Kẻ bạc tình thích diễn - Phần 5
Cập nhật lúc: 2024-06-23 08:47:56
Lượt xem: 1,691
5.2
Tôi vừa định đi qua, bên cạnh có một bóng dáng màu đen vọt tới phía trước.
Ngay sau đó, Từ Vi lộ ra nụ cười lấy lòng: "Giám đốc Chu, có thể xem như đợi được anh, công ty chúng tôi rất chú trọng đến việc hợp tác với quý xưởng!"
Chu Giới gật đầu, đi thẳng đến trước mặt chúng tôi và đưa tay ra.
Từ Vi muốn đi lên bắt lấy, nhưng Chu Giới lại chìa tay đến trước mặt tôi, cười cười: "Giám đốc Trương, cha cô gần đây như thế nào, bệnh khá hơn chưa?"
Từ Vi vô cùng xấu hổ, ngón chân thiếu điều khảm thật sâu trên mặt đất. Còn miệng Đỗ Tri đã có thể nhét vừa một quả trứng ngỗng.
Tuy nhiên tôi không rảnh để bận tâm đến những thứ khác, tôi bắt tay Chu Giới: "Cám ơn anh đã quan tâm, cha tôi tốt hơn nhiều rồi, ông ấy bảo tôi hôm nay tới đây, nhất định phải theo Giám đốc Chu học tập thật tốt."
Chu Giới cười cười: "Ha ha, khách khí rồi, chú ấy biết nhiều thứ hơn tôi.”
Sau khi trò chuyện, chúng tôi cùng đi họp.
🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺
Thực ra công việc này của tôi hoàn toàn khác với công việc lúc trước, chúng tôi hoạt động trong lĩnh vực điều khiển hệ thống sưởi tự động, trong khi họ đang thiết kế nội thất, có thể nói là nước sông không phạm nước giếng.
Nhưng Từ Vi cũng không biết đang suy đoán cái gì, vẻ mặt đều viết tôi là kẻ thù của chị ta.
Lúc đi phải vấp tôi một cái, lúc nói chuyện cũng phải cướp lời tôi.
Tại cuộc họp, chị ta tưởng mình đã được chú ý nhưng sau cuộc họp, Chu Giới chỉ ra rằng kế hoạch của chị ta có nhiều sai sót.
Vẻ mặt Từ Vi càng thêm xấu hổ, lúc này Đỗ Tri lại đứng ra.
"Giám đốc Chu, thật vất vả mới tới đây một chuyến, chúng tôi mời anh ăn bữa cơm, hôm nay anh có rảnh không?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/ke-bac-tinh-thich-dien/phan-5.html.]
Trong lúc nhất thời, tôi lại không biết Đỗ Tri thật sự muốn ăn cơm với Chu Giới, hay là muốn giải vây cho Từ Vi.
Nhưng mà giải vây cũng đâu có dễ dàng như vậy.
Chu Giới từ chối với một nụ cười, sau đó quay lại nhìn tôi và đề nghị mời tôi ăn tối cùng.
Tôi đã đồng ý.
Đương nhiên, hiện tại vẻ mặt Đỗ Tri so với Từ Vi còn khó coi hơn.
Trong bữa cơm, Chu Giới đưa ra rất nhiều quan điểm mới mẻ độc đáo. Thành thật mà nói, mặc dù anh khiêm tốn nói rằng cha tôi biết nhiều hơn anh, nhưng năng lực chuyên môn của anh vượt qua cha tôi.
Anh giơ ly rượu đến trước mặt tôi, mỉm cười nói: "Giám đốc Trương học tập rất cố gắng, qua vài ngày nữa là có thể tự làm việc, chúng ta chúc mừng trước.”
Uống hai ngụm rượu, đề tài của chúng tôi cũng dần dần nhiều lên.
Tôi không biết, hóa ra mẹ anh lại là giáo sư đại học của tôi.
Đúng lúc tôi kinh ngạc vì có chuyện trùng hợp như vậy, anh nói: “Lúc ấy mẹ tôi nói em chăm chỉ cố gắng, gọi điện thoại cho cha em nhiều lần, vì như vậy nên bọn họ thân quen, tôi cũng quen chú.”
Tôi vô cùng kích động: "Lúc đó giáo sư Dương đã giúp đỡ tôi rất nhiều!”
Chu Giới khẽ cười: "Chuyện em không ngờ còn rất nhiều.”
Sau đó chúng tôi hàn huyên một ít chuyện thời đại học của tôi, tôi ân cần thăm hỏi tình hình gần đây của giáo sư Dương, sắc trời cũng dần dần tối.
Buổi tối, anh đưa tôi đến dưới lầu nhà tôi, sau khi tôi đi lên mở cửa, khuôn mặt đầu tiên nhìn thấy, trong nháy mắt làm cho tôi tỉnh rượu.