Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Về Cổ Đại, Làm Nông Nuôi Con Chồng - Chương 402

Cập nhật lúc: 2024-10-18 21:00:22
Lượt xem: 74

Món rau trộn "Trứng Muối" rất nhanh trở thành đồ ăn chiêu bài của cửa hàng Thất Lý Hương.

Nhưng số lượng Trứng Muối cung ứng có hạn, chỗ cửa hàng Thất Lý Hương mỗi ngày chỉ có thể đưa lên số lượng không nhiều.

Người nào tới trước thì được, có người thường xuyên không được ăn món này...

Có người nhớ món này của Thất Lý Hương, tình nguyện tới ăn cơm sớm, được ăn trứng muối dĩ nhiên là chuyện tốt, nhưng bất luận chuyện gì để có lợi và hại, người không được ăn cũng sẽ có vài câu oán hận.

Gặp được những loại người tính tình hơi xảo quyệt, nhưng lại là khách quen thì Lục Văn Tình cũng nghĩ tới cách bảo lưu để giải quyết, có điều cứ như vậy cũng càng khiến nhiều người bất mãn hơn.

Hắn khó tính không dễ nói chuyện mà ngươi giữ lại một phần cho hắn, ta thông tình đạt lý vậy mà ngươi lại không quan tâm tới ta.

Đây rõ ràng là định ức h.i.ế.p người thật thà.

Vân Mộng Hạ Vũ

Vì thế Lục Văn Tình cũng hơi đau đầu, chỉ có thể đặc biệt tới tìm Tô Mộc Lam một chuyến, thương lượng có thể hay cung cấp số lượng Trứng Muối nhiều hơn cho Thất Lý Hương được không.

Đặc biệt, chờ đến sau mùa hè, Lục Văn Tình cũng muốn mở cửa hàng Thất Lý Hương ở phủ thành, nhu cầu món Trứng Muối này cũng sẽ nhiều hơn một chút.

Tô Mộc Lam là một cổ đông của cửa hàng Thất Lý Hương, cửa hàng kiếm thêm tiền, số tiền được chia cho nàng đương nhiên sẽ nhiều hơn, cho nên nàng rất để bụng tới lời đề nghị của Lục Văn Tình, cũng đồng ý làm nhiều hơn một chút.

Chẳng qua cứ làm theo như vậy thì …

Tuy trình tự làm món Trứng Muối này rất đơn giản, cho trứng gà ngâm vào bùn vôi, lại lăn qua mùn cưa, vỏ trấu rồi cuộn lại, chờ hơi khô một chút thì lấy ra cho vào phòng ủ là được.

Hiện tại căn phòng phía tây hoàn toàn trống rỗng, đặt cái giá ở chỗ đó để phơi trứng vẫn được.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/xuyen-ve-co-dai-lam-nong-nuoi-con-chong/chuong-402.html.]

Nhưng sau khi số lượng trứng muối tăng đột biến, thể lực của Tô Mộc Lam có thể nói là không chịu đựng nổi.

Mặc dù kiếm tiền là tốt, nhưng thân thể lại càng quan trọng hơn.

Đặc biệt là ở thời đại mà trình độ chữa bệnh tương đối thấp này, việc hằng ngày bảo dưỡng và nghỉ ngơi điều độ trở nên đặc biệt quan trọng.

"Nếu Tô tẩu tử quá nhiều việc không lo liệu xuể thì ta điều hai nha hoàn chăm chỉ, chín chắn từ trong nhà tới đây, giúp đỡ Tô tẩu tử làm việc nhé?" Lục Văn Tình đề nghị, "Tiền tiêu vặt ta sẽ chi, ở nhà tẩu tử chỉ xin miếng cơm ăn là được."

"Ngày thường khi nào không bận rộn thì cũng có thể giúp đỡ Tô tẩu tử làm cơm, làm chút việc ngoài đồng ruộng, Tô tẩu tử cũng sẽ nhẹ gánh việc hơn."

"Lục chưởng quầy có ý tốt, nhưng mà tóm lại không được tiện lắm." Tô Mộc Lam há miệng dùng lời lẽ uyển chuyển từ chối.

Khi nàng vừa tới nơi này đã mất rất nhiều công sức mới từ từ hòa hợp được với bốn đứa trẻ.

Căn nhà này cũng dọn dẹp xử lý khiến diện mạo ra hồn một chút, nghiễm nhiên đây là khoảng không gian riêng tư của nàng.

Một không gian tương đối riêng tư như vậy, nếu có hai người ngoài tới thì tóm lại rất bất tiện.

Hơn nữa đều là người trưởng thành, nửa đường đi theo nàng làm việc, tính tình bản tính đều không quen thuộc, đến lúc đó nói nặng nhẹ, làm nhiều làm ít ngược lại rất dễ xảy ra xích mích.

Trước mắt Tô Mộc Lam hợp tác với Lục Văn Tình buôn bán coi như thoải mái, không muốn có thêm bất cứ phiền não gì từ chuyện này.

Còn nữa, nếu doanh số của món Trứng Muối không tồi thì cũng có thể cân nhắc một chút.

"Chuyện này để ta nghĩ cách đã, Lục chưởng quầy cứ yên tâm đi." Tô Mộc Lam nói.

Lục Văn Tình thấy Tô Mộc Lam dường như có dự định của chính mình liền cất tiếng đáp lời, sau đó cùng nhau nói về việc buôn bán sôi động của cửa hàng Thất Lý Hương hiện giờ cho Tô Mộc Lam nghe.

Chờ Lục Văn Tình đi rồi, Tô Mộc Lam đem những quả trứng gà còn dư lại ngâm vào bùn vôi, sau đó lăn qua mùn cưa, sắp xếp gọn gàng, sau đó vào trong căn phòng phía tây, lục tìm một ít lại từ tây trong phòng, lục tìm mấy quả trứng theo dự định, cho vào giỏ tre, xách tới nhà Phùng thị.

Loading...