Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác Được Cưng Chiều - Chương 92

Cập nhật lúc: 2024-10-31 06:14:02
Lượt xem: 19

“Đúng là anh tìm bạn bè cũ nhờ giúp đỡ.” Vẻ mặt anh có chút lạnh lùng: “Người trên đời này đa phần chỉ quan tâm đến lợi ích của bản thân mình, bốn chữ trà đi người lạnh cũng không phải chỉ đơn giản vậy, sau khi nhà của anh bị kéo xuống nước, lại càng thể hiện rõ ràng hơn.”

“Bạn bè trước đây của anh hầu như đều là bạn bè xấu, nhưng vẫn còn chút đáng tin, anh không nỡ để bọn họ phải khó xử, cho nên vẫn luôn không liên lạc lại với bọn họ.”

“Nhưng bây giờ anh nghĩ thông suốt rồi, anh có năng lực mang theo gia đình của mình càng ngày chạy càng xa, tại sao không thể liên lạc lại với đám bạn bè chứ?”

“Người với người ở chung hỗ trợ nhau, làm gì có tình hữu nghị thuần túy chứ?”

“Trái lại nếu có thể đưa tay giúp đỡ tại thời điểm cần thiết, mới phán xét giá trị của tình hữu nghị thì chẳng bằng đôi bên cùng đạt được một lợi ích gì đó vững chắc.”

Kha Mỹ Ngu mím môi: “Phải nhất thiết qua lại lẫn nhau sao? Không có một số người phá lệ cố chấp, dù là nỗ lực từ một phía, vẫn không buông tay sao?”

Tần Nguyên Cửu nghiêm túc nhìn về phía cô: “Đúng vậy, cho dù là cha mẹ, nếu như không đạt được thỏa mãn tương ứng mà họ mong chờ, bọn họ cũng sẽ dần dần thất vọng, không nhìn hay thậm chí vứt bỏ chúng!”

“Dù sao cũng phải có ngoại lệ chứ?” Cô chưa từ bỏ ý định hỏi.

“Không thể nào, nếu vẫn cố chấp, chỉ nói rõ là người kia càng mong muốn được ở bên cạnh mình.” Anh nghĩ như cũ lắc đầu nói.

Vân Mộng Hạ Vũ

Kha Mỹ Ngu nghe xong vẫn không hiểu lắm, chẳng qua mọi chuyện cũng đã thành quá khứ rồi, còn cách thời không, cô cũng không muốn so đo nghĩ nữa, dứt khoát tiếp tục như đà điểu, ném hết những chuyện muộn phiền tự lừa mình dối người này ra sau đầu.

Hôm nay bắt đầu chính thức học tập, ông Triệu và bà Tiết không hổ danh là thầy cô lâu năm, trước đây còn được đại học Khoa học và Tự nhiên đưa ra rất nhiều phúc lợi để đào người về.

Tiết học của bọn họ sinh động thú vị, lồng ghép vào trong đó rất nhiều kinh nghiệm thực tế của mình, lại xen kẽ một chút truyền thuyết về danh nhân các loại, đồng thời mở rộng tri thức ở mọi mặt, để bọn họ có thể áp dụng linh hoạt những gì đã học.

Cho dù là học vô cùng kém hay chưa từng tham gia lớp học nào như những người lớn trong nhà họ Kha cũng nghe giảng say sưa thích thú.

Nhìn thấy những người nhà họ Kha hết lòng hết dạ trong các loại việc thường ngày, như một lời cảm kích tri ân với bọn họ, bà Triệu và ông Tiết cũng thở phào nhẹ nhõm.

Có khi nào mà ông bà ấy phí sức để dạy bảo học sinh như thế?

Thường thường là học sinh hâm mộ tiếng tăm của ông bà ấy mà đến, vốn dĩ bản thân người ta thông minh trời sinh, rất có thiên phú, lại thêm sự dạy bảo của mình, tất nhiên sẽ đạt được thành tựu không tệ.

Nhưng trước đây bọn họ nói sai, chọc giận đồng chí Tần một chút, mà lại trong khoảng thời gian này sức khỏe của bọn họ đúng là mỗi ngày một tốt hơn, cảm giác như trẻ ra hai ba mươi tuổi vậy!

Cho nên vì vậy, bọn họ cũng phải dốc hết sức lực giúp đỡ cho nhà họ Kha, không chỉ có Kha Mỹ Ngu đời này, mà còn thế hệ trước sau nữa, bao gồm tất cả người họ Kha và người họ Thang.

Bà Triệu và ông Tiết được tiếp cận với kiểu giáo dục phương Tây từ nhỏ, vô cùng coi trọng phương thức học tập bồi dưỡng theo hứng thú, chứ không phải kiểu nhồi nhét kiến thức khô khan như cho vịt ăn rồi đi dự thi như nước Hoa mấy ngàn năm nay.

Muốn đem đến cho nhà họ Kha và nhà họ Thang một kết cục tốt đẹp!

Giữa trưa ngày hôm sau, toàn bộ thôn Lạc Phượng nhốn nháo lên, trước cửa thôn có ba chiếc xe tải lớn đỗ lại, người từ trên xe nhảy xuống mặc một bộ quần áo màu xanh thẳm, một cậu thanh niên mặc đồ lao động sạch sẽ chỉnh tề.

“Xin hỏi, đồng chí Tần Nguyên Cửu ở đây phải không ạ?”

Cậu con trai nói tiếng phổ thông mang hương vị của thủ đô, các thôn dân nghe thấy phong cách tây này vô cùng êm tai dễ nghe.

Bọn họ chỉ ngây ngốc gật đầu, sau lập tức hiểu ra, một thanh niên nhảy dựng lên, vừa chạy vừa quay đầu sang bên cạnh hô: “Để tôi đi gọi người!”

Lúc nói chuyện cậu ta không để ý vấp phải tảng đá dưới chân mà lảo đảo, dưới tiếng cười của đám người đứng đó càng chạy nhanh hơn, chỉ một lát đã không thấy bóng.

“Mấy đồng chí đi một đường vất vả rồi, có khát không, hay là đến nhà tôi uống nước đi, nhà tôi ở ngay gần đây, chỉ cách có mấy bước chân thôi…”

“Nhà tôi còn gần hơn…”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-duoc-cung-chieu/chuong-92.html.]

“Đồng chí à cậu có đói bụng không, đến đây ăn mấy miếng bánh mè phủ son này.” Một bà lão xé một miếng bánh to mà con cháu hiếu kính mới gặm được mấy miếng đưa cho cậu ta.

Mấy cậu con trai bị các thôn dân nhiệt tình vây quanh.

Người dân trong thôn vô cùng tò mò với đồ vật ở trên xe, thậm chí dường như đến mức cào tâm ngứa phổi rồi, thế nhưng bọn họ cũng rất sĩ diện, gắng gượng không ai mở miệng hỏi thăm, chỉ còn chờ Tần Nguyên Cửu tới.

Không lâu lắm, Tần Nguyên Cửu dẫn theo đám người nhà họ Kha nhanh chân đi tới.

Nhìn qua một mảnh màu đất kia xuất hiện bóng dáng thẳng tắp quen thuộc, nhóm thanh niên liền biết chính chủ đã tới, âm thầm nhẹ nhàng thở ra.

“Đồng chí Tần khỏe chứ, chúng tôi là đội vận chuyển ở thủ đô, lần này nhận nhiệm vụ giao đồ vật cho các anh. Đây là danh sách hàng hóa, mời anh đọc.”

“Nếu không có vấn đề gì, anh chỉ cần ký tên vào là có thể dỡ hàng. Chúng tôi cũng sẽ trở về báo cáo lại.” Cậu thanh niên cười đưa lên một quyển sổ, sau đó cùng hai thanh niên khác mở ba toa xe chở hàng ra, ngăn các thôn dân tò mò mà chen chúc lên.

Mấy người đàn ông nhà họ Kha lập tức bước đến phía trước hỗ trợ, tạo thành bức tường người.

“Mọi người đừng vội.” Trưởng thôn nghe nói cũng chạy vội đến, từ chỗ Tần Nguyên Cửu biết được vật dụng trên xe này là đổi được từ thịt heo rừng, cũng như mọi người vui vẻ kích động đến không bình tĩnh nổi.

Ông ta lập tức phân phó một đám thanh niên lực lưỡng tuổi trẻ tài giỏi tập hợp lại, một nhóm duy trì trật tự, một nhóm chờ lệnh dỡ hàng!

“Ai cũng có phần, nhưng trước hết chúng ta bàn giao xong với mấy đồng chí đến từ thủ đô đã, sau đó đem các thứ tới thôn ủy, mặc kệ hôm nay có trễ đến đâu, tôi cũng cho phân phát hết, có được không?”

Lúc này đám người mới cười đồng ý, dời về sau mấy bước nhỏ, nhưng vẫn rướn cổ như cũ dò xét nhìn.

Tần Nguyên Cửu cầm danh sách, ngay cả tay cùng không thèm chống đỡ mà xoay người nhảy thẳng lên toa xe đựng hàng, nhìn qua đồ vật một lượt: “Không có sai, mấy vị đồng chí vất vả rồi.”

Nói xong anh lại nhảy xuống, vẫy vẫy tay gọi Kha Nguyên Hoa và Kha Nguyên Vạn: “Làm phiền hai anh dẫn người về nhà ăn cơm, nghỉ chân một chút, chờ bọn em gỡ xong hàng, chúng ta lại đến tiệm cơm quốc doanh trên trấn làm một bữa!”

Mấy vị đồng chí liên tục khoát tay: “Đồng chí Tần khách sáo quá, việc ăn uống nghỉ ngơi của chúng tôi đều có đơn vị chi trả, không phiền các anh tốn kém đâu.”

“Chúng tôi còn phải chạy về báo cáo công việc, cho nên cũng không có ý định đợi lâu đâu.”

Tần Nguyên Cửu cũng không miễn cưỡng nữa, nghiêng đầu nói với mẹ Kha vài câu.

“Mẹ ơi, mẹ về làm mấy món ăn đơn giản được không, chắc chắn giờ này bọn họ chỉ ứng phó gặm mấy miếng lương khô thôi.”

Mẹ Kha liên tục gật đầu, hai chị em dâu cũng đi theo cùng về.

“Chú Khánh Hỉ, có thể cho người dỡ hàng rồi, nhưng phải cho một người ghi lại một tờ đơn ở thôn ủy, để một chút nữa có thể phân phát cho các thôn dân dễ hơn.”

Tần Nguyên Cửu ghé lại chỗ trưởng thôn nhỏ giọng nói: “Một nửa xe là vật tư trong thôn chúng ta, một nửa còn lại là của hợp tác xã. Giá trị tương đương nhau, chẳng qua lợi ích thực tế bên chúng ta nhỉnh hơn, cho nên số lượng có vẻ nhiều.”

“Chờ chút nữa chúng ta phải phân ra.”

Thôn trưởng trả lời: “Được, Tiểu Tần nói làm như thế nào, thì chúng ta làm như vậy đi, mọi người ở đây đều tin cậu!”

Tần Nguyên Cửu cười nói nhỏ vài tiếng với ông ta.

Trưởng thôn gật gật đầu đồng ý, sau đó quay đầu lại hướng về phía đám người hô: “Các vị thôn dân, vật tư trong xe tất cả đều là của mọi người, chờ xếp toàn bộ vào kho, sẽ đăng ký phân phát cho mọi người.”

“Tuy nhiên, tôi phải cảnh cáo trước một chút, để công bằng liêm chính, còn hy vọng mọi người có thể cùng nhau giám sát, cho dù là vải lẻ ít nhất cũng phải vận chuyển hết đến thôn ủy.”

“Nếu như ai có ý đồ giấu hay trộm lấy, bị người phát hiện, sẽ lập tức hủy bỏ tư cách được phân phát của nhà đó!”

Loading...