Xuyên Về Thập Niên 70, Xuyên Thành Tiểu Pháo Hôi Ngược Tra Làm Giàu - Chương 801
Cập nhật lúc: 2024-10-21 11:51:26
Lượt xem: 55
Đường Trường Phong từ sau khi em gái thắng trận đầu đã có biểu cảm ngơ ngác, bây giờ vẻ ngơ ngác đó đã nứt toác, anh ấy trợn tròn tròng mắt, nhìn chằm chằm không nháy mắt cái bàn bị mất một góc, ánh mắt trở nên cuồng nhiệt.
Trong đầu của anh ấy chỉ có một ý nghĩ.
Em rể quả nhiên là công phu cao thủ!
Vân Mộng Hạ Vũ
Nếu anh ấy học được một hai chiêu thức của em rể, về sau nhất định có thể xông pha tại Hồng Kông, anh ấy chính là Lý Tiểu Long thứ hai!
Ánh mắt cuồng nhiệt của Đường Trường Phong nhìn thẳng về phía Thẩm Kiêu, tình yêu thương mãnh liệt đó khiến cho Thẩm Kiêu cũng cảm thấy không được tự nhiên, dời mấy bước sang bên cạnh, giữ khoảng cách khá xa, anh cảm thấy đầu óc của anh hai của Niệm Niệm không bình thường cho lắm.
Người phụ trách sàn boxing vội vàng chạy tới, sắc mặt rất khó coi, đêm nay ông ta đã quên dâng hương cho Quan Nhị Gia, khó trách phong thuỷ không tốt, không có việc nào thuận. Vừa rồi ông ta đụng phải cây đinh là Maria, người phụ nữ kia từ chối ký hợp đồng dài hạn, coi như ông ta lấy ra giá trên trời làm mồi nhử cũng không được, người phụ nữ này có dùng hai trâu hai hổ kéo lại cũng không được, rất mạnh miệng.
Maria vẫn chưa giải quyết xong lại lòi ra thêm một vấn đề đau đầu, thế mà có người muốn lấy đi một ngàn hai trăm vạn từ chỗ ông ta, mụ nội nó!
Ông ta quản lý sàn boxing nhiều năm như vậy nhưng chưa từng bị thua thiệt lớn thế này, là tên khốn kiếp nào ăn tim gấu mật báo dám giương oai tại địa bàn của ông ta, mẹ nó chán sống!
"Nhân viên ông nói quầy hàng không có tiền, ông là ông chủ, ông nói có hay không?"
Thẩm Kiêu lạnh lùng chất vấn, tay cũng không ngừng, lại bẻ một góc bàn xuống, lần này cuối cùng hai bên đã đối xứng.
Sắc mặt người phụ trách trở nên càng khó coi hơn, thịt trên gương mặt cứ giật giật, như là bị tức.
Ông ta tung hoành giang hồ mấy chục năm, đây là lần đầu nhìn thấy một kẻ cả gan làm loạn như thế. Cũng là lần đầu nhìn thấy một bàn tay sắt cứng rắn có thể vẻ cái bàn dễ như bẻ mì vắt, nếu cái tay này bẻ đầu ông ta thì sợ là ông ta sẽ quy thiên mất.
Sao tối nay kẻ tới đều là kẻ khó chơi, mẹ nó thật xui xẻo!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-xuyen-thanh-tieu-phao-hoi-nguoc-tra-lam-giau/chuong-801.html.]
"Một ngàn hai trăm không phải là số lượng nhỏ, trên quầy tạm thời không có nhiều vậy. Thế này đi, cho anh ba trăm vạn, sau này sẽ thanh toán chín trăm vạn, là Lôi mỗ tôi đây thiếu anh, như thế nào?"
Người phụ trách nói rất êm tai, còn bảo thuộc hạ lấy ra ba trăm vạn tiền mặt, đặt ở trên mặt bàn, tờ tiền xanh xanh đỏ đỏ đặt chỉnh tề, Đường Trường Phong thấy mà đầu óc choáng váng, chân như nhũn ra, anh ấy đã lớn thế này nhưng đây là lần đầu nhìn thấy nhiều tiền mặt như vậy.
"Ông muốn trốn nợ?"
Thẩm Kiêu kể cả nhìn cũng chưa từng nhìn tiền mặt trên bàn, tay vươn vào trong túi quần, thoạt nhìn như là muốn móc khăn tay, người phụ trách cũng nghĩ như vậy. Nhưng khi nhìn thứ Thẩm Kiêu móc ra, người phụ trách lại bị dọa cho mặt trắng bệch, hai cái đùi run run giống như mì sợi.
Chờ đến khi tránh được một kiếp này, ông ta sẽ dâng hương thỉnh tội cho Quan Nhị Gia, về sau lại sẽ lười biếng nữa, mỗi ngày đều phải thành tâm thành ý bái Quan Nhị Gia.
Tay Thẩm Kiêu cầm súng, không thể thấy động tác anh như thế nào, nhưng s.ú.n.g đã đặt bên huyệt Thái Dương của người phụ trách, tựa như là Đường Niệm Niệm uy h.i.ế.p ông ta trước đó.
Người phụ trách trừng mắt nhìn, ngay trước ranh giới sống chết, ông ta đã cảm thấy cảm giác hơi hơi quen thuộc gì đó, thậm chí còn cảm thấy, Maria đó và chàng trai đẹp trai đeo mặt nạ lạnh lùng trước mắt này rất xứng.
Ngay cả động tác móc s.ú.n.g này đều con mẹ nó giống nhau như đúc, nếu không chung chăn chung chiếu bao giờ thì chắc chắn là không giống được.
"Anh đẹp trai, cưới vợ không?"
Người phụ trách dùng giọng nhẹ nhàng hỏi, nhìn thì rất bình tĩnh nhưng thật ra chân của ông ta đã run như cầy sấy.
Bên cạnh là nhân viên mặt tái xám như tro, yên lặng giơ ngón tay cái với ông chủ, khó trách bọn họ chỉ có thể làm người làm công. Gan không bằng người mà!
"Một ngàn hai trăm vạn, hiện tại có hay không?"
Thẩm Kiêu lại dí s.ú.n.g sát vào, còn gãy cái chốt, tiếng s.ú.n.g rỗng thân lại làm cho ông chủ cảm thấy một cảm giác quen thuộc quái lạ, người sống sót sau tai nạn như ông ta hiện tại chỉ muốn chửi “má nó”.