KẺ ĐÀO MỎ - 3
Cập nhật lúc: 2024-07-27 19:50:41
Lượt xem: 102
Nếu vừa rồi tôi vẫn đang tìm kiếm lý do cho Tưởng Ngạn thì bây giờ tôi vô cùng chắc chắc: Tôi thực sự là tiểu tam rồi!
Vậy một năm nay có ý nghĩa gì với tôi? Tôi không khỏi nghĩ đến chuyện toàn bộ số tiền đáng lý tôi tiết kiệm được đều đã được dùng để chi trả chi phí sinh hoạt hàng ngày cho Tưởng Ngạn. Nhưng bây giờ tôi phát hiện ra hắn thực ra là người đã có gia đình, buồn cười hơn nữa là tôi lại còn là người thứ ba xen vào cuộc hôn nhân của người khác!
Hóa ra tất cả những gì Kiều Kiều nói đều thành sự thật, Tưởng Ngạn thực sự đã lừa dối tôi.
Tôi vô thức nắm chặt tay, cơn tức giận như thủy triều tràn vào, tôi phải bắt Tưởng Ngạn trả giá!
Có lẽ vì bị điện thoại chạm vào mang theo hơi lạnh, Tưởng Ngạn trở người, uể oải mở mắt, theo bản năng tôi nhanh chóng đưa điện thoại về trang chủ rồi tắt màn hình.
"Miểu Miểu, em đang làm gì vậy?"
Trong lòng tôi lạnh buốt, nhưng vẫn cố nở nụ cười: “Em chỉ muốn giúp anh về phòng ngủ thôi.”
Tưởng Ngạn gật đầu, rồi đứng dậy.
Trong phòng, Tưởng Ngạn theo thói quen ôm tôi ngủ, tôi lại dùng hết sức chống cự, trong đầu chỉ nghĩ đến bức ảnh đó.
Tưởng Ngạn vẫn lẩm bẩm trong cơn say: "Miểu Miểu, làm việc bên ngoài thực sự không dễ dàng. Anh phải đãi họ một bữa tối. Tháng này anh lại không có tiền..."
Trước đây, những lúc như thế này, tôi luôn nấu cho hắn một bát canh giải rượu và đưa tiền lương của mình cho hắn với tâm trạng vô cùng đau lòng. Nhưng bây giờ, tôi chỉ cảm thấy người trước mặt thật ghê tởm, toàn thân nổi da gà.
Từ khi quen biết Tưởng Ngạn đến khi ở bên hắn, Tưởng Ngạn thường xuyên đi công tác, rất bận rộn với công việc, theo như lời hắn nói, đều là vì cuộc sống sau này của chúng tôi. Hiện tại xem ra, làm gì có vì sau này, rõ ràng là một chân đạp hai thuyền, ngoại tình trong hôn nhân.
Tôi thậm chí khó có thể tưởng tượng, bạn trai cùng tôi kết giao một năm, ngày thường săn sóc tôi chu đáo, nhưng thực tế đã cùng người phụ nữ khác kết hôn, con cái đuề huề.
Nghĩ đến đây, tôi bắt đầu buồn nôn.
Tôi không thể thỏa hiệp được.
Chẳng bao lâu sau, một kế hoạch trả thù hoàn hảo đã hình thành trong đầu tôi.
5
Ngày hôm sau, tôi kể lại chuyện đó với bạn thân. Kiều Kiều phẫn nộ: "Loại đàn ông này thật là ghê tởm, đợi chút, mình thu dọn quần áo cùng cậu đánh hắn một trận!"
Tôi vội ngăn cô ấy lại: “Không được, mình phải tìm cách dạy cho hắn một bài học. Cậu có thể giúp mình lấy thông tin liên lạc của vợ hắn được không?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/ke-dao-mo/3.html.]
"Cậu hỏi đúng người rồi, cái gì mình cũng có thể biết!"
"Cám ơn Kiều Kiều."
Tôi biết Kiều Kiều là con gái nhà giàu, xung quanh có vô số mối quan hệ nên rất dễ dàng có được thông tin liên lạc của vợ hắn.
Ngay sau đó, Kiều Kiều đã gửi số điện thoại của vợ Tưởng Ngạn cho tôi.
Kiều Kiều: "Cần giúp đỡ gì thì cứ nói với mình."
Quá trình gặp mặt Triệu Nguyệt cũng không thuận lợi, tôi gọi tổng cộng ba lần, hai lần đầu đều cúp máy, lần thứ ba chuông đổ gần hết hồi Triệu Nguyệt mới nghe máy, giọng cô ấy có chút không kiên nhẫn: "Ai vậy?"
Tôi còn chưa kịp nói thì bên kia đã truyền đến một tiếng chửi, tri giác nhạy bén nói cho tôi biết đó là giọng nói của Tưởng Ngạn.
"Em có chứng cứ không mà nói anh ngoại tình, em có thể đừng nhạy cảm như vậy được không?"
Ngoài ra còn có tiếng khóc của một đứa trẻ. Nếu không có gì khác thì đó chắc chắn đó là đứa trẻ tôi nhìn thấy ở trung tâm thương mại hôm trước.
Giọng nói của Tưởng Ngạn ngày càng gần điện thoại hơn, tôi đột nhiên cảm thấy hoảng sợ. Thật may là tôi đã thận trọng đổi số mới và gọi cho Triệu Nguyệt.
Nhưng để tránh bị Tưởng Ngạn phát hiện, tôi đã cúp điện thoại trước.
Đợi hai ba tiếng sau, tôi lại gọi cho Triệu Nguyệt.
Lần này cô ấy trả lời rất nhanh: “Ai thế?”
Tôi trả lời một cách bình tĩnh nhất có thể: “Cô Triệu, chồng cô đã phản bộ cô, tôi có bằng chứng”.
Triệu Nguyệt hiển nhiên rất kích động, nhưng cũng hết ức đè nén lại: "Đừng nói dối, sao cô có thể biết..."
"Cô Triệu, có một số việc tạm thời không thể giải thích, chúng ta phải nói chuyện trực tiếp với nhau. Chiều mai ba giờ chiều tôi sẽ đợi cô ở quán cà phê Lam Sơn."
Nói xong, tôi không chút do dự cúp điện thoại, bởi vì tôi chắc chắn Triệu Nguyệt nhất định sẽ đến.
Chiều hôm sau, tôi bước vào quán cà phê và nhìn thấy Triệu Nguyệt đang ngồi trong góc xem điện thoại từ xa.