghiêm túc nhấn mạnh: “Chẻ củi cũng là việc cần có kỹ thuật, phải chẻ thật nhanh, chẻ cho ngay ngắn, to nhỏ đồng nhất, củi như thế chất lên mới đẹp, dễ bảo quản và sử dụng...”

Trong sân của mỗi nhà làng Bạch Nam đều có một đống củi lớn ngay ngắn, đẹp đẽ, bên trên được phủ rơm. Mùa đông chỉ dựa vào chúng để sưởi ấm.

“Làng Bạch Nam chúng ta có một tập tục, rể mới đến nhà thì phải chẻ cho nhà gái một đống củi. Tiểu Tần cũng không cần chẻ nhiều, bằng Cẩm Hán là được rồi.”

Kha Mỹ Ngu với chị dâu nhỏ nhàn rỗi, đứng phía sau đám cháu hóng trò vui.

“Em gái, hình thể anh họ em cường tráng, quanh năm làm lụng ngoài ruộng, lại là tay chẻ củi lão luyện, thắng là điều chắc chắn. Có điều em yên tâm đi, anh Cẩm Hán rất thương em, anh ấy sẽ lặng lẽ nhường, không để cho Tiểu Tần thua thảm quá đâu.” Trong ngữ điệu của chị dâu nhỏ ngập tràn sự hài lòng và tin tưởng người đàn ông của mình.

Kha Mỹ Ngu nghiêng đầu, sảng khoái nhìn chị ta rồi cười: “Chị dâu nhỏ, đừng ăn nói hùng hồn thế, đồng chí Tiểu Tần nhà bọn em mặc quần áo lên thì gầy, cởi quần áo ra cũng có thịt lắm đấy!”

Trùm phản diện quen ông của bánh bao nhỏ, chắc chắn anh từng làm lính, hơn nữa ngôn từ, cử chỉ thường ngày của anh cũng mang theo khí chất mà quân nhân mới có. Thân thủ anh không kém, anh trai nhà mình nào sao sánh được.

Quả nhiên, vừa mới bắt đầu, Tần Nguyên Cửu còn hơi lạ lẫm, tốc độ có chút chậm, cần phải nghiên cứu sức lực, góc độ và cả kích thước củi nhưng sau khi chẻ được chục thanh, tốc độ của anh được đẩy nhanh, lạch cạch, lạch cạch như cắt dưa hấu, không hề tốn sức, vừa nhanh, vừa chính xác.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-duoc-cung-chieu/chuong-53.html.]

Anh họ nhỏ thấy thế, dùng hết sức bình sinh và hai mươi năm kinh nghiệm, ra sức chẻ. Nhưng anh ấy vẫn bị vượt qua một cách tàn nhẫn, lại còn bị đám cháu và đứa em gái bất lương cười...

Kể cả vợ anh ấy cũng lắc đầu thở dài.

Thất sách, thất sách rồi, sao anh ấy lại nghĩ không thông, đích thân ra trận thế này, bây giờ thì hay rồi, mặt mũi cũng mất sạch rồi!

Có điều giữa đàn ông với nhau không tính toàn nhiều, sau khi cười đùa, trong lòng mọi người đều đã chấp nhận Tần Nguyên Cửu.

Trong mắt bọn họ cũng chí có người có năng lực như anh mới có thể xứng với em họ như tiểu tiên nữ nhà mình!

Ăn cơm trưa xong, bọn họ lại cõng hai giỏ đầy ắp thuốc, khoai lang dại đào được từ trên núi về nhà họ Thang.

Từ lúc chị dâu nhỏ vào cửa, nhà họ Thang không còn qua lại với những nhà khác, đi quanh núi đào rau dại nữa mà mọi người vòng vèo tìm kiếm đủ loại đồ ăn ở căn cứ bí mật.

Người nhà họ Thang trêu đùa rằng đây chính là của hồi môn của chị dâu nhỏ.

Trên đường về, Kha Mỹ Ngu cúi đầu đá viên sỏi, nhưng sắc mặt cô có hơi nghiêm trọng.

“Tiểu Vấn.” Cuối cùng cô cũng kéo cố vấn nhiệm vụ ra ngoài:

“Chị dâu nhỏ của tôi là ai? Ở nơi dị thế này còn có tinh quái sao?”

Tiểu Vấn ấm ức trả lời: “Vâng, ký chủ, cô còn có thể tu luyện, sở hữu không gian, tại sao không thể có yêu tu, quỷ tu?”

“Suy cho cùng nơi đây cũng lấy tiểu thuyết làm cơ sở cho thế giới, không có chút sức mạnh của quỷ quái chống đỡ, rất khó để hoàn thành những cái Bug kia.”

Trong lòng Kha Mỹ Ngu có hơi loạn, cô không nhịn được hỏi: “Chị dâu nhỏ là tinh quái, chị ta là họ hàng của tôi, mà tôi lại là chị họ của nữ chính Kha Ân Thục. Có phải trong cốt truyện cũng có sự tồn tại của chị ta không?”

Cốt truyện cô được tiếp thu rất chung chung, chỉ là lấy thân phận độc giả để tiếp tục hoàn thành nó, biết được hướng đi đại khái của cốt truyện nhưng lại không hiểu những chi tiết nhỏ.

Dựa vào giác quan thứ sáu vô cùng chính xác của cô, Kha Mỹ Ngu lờ mờ cảm nhận được đây là vấn đề rất lớn.

Tiểu Vấn trầm mặc, sau đó hỏi: “Ký chủ có thể mở ra và xây dựng nhiệm vụ nhánh. Mặc dù thế giới này dùng tiểu thuyết làm khung đỡ nhưng nó thực sự tồn tại, phía sau mỗi người đều có câu chuyện riêng.”

Kha Mỹ Ngu hơi ngạc nhiên: “Lẽ nào nhiệm vụ không phải cách phát động cốt truyện sao?”

“Đương nhiên là không phải, nhiệm vụ có rất nhiều loại, nhiệm vụ chúng ta nhằm vào là thứ có thể tạo ra điểm giá trị hòa bình khổng lồ. Giống như lúc trước ký chủ giải cứu những phụ nữ và trẻ em bị bán ấy, đợi sau khi án tử hoàn toàn kết thúc, cô sẽ có được một khoản giá trị hòa bình khổng lồ.”

“Ví dụ như nhà họ Lý, Lý Quyên Mai là người tốt đã sáu kiếp, giúp đỡ cô ấy hoàn thành nguyện vọng của kiếp này, vậy thì cô ấy có thể chia cho ký chủ một phần giá trị hòa bình tích lũy được từ lúc trước.”

Kha Mỹ Ngu đột nhiên hiểu ra: “Có phải tôi làm trùm phản diện thay đổi, thực ra đã ngăn cản những nhân viên nghiên cứu kia bị g.i.ế.c chết, vì thế bọn họ có thể tạo ra lợi ích khổng lồ cho tổ chức, từ đó tao đã lấy được giá trị hòa bình phong phú từ trên người người dân?”

Tiểu Vấn run rẩy, chuyện đi xa như thế mà ký chủ còn mò được ra chân tướng sao?

Nhưng chắc chắn nó không thể để lộ, vì thế nó tránh nặng tìm nhẹ: “Nhưng giá trị hòa bình kia không lớn lắm, chúng tôi tôn trọng ý kiến của ký chủ. Cô muốn mở ra và xây dựng nhiệm vụ thì có thể lấy được tin tức tương ứng về đối tượng, hơn nữa, sau khi hoàn thành nhiệm vụ, cô cũng lấy được giá trị hòa bình tương xứng.”

Kha Mỹ Ngu mím môi suy nghĩ, trong nhà có tinh quái, nếu như không làm rõ lai lịch cũng như nguyên cớ chị dâu nhỏ đến đây, chuyện này giống như chôn xuống một quả b.o.m khiến cô không thể nào yên tâm được!

Nhà bà ngoại đối xử với nguyên chủ rất tốt, anh họ nhỏ có thứ gì ngon, có đồ gì vui cũng nhớ đến cô.

Nhưng trong phần lớn truyện xưa, tình yêu giữa người và tinh quái đều là một tấn bi kịch.

Thấy anh họ trân trọng chị dâu, Kha Mỹ Ngu không dám tưởng tượng, nếu như chị dâu xảy ra chuyện, anh họ sẽ ra sao đây.

Nghĩ đến đây, cả người cô run lên, giống như kiếp trước lúc cô c.h.ế.t đi, trong mắt đại lão là sự tuyệt vọng và đau khổ như cả thế giới sụp đổ.

“Tôi muốn mở nhiệm vụ nhánh liên quan đến chị dâu nhỏ!” Kha Mỹ Ngu không do dự nữa.

“Ký củ, cô phải nghĩ cho thật rõ ràng, một khi mở nhiệm vụ nhánh này, cô sẽ cảm ứng được với các tinh quái xung quanh, thân phận tu sĩ của cô cũng có thể bị lộ.” Tiểu Vấn nhắc nhở hữu nghị.

“Ha, nói như kiểu tôi không mở nhiệm vụ này ra thì tinh quái không tồn tại nữa vậy.” Cô nhướn mày, tiếp tục gật đầu: “Mở ra đi, lúc nhỏ tôi khá thích loại chuyện như này, bây giờ có thể tham dự vào nó, cũng coi như là làm trọn vẹn ước mơ hồi bé.”

“Ting ting, chúc mừng ký chủ mở ra nhiệm vụ nhánh: tiểu hồ tiên báo thù. Vạn vật có linh, tinh quái với con người tồn tại trong một giới, chắc chắn có thể có biện pháp chung sống hòa bình.”

“Mời dùng cách thức của nhân loại để giúp đỡ tiểu hồ tiên hóa giải thù hận trong lòng, tránh thoát bi kịch bị đạo sĩ bắt hồn luyện đan! Thưởng hai nghìn giá trị hòa bình!”

Kha Mỹ Ngu sung sướng nhướn mày, không ngờ tới phần thưởng của nhiệm vụ này còn cao hơn những nhiệm vụ khác.

Vân Mộng Hạ Vũ

Có điều cô hiểu rõ sau khi hoàn thành hai nhiệm vụ kia sẽ có được phần thưởng hậu hĩnh khác, còn nhiệm vụ nhánh này không giống như thế.

Sắp đến cổng làng rồi, Tần Nguyên Cửu kéo Kha Mỹ Ngu còn đang đắm chìm trong thế giới của riêng mình.

Người nhà họ Kha đều hiểu ý cười cười, để hai vợ chồng ngọt ngào thân mật thì thầm nói chuyện.

“Đã nghĩ ra mình muốn chọn phòng nào chưa? Ngày mai anh bận rộn cả ngày, ngày kia đến đón em.” Anh cúi đầu, nhìn cô gái nhỏ đang trong trạng thái thất thần, trong lòng anh rất bất đắc dĩ.

Kha Mỹ Ngu hả một tiếng, đợi anh nhắc lại lần nữa, cô mới bừng tỉnh: “Đương nhiên em muốn cái phòng có giường đất ấy, một bên giường sát với tường, em lăn thế nào cũng được!”

“Được, vậy anh lấy căn phòng đó để sắp xếp thành phòng tân hôn.” Anh gật đầu, sau đó nhìn cô bằng vẻ mặt phức tạp.

Loading...