XUYÊN THÀNH NỮ PHỤ TRUYỆN MẠT THẾ - CHƯƠNG 15: KHỔ CHIẾN
Cập nhật lúc: 2024-07-24 21:48:06
Lượt xem: 767
Zombie lần nữa phát động công kích, lần này nó muốn tốc chiến tốc thắng, không chút do dự nhào qua.
"Điểm yếu của Zombie là ở đầu, tìm cơ hội giữ chặt nó."
Rút kinh nghiệm từ vết xe đổ lần trước, Diệp Vãn Thanh cùng Sở Dao càng thêm cẩn thận hơn. Chỉ tiếc thực lực chênh lệch một khoảng lớn, Sở Dao hiểu rõ điều này nên cũng không nghĩ đến việc có thể hoàn toàn tránh né thành công.
Nhìn thấy nó lao tới, tốc độ nhanh đến mức khiến người ta phải tắc lưỡi kinh ngạc.
Anh cắn răng.
Liều thôi!
Anh dự đoán hướng tấn công của Zombie, giơ thanh sắt trên tay chắn nó lại. Dù vậy, cũng chỉ cản được một chút, hai người bị lực xung kích của nó đẩy lùi về sau liên tục.
Zombie ngàn lần không nghĩ tới, bọn họ dù đã đến bước đường cùng vẫn còn kháng cự.
Bất quá nó không tin là không g.i.ế.c được hai con sâu này, nỏ mạnh hết đà mà thôi, căn bản không đáng để nó phải sợ hãi.
Dừng lại một chút, một giây sâu Zombie liền bắt đầu một đợt tấn công mới.
Hai người thể lực chống đỡ hết nổi, liên tục lui về sau, thân thể cũng dần kiệt sức.
Mắt thấy tình thế đã đi vào ngõ cụt, Zombie dường như được tiếp thêm sức mạnh. Rít lên một tiếng, cả người như lâm vào trạng thái điên cuồng, càng đánh càng hăng.
Thậm chí có vài lần giống như cố ý, lực đạo nhẹ hơn vài phần. Tựa như mèo vờn chuột, đợi đến khi chơi đủ sẽ một ngụm nuốt xuống.
Diệp Vãn Thanh không đáp trả được lần nào.
Cô bị Sở Dao ôm chặt không thể động đậy. Diệp Vãn Thanh rất rõ ràng, bởi vì bận tâm đến mình nên Sở Dao luôn kiềm chế lực đạo, không cách nào toàn lực ứng phó.
Cứ theo đà này, cả hai sẽ thật không có cơ hội để phản công.
Ánh mắt cô trở nên lạnh lẽo. Như hạ quyết tâm, Diệp Vãn Thanh nhân lúc tay Sở Dao nới lỏng, cô nhẹ nhàng giãy dụa, nhanh chóng thoát khỏi vòng tay của Sở Dao.
Cô thực sự không muốn vì bản thân mà liên lụy đến anh.
Cảm giác mềm mại thoáng qua liền mất, không đợi Sở Dao kịp phản ứng, Zombie lại lần nữa chuyển mục tiêu sang Diệp Vãn Thanh, đối tượng yếu hơn.
Lúc này, Zombie thật sự có ý định tấn công. Không còn hư chiêu như lần giao đấu trước.
Lần này là đánh thật!
Zombie không chút do dự lao tới.
Sau khi rời khỏi Sở Dao, Diệp Vãn Thanh sớm đã làm xong chuẩn bị tâm lý. Đúng như dự đoán, Zombie đè xuống đất.
"!!!"
Sở Dao đứng yên, trong nháy mắt mất hết khả năng suy nghĩ.
Anh bị cảnh tượng trước mắt kích thích đến hai mắt đỏ ngầu. Phảng phất như có đôi tay lớn bóp chặt trái tim, không cách nào đập được, cũng không thể thở nổi.
Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương
KHÔNG!!!
Ngay tại lúc Zombie mở to cái miệng đầy m.á.u của mình, định cắn vào cổ cô, Diệp Vãn Thanh đã quyết tâm chết. Bất quá, chưa đến phút cuối cùng, cô vẫn sẽ không từ bỏ cơ hội phản kháng.
Sống, là bản năng tiềm thức của con người.
Diệp Vãn Thanh nghiêng đầu, cầm lấy d.a.o găm liều lĩnh dùng sức đ.â.m mạnh một cái. Đáng tiếc cô đã đ.â.m lệch. Không đ.â.m trúng đầu Zombie.
Bất quá, hành động của cô đã triệt để chọc giận nó.
"Gào Gào!"
Zombie điên cuồng gào thét, còn chưa kịp phản công, nó đã bị Sở Dao dùng thanh sắt hất văng, lăn tròn vài vòng.
Nó không cam lòng, vẫn chưa từ bỏ ý định, giống một con thiêu thân không biết mệt mỏi, tiếp tục lao tới.
Diệp Vãn Thanh đẩy Sở Dao đang định đỡ mình ra, chân cô nhanh chóng đạp cho nó một đạp—
Con Zombie này đẳng cấp xác thực cao, trí tuệ giống với đứa trẻ bảy tám tuổi. Bị cô đạp, Zombie cũng nhanh trí bắt lấy chân cô.
Diệp Vãn Thanh cơ hồ trong nháy mắt biết được hành động tiếp theo của nó là gì luôn, toàn thân nhịn không được mà run rẩy không ngừng.
Zombie há cái miệng to như chậu máu, mạnh mẽ cắn xuống. Thịt trên chân cô trực tiếp bị xé một mảng thịt lớn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-truyen-mat-the/chuong-15-kho-chien.html.]
"Aaah!"
Cơn đau đớn thấu xương khiến cô suýt ngất đi. Diệp Vãn Thanh ra sức cắn chặt môi để cố giữ bản thân tỉnh táo. Vừa định dùng d.a.o tiếp tục đ.â.m nó, kết quả phát hiện d.a.o găm vẫn còn cắm trên người Zombie chưa rút ra.
Trong miệng Zombie ngậm toàn m.á_u cùng thịt của cô, mang theo mùi tanh ngọt ngào triệt để khiến nó mất kiểm soát.
Nó đợi không kịp, vội vàng nhai nuốt. Nếm được vị ngon ngọt từ miếng thịt thơm tho này, Zombie càng thêm điên cuồng.
Chưa kịp cắn thêm lần hai, Sở Dao đã vội vàng chạy tới. Lòng anh nóng như lửa đốt, tuy không nói lời nào nhưng bộ dạng cầm thanh sắt đánh Zombie cực kỳ hung ác.
Một gậy lại một gậy nối tiếp nhau.
Zombie liên tiếp bị đánh lùi. Nó vô cùng kinh ngạc. Vốn trước đó còn mang một chút tư duy của nhân loại, hiện tại Zombie bị Sở Dao đánh đến hoàn toàn mất đi lý trí.
Zombie trực tiếp tiến vào trạng thái phát cuồng.
Nó từ bỏ công kích Diệp Vãn Thanh, chuyển sang giải quyết kẻ đáng ghét trước mặt trước.
Zombie gào thét, bổ nhào tới.
Sở Dao vô thức giơ thanh sắt ra chắn trước nó. Bất quá, Zombie khí lực to lớn, thế tiến công mạnh mẽ, còn anh thì đã mất m.á_u quá nhiều, tinh thần đã suy yếu, sao có thể là đối thủ của nó.
"Đi mau. Nhanh!!" Biết mình đã nỏ mạnh hết đà, Sở Dao dùng hết sức lực còn lại hét lên với Diệp Vãn Thanh.
Không kịp chờ cô đáp lại, cảnh tượng trước mắt anh dần dần trở nên mơ hồ.
Trong cơn mê mang, anh dường như nghe thấy tiếng gọi liên tục bên tai.
Anh nở một nụ cười yếu ớt, hoàn toàn tuyệt vọng.
Mệt mỏi quá, cuối cùng, cũng đã đến hồi kết rồi sao?
"Phụt!"
Một dòng m.á.u nóng b.ắ.n lên trên mặt Sở Dao, giống như bị bỏng, tầm nhìn anh đột nhiên trở nên rõ ràng.
Sở Dao cố gắng mở mắt, mơ hồ nhìn thấy Diệp Vãn Thanh không biết từ đâu nhặt lên một viên đá, đập mạnh vào đầu Zombie.
Diệp Vãn Thanh rất thông minh cũng rất cẩn thận. Cô lợi dụng góc nhọn của viên đá, nhân lúc Zombie không kịp né tránh, hoặc có lẽ nó không để Diệp Vãn Thanh vào mắt, nhất thời sơ sẩy lại bị cô đánh lén thành công.
Zombie ra sức phản kháng, đôi mắt đỏ ngầu tràn ngập sự không cam tâm. Nhưng dù nó giãy giụa như thế nào, cũng không thể ngăn cản sức mạnh trong cơ thể dần biến mất.
Diệp Vãn Thanh một kích chí mạng, đ.â.m trúng nhược điểm trí mạng của Zombie.
Dần dần, nó ngừng co giật, nằm im không động đậy.
Có lẽ ngay cả chính bản thân Zombie, nó cũng không nghĩ rằng mình sẽ c.h.ế.t dưới tay con người nhỏ yếu hơn nó gấp trăm lần.
Diệp Vãn Thanh sợ nó chưa c.h.ế.t hẳn, rút ra d.a.o găm đ.â.m thêm vài nhát. Cuối cùng, đầu Zombie cơ hồ bị cô đ.â.m thành một bãi bầy nhầy.
Xác nhận nó sẽ không thể hồi sinh được nữa, Diệp Vãn Thanh mặc kệ vết thương trên chân, vứt đi d.a.o găm. Chịu đựng đau đớn kịch liệt, từng bước chạy về phía Sở Dao.
Sở Dao được Diệp Vãn Thanh kéo dậy, anh toàn thân vô lực, yếu ớt tựa vào người cô.
Anh nhịn không được tự giễu: "Tôi thật vô dụng."
"Không đâu!" Diệp Vãn Thanh nghẹn ngào nói.
"Anh cũng có công lao." Cô bổ sung thêm.
Nhớ lại khoảnh khắc Sở Dao cận kề cái chết, tim cô như bị cắt thành hai nửa, đau đến không cách nào suy nghĩ. Cô dường như mất đi lý trí, trong đầu chỉ có một ý niệm: "Cứu hắn!"
Mắt cô không ngừng đỏ hoe, khẽ hít mũi, cô cố đè ép không để nước mắt rơi xuống.
Đây là người cô yêu thích nhất trong nguyên tác, cũng là người đầu tiên cho cô sự ấm áp trong thế giới xa lạ này.
"Kỳ thật, lúc ấy cô hoàn toàn có thể chạy đi, không cần thiết phải lo lắng cho tôi."
Anh nhắm mắt lại, lúc ấy anh đã chuẩn bị sẵn sàng tâm lý chịu c.h.ế.t rồi. Một mạng đổi một mạng, xem như là lời cảm ơn của anh đối với cô vì đã giúp đỡ anh trước đó.
"Nói lời ngốc nghếch gì đấy!" Diệp Vãn Thanh tức giận hét lên.
"Tôi đã nói rồi, đồng sinh cộng tử! Tôi sẽ không bỏ rơi anh."
Tôi sẽ không bỏ rơi anh......
Không bỏ rơi anh!