XUYÊN THÀNH THIÊN KIM THẬT VẠN NGƯỜI CHÊ, TÔI MỘT LÒNG CHỈ MUỐN CHẾC - C18
Cập nhật lúc: 2024-07-28 10:11:08
Lượt xem: 1,990
02
Thẩm gia còn suy tàn thảm hại hơn.
Tuy nhiên, Ôn Sơ Sơ chỉ có thể bám chặt Thẩm Quyết không buông. Đó là lựa chọn cuối cùng và là điểm tựa duy nhất của cô ta.
Ôn gia đã chẳng còn chỗ dựa cho cô ta. Dù Ôn Quân là cha ruột của cô ta, nhưng ông ta chỉ là con rể, bao nhiêu năm qua, tài sản Ôn gia chủ yếu nằm trong tay Ôn phu nhân, Ôn Quân chỉ là cái vỏ rỗng tuếch.
Trong một buổi tiệc rượu, Lâm Vi tình cờ gặp Thẩm Quyết ở phòng bên cạnh. Lúc đó, Thẩm Quyết chẳng còn khí phách như xưa, hắn ta cúi đầu uống rượu trắng cay xè vào bụng, rồi hèn mọn nài nỉ một ông chủ nhỏ để có thể nhận vài đơn hàng.
Ông chủ nhỏ nhạo báng anh ta một hồi, rồi nói những điều tận đáy lòng:
“Tiểu Quyết, tôi nói thật với cậu, Ôn gia đã sụp đổ, hiện giờ Lâm gia mới là gia tộc thống trị hùng mạnh nhất. Ai chẳng biết trước đây Giang tiểu thư đã từng cứu thiên kim của Lâm gia một mạng? Lâm gia đã có lệnh, ma nào còn dám giao hàng cho cậu?”
“Ôi, ngẫm xem trước đây cậu mà đính hôn với Giang tiểu thư thì sẽ chẳng phải như bây giờ, nghe nói Giang tiểu thư ngày đó rất si mê cậu.”
Thẩm Quyết rời khỏi phòng với vẻ mặt thất thần, và ở giữa con phố mưa thu, anh ta đã cãi nhau kịch liệt với Ôn Sơ Sơ, người vừa tìm đến.
“Đều tại cô, một đứa con riêng vô dụng, nếu tôi cưới Hạ Hạ, thì cũng không đến nỗi rơi vào hoàn cảnh này.”
Ôn Sơ Sơ không ngừng cãi vã với hắn:
“Rõ ràng chúng ta đã đính hôn, nhưng bố mẹ anh cứ liên tục chỉ trích tôi, còn anh thì lấy lý do công việc để vắng mặt cả tuần không về nhà.”
“Tôi nói cho anh biết, Thẩm gia muốn ruồng bỏ tôi á, đừng có mơ!”
Lâm Vi nhớ lần trước gặp Ôn Sơ Sơ, cô ta còn giống như một bông sen trắng yếu ớt ẩn sau lưng mọi người, còn Giang Hạ đứng vững trên những tảng đá không xa lại cao tựa như cây tuyết tùng. Mới vài tháng trôi qua, dáng vẻ thanh tao của Ôn Sơ Sơ đã hoàn toàn biến mất. Cô ta trở thành một kẻ điên khùng và hung dữ.
Nhưng Lâm Vi cho rằng, dù cô ta có điên đến đâu, cũng không thể so sánh với sự điên rồ của Hạ Thời Thanh.
03
Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.
Hạ Thời Thanh đã bỏ học.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/xuyen-thanh-thien-kim-that-van-nguoi-che-toi-mot-long-chi-muon-chec/c18.html.]
Khi Giang Hạ trở về Ôn gia, cô ấy còn nắm tay cậu ta và hào hứng nói:
“Thời Thanh, cha mẹ ruột của tớ rất giàu, khi trở về Ôn gia, tớ sẽ mượn tiền từ họ để trả học phí đại học cho cậu.”
Đáng tiếc, Giang Hạ chỉ kịp cố gắng kiếm đủ học phí cho năm đầu tiên cho cậu ta thì đã bị chôn vùi dưới đáy biển.
Hạ Thời Thanh, người luôn được Giang Hạ bảo vệ, lúc này mới nhận ra, không còn Giang Hạ, thì ngay cả việc học cậu ta cũng chẳng làm được.
Không còn ai đứng trước mặt cậu ta để che gió che mưa. Sau khi thể nghiệm được sự vùi dập của xã hội, cuối cùng, Hạ Thời Thanh chọn cách bỏ học, chỉ có thể làm các công việc lao động chân tay để trang trải chi phí sinh hoạt.
Vào đêm Trung Thu, Lâm Vi đã đến nghĩa trang nơi Giang Hạ an nghỉ để thăm viếng, từ xa cô đã thấy Hạ Thời Thanh quỳ trước bia mộ của Giang Hạ.
Cậu ta khóc lóc thảm thiết, liên tục tát vào mặt mình, nghẹn ngào vuốt ve bức ảnh đen trắng nhỏ trên bia mộ:
“Hạ Hạ, tôi sai rồi, cậu quay lại nhìn tôi một chút được không, cậu vào trong giấc mơ nhìn tôi một lần thôi cũng được.”
“Giờ tôi mới nhận ra, không ai che chở, cậu đã phải tự đứng lên gánh vác cả hai đứa, một mình chống chọi khắc nghiệt của cuộc sống, tự tranh giành từng chút một mới có được chút ít tài nguyên."
“Hạ Hạ, xin cậu, đừng quên tôi, xin cậu đừng quên tôi, chúng ta đã quen nhau lâu như vậy, sao đến cuối cùng, cậu lại có thể quên tôi…”
“Cậu rõ ràng nhớ được Ôn Tùy Niên, nhớ được Thẩm Quyết, nhưng sao lại có thể quên tôi…”
Cậu ta khóc không thành tiếng.
Lâm Vi cảm thấy nực cười.
Đúng vậy, rõ ràng họ đã quen biết mười tám năm, Hạ Thời Thanh lại dễ dàng từ bỏ Giang Hạ, dễ dàng bị cám dỗ bởi Ôn Sơ Sơ?
Cô day day hai thái dương.
Cô nghĩ, sau khi chứng kiến quá nhiều chuyện rối ren như vậy, tâm lý của cô bị ảnh hưởng rất nhiều, cô cần một bác sĩ tâm lý để an ủi tâm hồn bị tổn thương của mình.